Xuyên Không Chi Đặc Công Thiên Kim

Chương 364: Chương 364: Tiến hóa




Ngay khi Tô Tử Mạch di chuyển bước chân, vậy mà con Hắc Vân Giao kia cũng bắt đầu di chuyển đi theo sau lưng Tô Tử Mạch, mọi người thấy vậy thì lập tức giật mình, cả đám người lộ ra vẻ mặt như đang đối đầu với đại địch.

Trước đây con Hắc Vân Giao này bị Dạ Ly Thần cấm chế phong ấn trong sân huấn luyện, sau khi được Tôn Tiếu Thiên thả ra thì con Hắc Vân Giao này lại khôi phục năng lực cử động lần nữa.

Vừa rồi tất cả mọi người còn đang mải bàn tán chuyện khác nên không để ý đến sự tồn tại của Hắc Vân Giao, nhưng bây giờ mọi người mới kịp phản ứng lại với cử động của Hắc Vân Giao.

“Mọi người hãy cẩn thận đề phòng, con Hắc Vân Giao này chính là ma thú thượng cổ, trước đây đã có không ít đệ tử của chúng ta chết trong tay con Hắc Vân Giao này, ngàn vạn không thể khinh thường.”

Bấy giờ Dạ Đông Thần lo lắng kêu lên với đám người, nhìn bộ dáng có vẻ như ông ta muốn thể hiện tốt một chút, để bù đắp cho sự thiếu sót vừa rồi.

Mọi người nghe xong cũng lộ ra vẻ cảnh giác, vây quanh lấy Hắc Vân Giao ở giữa, bầu không khí trong sân đột nhiên trở nên rất căng thẳng, có cảm giác áp bách căng thẳng sắp bùng nổ cuộc chiến.

Lúc này Tô Tử Mạch cũng quay đầu nhìn về phía Hắc Vân Giao, thân thể Hắc Vân Giao to lớn dài hơn mười mét, bây giờ mặc dù nửa người cuộn trên mặt đất nhưng đầu vẫn cách mặt đất mấy mét.

Tô Tử Mạch phải ngẩng đầu lên mới có thể nhìn thấy dáng vẻ của Hắc Vân Giao, nhưng khi nàng tiếp xúc với ánh mắt của Hắc Vân Giao, nàng đột nhiên phát hiện con Hắc Vân Giao này trông có chút khác lạ so với lúc trước.

Lúc mới đầu nhìn thấy con Hắc Vân Giao này, con quái vật này rất hung dữ, nhưng bây giờ lại nhìn Tô Tử Mạch với ánh mắt vô cùng nhu hòa, thậm chí còn mang theo vài phần cảm giác ỷ lại cùng thân thiết.

Sau khi Tô Tử Mạch suy nghĩ, nàng nhanh chóng nhận ra, vừa nãy khi ở bên trong trận pháp, nàng và Hắc Vân Giao kề vai chiến đấu mới thành công phá trận ra ngoài, trong quá trình đó, Hắc Vân Giao và Tô Tử Mạch có thể được coi là đã thành lập mối quan hệ tình bạn nhất định.

Con ma thú này không có ý nghĩ phức tạp như con người, theo quan điểm của Hắc Vân Giao, Tô Tử Mạch là ân nhân cứu mạng của nó, đối với vị ân nhân của mình tự nhiên nó sẽ biểu hiện vẻ cực kỳ ỷ lại.

Nghĩ vậy Tô Tử Mạch khoát tay với đám người nói: “Mọi người đừng lo lắng, lúc trước ta đã khuất phục thành công Hắc Vân Giao khi trong trận pháp rồi, bây giờ con Hắc Vân Giao này sẽ không tự ý đả thương người và nó sẽ tuân theo mệnh lệnh của ta, mang nó trở về điện Lăng Vân còn có thể làm nó trở thành linh thú trấn Sơn của điện Lăng Vân.”

Ngay khi Tô Tử Mạch vừa nói xong, tất cả mọi người lập tức lộ ra vẻ ngạc nhiên, hiển nhiên là bị lời nói của Tô Tử Mạch làm cho kinh ngạc, không ít người bắt đầu bàn tán xôn xao.

“Thân tôn phu nhân nói thật sao, ngài ấy có thể làm cho con ma thú thượng cổ này nghe lời ngài sao?”

“Dù sao đây cũng là ma thú thượng cổ, sao có thể dễ dàng nghe lời một con người được, trừ phi thần tôn phu nhân thật sự là người của Ma tộc.”

“Ngươi nói nhỏ một chút, vừa rồi thần tôn đại nhân nói cái gì, ngươi không nghe thấy sao? Ngay cả những lời nói này mà ngươi còn dám nói lung tung.”

Mọi người rõ ràng là không tin lời nói của Tô Tử Mạch, thậm chí có một số người bởi vì thế mà còn nghi ngờ thân phận của Tô Tử Mạch.

Dạ Ly Thần lắng nghe mọi người thảo luận, vừa định nói thì Tô Tử Mạch đã nói trước: “Các vị, nếu các ngươi không tin, thì bây giờ ta sẽ chứng minh chuyện đó với các ngươi. “

Tô Tử Mạch vừa nói vừa nói với Hắc Vân Giao: “Hắc Vân Giao, nằm xuống.”

Khi giọng nói của Tô Tử Mạch rơi xuống, con Hắc Vân Giao này vậy mà nghe lời như một con chó, thật sự nằm xuống, đặt cái đầu thật to của mình trước mặt Tô Tử Mạch.

Tô Tử Mạch thấy vậy thì mỉm cười bước tới, vươn tay ra xoa đầu Hắc Vân Giao vài cái, lúc này Hắc Vân Giao lập tức híp mắt lại, một bộ dáng rất là hưởng thụ.

Mọi người lập tức kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh tượng này, không phải Hắc Vân Giao là ma thú thượng cổ trong truyền thuyết sao? Sao bây giờ nó lại giống như một con sủng vật, như một con cẩu, Tô Tử Mạch bảo nó nằm xuống nó cũng lập tức nằm xuống thế.

Trong lúc mọi người ở đây đang kinh ngạc, thì Dạ Đông Thần đột nhiên nói: “Thần tôn đại nhân, dù sao con Hắc Vân Giao này cũng là ma thú thượng cổ, tuyệt đối không thể nào có khả năng nghe lời một con người như vậy, còn xin thần tôn đại nhân tra rõ thân phận của Tô Tử Mạch.”

Trước đây Dạ Đông Thần đi theo Thi Thanh Nghiên cùng nhau hãm hại Tô Tử Mạch nhưng không thành, bây giờ đột nhiên phát hiện có cơ hội mới, ngay lập tức nắm bắt điểm này bắt đầu dội nước đen lên Tô Tử Mạch lần nữa.

Đám người nghe những lời nói này của Dạ Đông Thần xong, mặc dù không lập tức biểu thị đồng ý nhưng đều lộ ra vẻ rối rắm, dù sao thì Tô Tử Mạch có thể khiến Hắc Vân Giao nghe lời như vậy, quả thực khiến cho người ta không thể tin nổi.

Tô Tử Mạch thấy vậy, trong lòng cũng rất khó chịu, vừa rồi vì để tránh người khác tổn thương Hắc Vân Giao nên nàng mới nói vậy, dù sao nàng vẫn muốn mang con Hắc Vân Giao này về để cho Bảo Bảo chơi, ai biết được tên Dạ Đông Thần bắt được sơ hở, lợi dụng điểm này bắt đầu bôi đen nàng.

Tô Tử Mạch đang muốn mở miệng phản bác, nhưng Dạ Ly Thần đột nhiên cười nói: “Lời nói của Dạ trưởng lão sai rồi, trước đây quả thực Hắc Vân Giao là ma thú thượng cổ, nhưng bây giờ Hắc Vân Giao không còn là ma thú thượng cổ nữa.”

Dạ Ly Thần vừa nói xong, Dạ Đông Thần thấy rất khó hiểu, thậm chí Tô Tử Mạch cũng không hiểu, không rõ rốt cuộc Dạ Ly Thần đang nói gì.

Ngay lúc mọi người đang chờ Dạ Ly Thần giải thích rõ ràng, một luồng ánh sáng trắng đột nhiên phát ra từ phía sau Hắc Vân Giao, tầm mắt của mọi người lập tức bị thu hút.

Tô Tử Mạch cũng nhìn về phía Hắc Vân Giao, chỉ thấy làn da đen trên người Hắc Vân Giao đột nhiên dần dần biến mất, lộ ra một lớp da trắng mới tinh.

Quá trình này tưởng như dài dằng dặc nhưng thật ra chỉ trong một lúc ngắn ngủi, sau khoảng nửa nén nhang, lúc này ánh sáng trắng mới tiêu tan, vốn dĩ toàn thân Hắc Vân Giao có màu đen nhánh vậy mà giờ đã biến thành màu trắng.

Biến hóa quỷ dị như vậy khiến tất cả mọi người đều cảm thấy choáng váng, từ trước đến giờ chưa ai từng nhìn thấy tình huống như thế này, ngay cả lão hồ ly như Dạ Đông Thần cũng không biết tại sao lại xuất hiện biến hóa này, mọi người vô thức nhìn sang phía Dạ Ly Thần.

Vừa rồi Dạ Ly Thần vừa mới nói xong thì Hắc Vân Giao đã biến hóa như thế, Dạ Ly Thần nhất định biết nguyên nhân.

Quả nhiên chỉ thấy Dạ Ly Thần chậm rãi mở miệng nói: “Con Hắc Vân Giao này đã từng là ma thú thượng cổ, nhưng lúc ở trong trận pháp nó bị ảnh hưởng bởi Tô Tử Mạch, bây giờ nó đã cải tà quy chính không làm việc ác nữa, vừa rồi những sự thay đổi đó là bằng chứng tốt nhất, chính vì thế nên nó mới có thể nghe lời Tô Tử Mạch như vậy. “

Sau khi Tô Tử Mạch nghe Dạ Ly Thần giải thích, nàng không nhịn được cười, trong lòng nàng biết rất rõ, con Hắc Vân Giao này đúng là được nàng cứu, nhưng muốn nói cải tà quy chính chỉ là nói nhảm mà thôi.

Lúc này Tô Tử Mạch có thể cảm nhận thấy khí tức trên người Hắc Vân Giao càng ngày mạnh hơn lúc trước rất nhiều, chủ yếu là từ sau khi nó trải qua thử thách trong trận pháo vừa đúng lúc tiến hoá thăng cấp, sau đó ngay trước mặt mọi người thay da thôi, vậy nên mới tạo sự biến hóa quỷ dị như vừa rồi.

Chỉ là những người khác không biết sự tình trước đó, lại thêm lời nói của Dạ Ly Thần thường rất có trọng lượng, cho nên tất cả mọi người đều không suy nghĩ nhiều mà lập tức tin tưởng lời nói của Dạ Ly Thần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.