Xuyên Không Chi Đặc Công Thiên Kim

Chương 273: Chương 273: Có ý kiến gì




Tô Tử Mạch nghe những người này tranh luận cũng coi như hiểu được chuyện gì đang xảy ra, tình hình bây giờ là Ngự Thú Tông gặp phải kẻ địch mạnh, mà Ngự Thú Tông chia thành hai phe, một phe do Mạnh Lương dẫn đầu chủ trương chống lại, một phe do lão già đó dẫn đầu chủ trương nhẫn nhịn.

Thấy hai người tranh cãi gay gắt như vậy, Tô Tử Mạch xua tay nói: “Các ngươi đều im miệng hết đi, trước tiên nói cho bổn tông chủ rốt cuộc môn phái nào đã khiêu chiến Ngự Thú Tông chúng ta?”

Tô Tử Mạch là tông chủ Ngự Thú Tông, vào lúc thế này đương nhiên phải gánh vác trách nhiệm của tông chủ, chuẩn bị tìm hiểu tình hình của đối thủ trước một chút rồi quyết định ra tay sau.

Lúc này Mạnh Lương nói: “Tông chủ đại nhân, dựa vào những manh mối hiện nay, có tổng cộng năm môn phái đang nhìn chằm chằm như hổ đói vào Ngự Thú Tông chúng ta, bọn chúng lần lượt là...”

“Khoan đã, vừa rồi ngươi nói gì? Có năm môn phái đều đang dòm ngó Ngự Thú Tông, rốt cuộc trước đây các ngươi đã làm gì? Sao lại đắc tội nhiều môn phái như vậy?”

Tô Tử Mạch chưa đợi Mạnh Lương nói xong đã trực tiếp ngắt lời, ban đầu nàng tưởng đối thủ của Ngự Thú Tông chỉ có một môn phái thôi, nào ngờ lại có tận năm môn phái là kẻ địch mạnh đang chực chờ, như vậy còn đánh cái rắm gì nữa chứ?

Mạnh Lương lúc này hơi ngại ngùng nói: “Tông chủ đại nhân, Ngự Thú Tông chúng ta thông thạo cách thuần thú, rất nhiều người ở các môn phái vì muốn có được linh sủng nên thường xuyên đến Ngự Thú Tông nhờ giúp đỡ, nhưng người trong Ngự Thú Tông chúng ta có hạn, có những lúc không thể giúp được, những môn phái đó ôm hận trong lòng nên quyết dùng biện pháp mạnh với chúng ta, chính vì vậy mà chúng ta mới đắc tội nhiều môn phái như vậy.”

Tô Tử Mạch nghe xong bỗng chốc đã hiểu ra, lúc này nàng không nhịn được nhớ lại những lời lúc trước khi Công Tôn Ngạn truyền lại chức tông chủ này cho nàng.

Thì ra tên cáo già này đã biết Ngự Thú Tông không chỉ có vấn đề bên trong, ngay cả bên ngoài cũng có nhiều rắc rối như vậy, bây giờ lại đẩy cục diện rối rắm này vào tay nàng.

Tô Tử Mạch suy tư một lúc bèn chậm rãi nói: “Nếu bây giờ lại có nhiều môn phái muốn gây bất lợi cho chúng ta như vậy, vậy chúng ta đương nhiên phải tạm thời tránh rắc rối này trước mới được, nếu tự tiện ra tay chỉ rước nhục vào thân thôi, đệ tử của Ngự Thú Tông vốn chỉ có ít người như thế, không thể chịu nổi tổn thất này.”

Tô Tử Mạch vừa nói xong Mạnh Lương không nhịn được sốt ruột nói: “Nhưng tông chủ đại nhân, nếu chúng ta tỏ ra yếu thế trước kẻ địch chỉ khiến tình hình ngày một tệ hơn thôi, đến lúc đó không chừng sẽ có nhiều môn phái đến gây phiền phức cho chúng ta hơn.”

Thấy vẻ mặt sốt ruột đến nổi đỏ bừng của Mạnh Lương, Tô Tử Mạch không nhịn được bật cười đáp: “Bổn tông chủ nói là tạm thời tránh rắc rối chứ không nói trốn tránh cả đời, trong lúc im lặng chịu đựng chúng ta cũng phải nghĩ cách nâng cao thực lực môn phái mới được, ta thấy quả thật đệ tử của Ngự Thú Tông chúng ta rất ít, có thể chiêu mộ thêm một ít đệ tử không?”

Tô Tử Mạch vừa dứt lời lão già lúc nãy bèn mở lời đáp: “Tông chủ đại nhân, đệ tử Ngự Thú Tông chúng ta bình thường chủ yếu tu luyện cách thuần thú, tu vi của bản thân yếu hơn những môn phái khác một chút, chính vì vậy có rất ít người tu luyện chủ động đến gia nhập, nhất là những người tu luyện có thiên phú cao lại càng muốn gia nhập vào những môn phái lớn, hoàn toàn không để tâm đến Ngự Thú Tông chúng ta.”

Tô Tử Mạch vừa nghe thấy lời này trong lòng bỗng nhiên hiểu ra, Ngự Thú Tông này chủ yếu dạy đệ tử thuần dưỡng linh thú, nhưng nói khó nghe một chút chính là người chăn nuôi động vật ở kiếp trước, tuy những môn phái lớn cần linh thú, nhưng thực chất bên trong đều xem thường người của Ngự Thú Tông.

Nghĩ đến đây Tô Tử Mạch không nhịn được tức giận bất bình nói: “Đúng là sao lại như vậy được, đệ tử Ngự Thú Tông chúng ta không kém hơn các môn phái khác, bổn tông chủ hôm nay xin thề ở đây, chắc chắn sẽ làm Ngự Thú Tông trở thành môn phái lớn nổi danh khắp bốn phương, đến lúc đó xem ai dám xem thường chúng ta nữa.”

Mọi người nghe thấy lời này của Tô Tử Mạch ai nấy đều tràn đầy nhiệt huyết, Mạnh Lương lúc này nhân tiện nói theo: “Tông chủ đại nhân, người nói như vậy ta lại nhớ ra, dạo này Thiên Long Tự ở gần đây đã phát hiện ra một bí cảnh lớn, bọn họ đang triệu tập các môn phái lớn vào bí cảnh thám hiểm, còn tiến hành xếp hạng cho các môn phái lớn lân cận, đây chính là cơ hội tốt để Ngự Thú Tông chúng ta thể hiện bản lĩnh.”

“Thiên Long Tự này cũng là một môn phái sao? Sao trước đây bổn tông chủ chưa từng nghe qua?”

Thấy Tô Tử Mạch không rõ, Mạnh Lương vội vàng giải thích nói: “Tông chủ đại nhân, người mới đến nên không biết cũng rất bình thường, Thiên Long Tự này chính là một môn phái lớn nhất trong vòng vạn dặm, nghe nói Nhược Hư phương trượng của Thiên Long Tự đã là cao thủ linh đế cấp chín, những môn phái lớn nhỏ gần đây đều tôn sùng Thiên Long Tự, vì để duy trì trật tự của các môn phái Thiên Long Tự cũng tiến hành xếp hạng cho các môn phái lân cận, như thế có thể tránh được rất nhiều tranh đấu không cần thiết.”'

Mạnh Lương giải thích như vậy Tô Tử Mạch gật đầu đáp: “Thì ra là như vậy sao, vậy Ngự Thú Tông chúng ta bây giờ xếp hạng bao nhiêu?”

Tô Tử Mạch vừa hỏi đến chuyện này, vẻ mặt của Mạnh Lương bỗng chốc lộ ra vẻ lúng túng, những đệ tử khác cũng cúi đầu tỏ vẻ xấu hổ nhục nhã và đầy hổ thẹn.

Một lúc sau Mạnh Lương mới mở miệng đáp: “Tông chủ đại nhân, các môn phái lớn nhỏ lân cận có tổng cộng hơn hai trăm môn phái, Ngự Thú Tông chúng ta vừa khéo đứng hạng thứ hai trăm.”

Tô Tử Mạch nghe thấy lời này không khỏi lắc đầu thở hắt ra một hơi, Ngự Thú Tông này quả thật là thê thảm quá.

Nhưng Tô Tử Mạch rất nhanh đã phấn chấn nói: “Được rồi, xếp hạng trước đây chỉ có thể đại diện cho quá khứ, chúng ta nhất định không được bỏ qua cơ hội lần này, sáng sớm ngày mai Mạnh Lương ngươi chọn ra vài đệ tử tinh nhuệ cùng đến bí cảnh đó với bổn tông chủ, lần này nhất định phải khiến tất cả mọi người phải công nhận Ngự Thú Tông chúng ta, cho bọn họ biết sự lợi hại của Ngự Thú Tông chúng ta.”

“Vâng, tông chủ đại nhân!”

Tô Tử Mạch lên tiếng ra lệnh Mạnh Lương đã nhanh chóng lui xuống làm việc ngay, rất nhiều đệ tử cũng xung phong nhận việc muốn đi theo Tô Tử Mạch đến thám hiểm bí cảnh đó.

Sau một hồi tuyển chọn kỹ càng, Mạnh Lương đã chọn ra ba đệ tử có tu vi cao nhất trong Ngự Thú Tông làm người được chọn ra trận.

Sáng sớm ngày hôm sau, lúc Mạnh Lương dẫn theo những đệ tử đã được lựa chọn xong chuẩn bị xuất phát, nhưng lại không thấy Tô Tử Mạch xuất hiện.

“Sao tông chủ đại nhân vẫn chưa đến nữa? Có cần tìm người đi xem thử không?”

Mạnh Lương lo lắng không nhịn được tự nhủ, lúc này một công tử nho nhã mặc trường bào tay cầm quạt giấy đang bước về phía Mạnh Lương.

Tô Tử Mạch nhìn thấy công tử anh tuấn này không khỏi cảm thấy quen mắt, nhưng phút chốc lại không nhớ ra đã từng gặp ở đâu, mà công tử đó đã bước đến trước mặt Mạnh Lương.

“Mạnh Lương, ngươi còn ngây ra đó làm gì vậy? Bổn tông chủ đã chuẩn bị xong rồi, những người này là đệ tử ngươi đã chọn ra sao? Chúng ta có thể lên giường rồi.”

Sau khi nghe công tử anh tuấn này mở lời vẻ mặt Mạnh Lương chợt thay đổi, đây rõ ràng là giọng nói của Tô Tử Mạch.

“Tông, tông chủ đại nhân, sao người lại cải trang thành nam nhân vậy?”

Lúc này Mạnh Lương cũng kịp phản ứng trở lại, công tử anh tuấn trước mặt lại là Tô Tử Mạch cải trang thành.

Tô Tử Mạch nghe xong bèn mỉm cười đầy gian xảo nói: “Bổn tông chủ không muốn dùng diện mạo thật đi gặp người khác để tránh khoa trương quá, cho nên cố tình dày công cải trang thành dáng vẻ thế này, ngươi có ý kiến gì không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.