Tô Tử Mạch cũng không trả lời mà hỏi ngược lại Dược Chân Nhân: “Sư phụ, khi nào thì trận thi đấu giữa chúng ta và Thần Nông Đường diễn ra ạ?”
Dược Chân Nhân không nghĩ Tô Tử Mạch sẽ đột nhiên hỏi cái này, theo bản năng trả lời: “Đêm nay Thần Nông sẽ tổ chức yến tiệc chiêu đãi chúng ta, trận thi đấu chính thức có lẽ diễn ra vào ngày mai.”
Tô Tử Mạch nghe vậy, gật đầu nói: “Thời gian của chúng ta còn một đêm nữa, con sẽ không tham dự yến tiệc đêm nay, xin sư phụ tha lỗi cho con.”
Tô Tử Mạch nói xong, lập tức xoay người trở về phòng, Dược Chân Nhân thấy thế, ánh mắt lộ ra vẻ tán thưởng.
Tâm tư của Tô Tử Mạch, ông ấy liếc một cái có thể nhìn ra, Tô Tử Mạch hiển nhiên là muốn tận dụng thời gian còn lại này để cấp bách tu luyện, nâng cao trình độ luyện dược của mình.
Dường như Bạch Lạc cũng bị Tô Tử Mạch lây nhiễm, chủ động đứng lên nói: “Con cũng sẽ không tham dự yến tiệc đêm nay ạ.”
Nhìn Tô Tử Mộc và Bạch Lạc đều trở về phòng của mình, Dược Chân Nhân không khỏi nở nụ cười.
“Ha ha ha hai đứa nhỏ này không làm cho Thần Điện Dược chúng ta mất mặt, bản điện chủ sống đến từng tuổi này, thành công hay thất bại đều đã thấy rõ, cho dù trận thi đấu ngày mai có thua cuộc thì cũng không có gì tiếc nuối.”
Mạnh trưởng lão đứng bên cạnh nghe vậy, vẫn có chút lo lắng nói: “Mắt nhìn xa trông rộng của Điện Chủ đại nhân thật khiến người khác nể phục, nhưng nếu chúng ta để thua trận thi đấu ngày mai, chỉ sợ là làm cho Thân Nông Đường càng thêm đắc ý.”
“Này cũng không còn cách nào khác, ai bảo Thần Nông Đường lại có một thiên tài kiệt xuất như vậy, nhưng Thần Điện Dược chúng ta có Tô Tử Mạch, trong hai năm nữa, ai mạnh ai yếu, vẫn chưa nói được.”
Tới đêm, Dược Chân Nhân và Mạnh trưởng lão tới đại sảnh tham dự yến tiệc, không thấy Tô Tử Mạnh và Bạch Lạc xuất hiện, đường chủ của Thần Nông Đường không nhịn được hỏi: “Dược Chân Nhân, sao không thấy hai đệ tử của ông đâu.”
Dược Chân Nhân thuận miệng qua loa đáp: “Đi một trận đường dài đến đây, hai người bọn họ quá sức mệt mỏi, mai lại là ngày thi đấu, nên muốn nghỉ ngơi để lấy lại sức.”
Vẻ mặt đường chủ của Thần Nông Đường tỏ ra quan tâm nói: “Ra là vậy, ông có muốn bản đường chủ phái người đến xem bọn họ không? Nếu bọn họ mắc bệnh sẽ ảnh hưởng không tốt đến trận thi đấu ngày mai.”
Đường chủ của Thần Nông Đường vừa nói xong, bên dưới có người tiếp lời nói: “Đúng vậy, lần này thi đấu phải công bằng, nếu không người thua sẽ đổ lỗi cho tình trạng sức khỏe không được tốt, vậy thì còn ý nghĩa gì nữa.”
Nghe nói thế, sắc mặt của Dược Chân Nhân và Mạnh trưởng lão cũng không thay đổi, lời này của bọn họ rõ ràng là ám chỉ Thần Điện Dược sẽ thua không ngóc đầu nổi.
Đường chủ của Thần Nông Đường không những không ngăn bọn họ, ngược lại còn hùa theo, cười nói: “ha ha Dược Chân Nhân là tiền bối đức cao vọng trọng, Dược Thần Điện là học viện đào tạo luyện dược sư nổi tiếng nhất Đại Lục, sao có thể làm ra mấy loại chuyện đó chứ.”
Nghe Thần Nông Đường và mọi người chế giễu, trong lòng Dược Chân Nhân và Mạnh trưởng lão càng cảm thấy không vui.
Mà lúc này Tô Tử Mạch và Bạch Lạc đang ở trong phòng bế quan tu luyện, bọn họ muốn dùng thời gian còn lại để điều chỉnh trạng thái của mình đến tốt nhất.
Nhưng từ đầu đến cuối lông mày của Tô Tử Mạch vẫn không ngừng nhíu chặt, nàng cảm giác được bản thân đã luyện tới cảnh giới của luyện dược sư, rõ ràng chỉ còn cách thăng cấp lên thành luyện dược sư siêu cấp có một chút, lại hết lần này đến lần để cơ hội vuột mất.
Tô Tử Mạch càng nghĩ càng cảm thấy buồn bực, dứt khoát ra ngoài đi dạo, thư giãn đầu óc.
Tô Tử Mạch không quen Thần Nông Đường này, đi dạo trong sân một lúc, không biết đã đi tới nơi nào, đang định tìm đệ tử của Thần Nông Đường để hỏi thì bỗng nghe được đám đệ của Thần Nông Đường nói chuyện phiếm ở cách đó không xa.
“Vừa nãy các ngươi có nghe hai đệ tử kia của Thần Điện Dược không đến tham dự yến tiệc không?”
“Ta có nghe, không phải thân thể bọn họ không được khỏe nên về phòng nghỉ ngơi à?”
“Hứ, ngươi mà cũng tin mấy loại chuyện ma quỷ này, lúc trước ta nhìn thấy sắc mặt của các nàng rõ ràng tốt lắm, ta đoán bọn họ là biết ngày mai bản thân không phải đối thủ của Đào sư huynh, cho nên bây giờ nhốt mình ở trong phòng ôm chân phật.”
“Ha ha, luyện dược đòi hỏi phải luyện tập và lặp đi lặp lại rất nhiều lần, bọn họ chỉ trong một đêm có thể làm tu vi tăng lên, quả thật là nằm mơ.”
Nghe mấy đệ tử của Thần Nông Đường nói chuyện, Tô Tử Mạch không kìm được siết chặt nắm đấm.
Bọn người kia mà cũng dám khinh thường mình, thật đúng là mắt chó xem người thấp.
Nhưng Tô Tử Mạch không muốn cũng phải thừa nhận, những người kia nói đều là sự thật, trình độ luyện dược sư hiện tại của nàng quả thực là không thể so sánh với Đào Vận.
Muốn thăng cấp lên thành luyện dược sư siêu cấp chỉ trong một đêm, trừ khi có kỳ tích xuất hiện, bằng không là không có khả năng xảy ra.
“Tô Tử Mạch, nhìn nàng có vẻ rất tức giận nhỉ?”
Ngay lúc Tô Tử Mạch đang tức giận, bỗng nhiên có một giọng nói vang lên bên tai Tô Tử Mạch, Tô Tử Mạch theo bản năng vung quyền, đánh về nơi phát ra giọng nói đó.
Bị người khác lặng lẽ mai phục ở bên cạnh, đối phương chắc chắn không phải là người tốt, đương nhiên nàng phải ra tay trước chiếm lợi thế rồi.
Nhưng Tô Tử Mạch không ngờ tới, tu vi của đối phương lại cực kỳ cao, thậm chí còn bắt được nắm đấm của nàng, Tô Tử Mạch xoay người, lúc này mới phát hiện ra, người ở bên cạnh nàng nãy giờ, vậy mà lại là Dạ Ly Thần.
“Dạ Ly Thần, sao ngài lại ở chỗ này?”
Nhìn thấy Dạ Ly Thần, Tô Tử Mạch không khỏi kinh ngạc, nàng vừa mới tách ra khỏi Dạ Ly Thần chưa được bao lâu, hơn nữa bây giờ còn đang ở nước Thanh Long.
Thế mà tên Dạ Ly Thần này lại âm hồn bất tán theo tới tận đây, thật đúng là đáng sợ.
“Vẻ mặt gì đây? Chẳng lẽ nàng ghét nhìn thấy bản tôn vậy sao?”
Dường như Dạ Ly Thần rất bất mãn với phản ứng của Tô Tử Mạch, Tô Tử Mạch gượng cười nói: “Dạ Ly Thần, bây giờ ta đang rất tức giận, ngài ở chỗ nào thì về lại chỗ đấy đi, đừng có gây… thêm phiền phức cho ta nữa.”
Nếu là ngày thường, tâm trạng của Tô Tử Mạch tốt, có lẽ sẽ không để ý mà cùng Dạ Ly Thần pha trò tán gẫu đôi câu.
Nhưng lúc này nàng đang rất lo lắng cho trận thi đấu ngày mai, thật sự không có tâm tư nhàn rỗi đi nhiều lời vô nghĩa với Dạ Ly Thần.
Dường như Dạ Ly Thần nhìn ra suy nghĩ trong lòng của Tô Tử Mạch, bỗng nhiên nở nụ cười thần bí nói: “Bản tôn biết, nàng đang lo lắng cho trận thi đấu ngày mai, nàng và Bạch Lạc đều chỉ là luyện dược sư cao cấp, căn bản là không có khả năng đánh bại luyện dược sư siêu cấp Thần Nông Đường kia.”
Mắt thấy ngay cả cái này mà Dạ Ly Thần cũng biết, Tô Tử Mạch không khỏi kinh ngạc nói: “ Dạ Ly Thần, ngài cũng biết khá nhiều đó, nếu ngài đã biết nhiều như vậy, ngài lại càng không nên trêu chọc ta, ta nói cho ngài nghe, bây giờ bổn tiểu thư đang rất tức giận, nếu ngài còn không đi, đừng trách ta đây không khách sáo với ngài.”
Nhìn thấy Tô Tử Mạch tức giận, Dạ Ly Thần không những không lùi lại mà còn tiến lên hai bước, gần như dán sát vào tai Tô Tử Mạch nói: “Bản tôn có cách giúp nàng thăng cấp lên thành luyện dược sư siêu cấp ngay trước khi trận thi đấu diễn ra vào ngày mai.”