Xuyên Không Chi Đặc Công Thiên Kim

Chương 358: Chương 358: Muốn trốn




Lão Giả nghe vậy gật đầu nói: “Tuy rằng lão phu thường ru rú trong nhà rất khi ít ra ngoài, nhưng vẫn biết được những chuyện lớn nhỏ của Điện Lăng Vân, chuyện lớn như vậy đương nhiên lão phu biết, ngươi nói cái này để làm gì?”

Đột nhiên Thi Thanh Nghiên cười gian xảo nói: “Tôn bá bá, Hắc Vân Giao chính là ma thú thượng cổ, tuy rằng thực lực của nó cũng không quá mạnh, nhưng cho tới nay chỉ có yêu quái Ma Tộc mới có thể sử dụng loại ma thú Hắc Vân Giao này. Bây giờ Tô Tử Mạch lại có thể hàng phục Hắc Vân Giao, chẳng lẽ ngài không hoài nghi gì sao?”

Thi Thanh Nghiên vừa nói xong biểu tình của Lão Giả cũng trở nên nghiêm túc hơn rồi nói: “Ý của ngươi là Tô Tử Mạch kia là người của Ma Tộc?”

“Đúng vậy, nếu không thì sao Hắc Vân Giao lại dễ dàng bị Tô Tử Mạch hàng phục như vậy? Một nhân vật nguy hiểm ở lại Điện Lăng Vân, chẳng những là một mối nguy hiểm đối với Ly Thần ca ca, mà còn là sự uy hiếp rất lớn với cả Điện Lăng Vân.”

Sau khi nghe những lời Thi Thanh Nghiên nói, Lão Giả cũng tỏ vẻ trầm tư, với tư cách trưởng lão của điện Lăng Vân đương nhiên ông ta rất quan tâm đến sự an toàn của điện Lăng Vân, nếu thật sự giống như lời của Thi Thanh Nghiên, vậy đây quả thật không phải là chuyện nhỏ.

Trầm tư một lát cuối cùng Lão Giả nói: “Những lời vừa rồi của ngươi cũng chỉ là ngươi suy đoán mà thôi, huống hồ với tu vi của thần tôn đại nhân nếu thật sự Tô Tử Mạch có vấn đề, sao thần tôn đại nhân lại không phát hiện ra chứ? Ta thấy là ngươi quá đa nghi rồi.”

Thấy Lão Giả không chịu tin tưởng mình, Thi Thanh Nghiên hù dọa: “Tôn bá bá, loại chuyện này không thể không tin, thật ra ta có một cách có thể kiểm tra xem Tô Tử Mạch kia có phải là người của Ma Tộc hay không.”

“Ngươi có cách gì mau nói thử xem.”

Thi Thanh Nghiên nghe vậy không cần suy nghĩ mà nói: “Tôn bá bá, hẳn là ngài biết Vây Ma trận đi, Vây Ma trận này có tác dụng khắc chế rất mạnh đối với người của Ma Tộc, hễ là người của Ma Tộc tiến vào trong Vây Ma trận, cho dù bình thường hắn ngụy trang giỏi tới đâu cũng đều sẽ để lộ dấu vết. Chỉ cần nghĩ cách dẫn Tô Tử Mạch kia vào trong Vây Ma trận, đến lúc đó đương nhiên có thể biết Tô Tử Mạch thật sự có phải người của Ma Tộc hay không.”

Nghe xong ý tưởng của Thi Thanh Nghiên, Lão Giả gật đầu nói: “Cách mà ngươi nói quả thật có thể thử một lần, chẳng qua là làm thế nào để dẫn Tô Tử Mạch vào trong Vây Ma trận? Bố trí Vây Ma trận cũng không đơn giản như vậy, nếu bố trí ở trong điện Lăng Vân không khỏi làm người khác chú ý, đến lúc đó Tô Tử Mạch phát hiện được sẽ không cho ngươi cơ hội này.”

“Tôn bá bá, việc này cần ngài ra tay giúp đỡ, Tô Tử Mạch kia hao hết tâm tư hàng phục Hắc Vân Giao ắt hẳn là có ý đồ, chỉ cần ngài có thể nghĩ cách thả Hắc Vân Giao kia ra, đến lúc đó Tô Tử Mạch nhất định sẽ đuổi theo, từ đó đương nhiên có thể dẫn nàng ta tới điện Lăng Vân, chỉ cần nàng ta tiến vào trong Vây Ma trận tất cả chân tướng tự nhiên sẽ sáng tỏ.”

Thi Thanh Nghiên làm nền lâu như vậy cuối cùng cũng nói ra mục đích thật sự của mình, nàng ta tìm đến Lão Giả nói nửa ngày chính là vì chuyện này mà thôi.

Lão Giả nghe vậy sắc mặt trầm xuống, nói: “Không được, lão phu chính là trưởng lão của điện Lăng Vân, cho dù Tô Tử Mạch có phải người của Ma Tộc hay không nhưng Hắc Vân Giao dù sao cũng đã bị hàng phục, nếu như lão phu thả Hắc Vân Giao ra ngoài, Hắc Vân Giao kia nổi điên lên làm bị thương những đệ tử khác của điện Lăng Vân thì sao? Lão phu không thể mạo hiểm.”

Thi Thanh Nghiên nghe vậy vội vàng khuyên nhủ: “Tôn bá bá đây cũng là vì lo lắng cho điện Lăng Vân mà, chúng ta phải tính toán thật kĩ, nếu Tô Tử Mạch thật sự là người của Ma Tộc lại khống chế được Hắc Vân Giao, đến lúc đó sẽ gây hại hơn nữa cho điện Lăng Vân. Vả lại Hắc Vân Giao kia chính là ma thú cấp bảy, với tu vi của ngài hoàn toàn có thể dẫn nó tới vị trí chỉ định, đến lúc đó ta sẽ mai phục trước, tuyệt đối sẽ không làm tổn hại đến đệ tử điện Lăng Vân.”

Thấy Thi Thanh Nghiên nói chắc chắn như vậy, Lão Giả do dự một lát rồi cuối cùng vẫn là gật đầu nói: “Được rồi, ngươi nói cũng có lý, suy nghĩ cho đại cục chút nguy hiểm này vẫn là đáng giá, đã như vậy thì đợi sau khi trời tối lão phu sẽ thả Hắc Vân Giao kia ra, ngươi ra phía ngoài bày trận pháp trước, đến lúc đó lão phu dẫn Hắc Vân Giao và Tô Tử Mạch tới chỗ ngươi.”

Thi Thanh Nghiên đã sớm chờ những lời này, gật đầu thật mạnh nói: “Tôn bá bá yên tâm, bây giờ ta sẽ ra ngoài sắp xếp, chờ ngài dẫn Tô Tử Mạch tới.”

Nói xong Thi Thanh Nghiên cáo từ rời đi, đợi đến khi ra đến sân cuối cùng nàng ta nở một nụ cười quỷ dị.

Đợi đến sau khi trời tối, mọi người trong điện Lăng Vân đều đã ngủ say, mà Tô Tử Mạch trước sau lại có cảm giác có chút không thích hợp lắm.

“Mẫu thân, sao người còn chưa ngủ?”

Bảo Bảo vừa ngáp dài vừa hỏi Tô Tử Mạch, Tô Tử Mạch nghe vậy lắc đầu nói: “Lát nữa mẫu thân sẽ ngủ, con hãy nghỉ ngơi trước đi.”

Bảo Bảo nghe vậy ngoan ngoãn gật đầu, rất nhanh sau đó đã chìm vào mộng đẹp, nhìn thấy Bảo Bảo ngủ sau trong lòng Tô Tử Mạch thoáng yên ổn hơn.

Nhưng mà cảm giác bất an trong lòng Tô Tử Mạch lại càng ngày càng mạnh, cuối cùng Tô Tử Mạch dứt khoát đứng dậy ra khỏi phòng, chuẩn bị xoay hai vòng ở bên ngoài.

“Gào.”

Vừa ra khỏi cửa phòng không bao lâu đột nhiên Tô Tử Mạch lại nghe được một tiếng gầm nhẹ từ hướng sân huấn luyện truyền đến. Tô Tử Mạch nhướng mày nhỏ giọng lẩm bẩm: “Hình như là âm thanh của Hắc Vân Giao kia, chẳng lẽ bây giờ nó đã hồi phục được.”

Nghĩ vậy Tô Tử Mạch theo bản năng đi đến sân huấn luyện, lúc Tô Tử Mạch đến phía ngoài sân huấn luyện, dưới ánh trăng lại lờ mờ nhìn thấy một bóng đen không rõ trực tiếp bay từ phía sau sân huấn luyện ra ngoài.

Tô Tử Mạch thấy vậy không khỏi biến sắc, cho dù ánh trăng đêm nay không phải đặc biệt sáng rõ, nhưng Tô Tử Mạch vẫn nhìn ra bóng đen mờ nhạt kia đúng là Hắc Vân Giao.

Hắc Vân Giao này rõ ràng đã bị Dạ Ly Thần giam lại, chẳng lẽ nó muốn đào tẩu?

Đây là sủng vật nàng khó khăn lắm mới bắt được cho Bảo Bảo, nếu ngày mai Bảo Bảo thấy Hắc Vân Giao chạy mất nhất định sẽ rất thất vọng.

Vừa nghĩ Tô Tử Mạch đã theo bản năng đuổi theo phía sau bóng đen kia. Lúc trước Tô Tử Mạch đã có kinh nghiệm hàng phục Hắc Vân Giao kia, vì vậy lần này căn bản là không băn khoăn bao nhiêu.

Tốc độ của Hắc Vân Giao kia cực kỳ nhanh, đã nhanh chóng bay thẳng đến phạm vi của điện Lăng Vân, một lát sau Hắc Vân Giao có lẽ đã mệt cuối cũng đứng ở bên trong một quả núi sâu gần điện Lăng Vân.

Tô Tử Mạch thấy Hắc Vân Giao dừng lại lập tức mừng rỡ, hình thể của Hắc Vân Giao này tuy lớn nhưng tốc độ bay cao nhất thật ra lại không chậm, trong thời gian ngắn Tô Tử Mạch muốn đuổi theo cũng không dễ, cũng may bây giờ Hắc Vân Giao đã dừng lại, Tô Tử Mạch vội vàng đáp xuống mặt đất.

“Gào.”

Nhưng sau khi Tô Tử Mạch đáp xuống trước mặt Hắc Vân Giao, lại đột nhiên phát hiện tình huống không thích hợp lắm, chỉ thấy Hắc Vân Giao không ngừng phát ra tiếng gầm, thân thể cũng không ngừng vặn vẹo, bộ dạng có vẻ rất nôn nóng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.