Xuyên Không Chi Đặc Công Thiên Kim

Chương 266: Chương 266: Vũ khí khó coi




Nói xong Tô Tử Mạch rời khỏi nhà trọ trước, thấy vậy Mạnh Lương không dám trái lệnh của Tô Tử Mạch, vì vậy hắn ta chỉ có thể về phòng trước.

Sau khi rời khỏi quán trọ, Tô Tử Mạch chẳng phải hỏi han đâu xa, đi thẳng đến trung tâm của Thành Phố Sắt Vàng, bởi vì một số người đang thảo luận trong quán trọ đang tiến về phía trước với vũ khí trong tay, vừa nhìn là liền biết đang đi đến Hội Luyện Khí Công.

Tô Tử Mạch trực tiếp đi theo sau những người này, không bao lâu đã đến chỗ hiệp hội của Hội Luyện Khí Công, khi đến đại sảnh của Hội Luyện Khí Công, quả nhiên có một nhóm lớn đang đợi ở đó.

“Chuyện gì đang xảy ra với Hội Luyện Khí Công của mấy người các người vậy? Chẳng phải các người nói muốn tìm người có nhân duyên giúp phù phép miễn phí Khí Hồn của vật phẩm? Ở đây đã có nhiều người như vậy, mà cũng chẳng thấy người của Hội Luyện Khí Công của các người cho một lời giải thích. “

“Chẳng qua là chúng ta sau khi nghe được thông báo thì đã tới đây, những vừa tới thì các ngươi lại bâu vào mắng mỏ bọn ta. Không phải là thâm tâm đang có ý giễu cợt chúng ta sao?”

Sau khi những người này đều đến Hội Luyện Khí Công, nhưng lại không thấy người của Hội Luyện Khí Công ra tiếp đón, lúc này cả đám không nhịn được mà đứng lên phàn nàn.

Ngay khi đám đông đang giận dữ, một ông lão mặc áo choàng dài, râu tóc bạc trắng bước ra, cười với mọi người: “Mọi người đừng nóng vội, ta tên là Hạ Ứng, và ta là người đứng đầu của môn phái Hội Luyện Khí Công này, xin vui lòng tất cả mọi người hãy im lặng và lắng nghe cho. “

Mọi người nghe ông lão đó giới thiệu bản thân mình là người đứng đầu của giáo phái Hội Luyện Khí Công thì lập tức im lặng, Hạ Ứng nói tiếp: “Mọi người, xin hãy lấy hết vũ khí ra đặt dưới chân, lão phu sẽ lần lượt đến từng người để xem vũ khí, nếu nó phù hợp với điều kiện thông báo đề ra thì lão phu sẽ theo ước định mà giúp nó phù phép Khí Hồn ”.

Thấy Hạ Ứng nói như vậy, mọi người vội vàng ném vũ khí xuống đất, chờ lão ta tới kiểm tra.

Chẳng mấy chốc, trên mặt đất của Hội Luyện Khí Công đã bị lấp đầy bởi một đống vũ khí, các loại vũ khí này có hình dạng khác nhau, ngoài dao, kiếm và kiếm kích thông thường, còn có rất nhiều vũ khí có hình dạng kỳ lạ.

Có cái còn có hình dáng như hồ lô chén rượu, Tô Tử Mạch còn nhìn ra vũ khí của ai đó chính là chín con bài hợp lại xoè ra một tấm, tên này hẳn là một con bạc chân chính.

Khi Tô Tử Mạch thấy mọi người lấy hết vũ khí ra mà không cần suy nghĩ, và khi ánh sáng của Thương Hải Châu quay vòng ở chính giữa, Tô Tử Mạch đã đặt một cây trường kiếm ở trước mặt.

Vì lúc này có thể miễn phí giúp vũ khí phù phép Khí Hồn, thì Tô Tử Mạch nhất định phải lấy ra vũ khí tốt nhất trên người, trường kiếm trước mặt chính là vũ khí mạnh nhất có thể biến hóa từ hải ngọc.

Vật liệu của vũ khí này là hợp kim titan mới nhất, được sử dụng trên tàu vũ trụ vào thời của Tô Tử Mạch, và nó chắc chắn hơn nhiều so với bất kỳ vật liệu tinh luyện nào trên đất liền ở thời đại này.

Mặc dù thanh kiếm dài này không có Khí Hồn và vì vậy không thể đạt được tới cấp bậc Thần Khí, nhưng nó chắc chắn là vũ khí mạnh nhất trong toàn bộ lục địa kể cả cổ vật.

Mặc dù thanh trường kiếm này dược dùng nguyên liệu rất tốt, nhưng hình dáng lại có chút bình thường, thanh trường kiếm này hoàn toàn là màu đen, trông giống như một cục than, thật sự không có gì nổi bật.

Tô Tử Mạch nhìn nó và cảm thấy thanh trường kiếm trước mặt trông không đẹp lắm, nhưng nàng không thể làm gì nó, hơn nữa vũ khí này đương nhiên là rất thực dụng và quan trọng. Nó có tốt hơn vũ khí của ai đó kể cả khi không đánh người?

“Haha, thật sự là buồn cười, ngươi nhìn vũ khí của nữ nhân này thật là xấu xí mà.”

“Đây là một thanh trường kiếm hay một thanh lửa? Nhìn người phụ nữ này đi, trông nàng ta khá xinh đẹp, nhưng vũ khí nàng ta sử dụng quá xấu xí.”

Trong khi Tô Tử Mạch đang đợi người đứng đầu của Hội Luyện Khí Công tới kiểm tra vũ khí của mình, những người bên cạnh nàng bắt đầu bật cười khi nhìn thấy thanh trường kiếm mà Tô Tử Mạch lấy ra.

Trước sự chế giễu của mọi người, Tô Tử Mạch tỏ ra rất bình tĩnh, trợn mắt nhìn họ và nói: “Lũ khốn nạn, nếu chất lượng của vũ khí này chỉ dựa vào vẻ bề ngoài, thì vậy các ngươi có thể đem bình hoa tới đây làm binh khí, đừng nói nhảm nếu anh không hiểu nó, điều đó chỉ làm trò cười cho thiên hạ thôi. “

Tô Tử Mạch không phải người tốt, nếu có người cười nhạo nàng như thế này đương nhiên sẽ đánh trả, lúc này người đứng đầu Hội Luyện Khí Công cũng chậm rãi đi về phía bên này.

Nhìn thấy Hạ Ứng đang đến gần mọi người, nàng nhanh chóng im lặng, lúc này Hạ Ứng đã đi đến trước mặt Tô Tử Mạch.

“Thanh kiếm này là của cô nương?”

Hạ Ứng tỏ vẻ ngạc nhiên khi nhìn thấy thanh trường kiếm trước mặt Tô Tử Mạch, nàng gật đầu nói: “Đúng vậy, thanh trường kiếm này là của ta.”

Hạ Ứng nhìn chằm chằm vào thanh trường kiếm một hồi, sau đó lắc đầu nói: “Hình dáng của thanh trường kiếm này thật sự rất kỳ quái dị thường, tất nhiên vật liệu của nó có vẻ rất bình thường. Lão già này đã quá quen thuộc với các loại luyện chế vật liệu và vật liệu của thanh kiếm dài của bạn không tốt lắm, thật đáng tiếc.”

Khi những người bên cạnh nghe thấy lời của Hạ Ứng, họ lập tức lộ ra vẻ hả hê, ánh mắt họ nhìn Tô Tử Mạch cũng đầy khinh thường và chế giễu.

Nghe vậy, Tô Tử Mạch gần như tức giận muốn hét lên, lão già này còn tự nhận lão là người đứng đầu Hội Luyện Khí Công, vậy mà không nhận ra thanh trường kiếm này làm bằng vật liệu gì mà nói nó là vô dụng.

Lúc này Tô Tử Mạch rất thất vọng về Hạ Ứng, tông chủ của Hội Luyện Khí Công chỉ có vậy sao.

Ngay khi Tô Tử Mạch chuẩn bị rời đi, một thanh niên đi theo sau Hạ Ứng đột nhiên nói: “Gia gia, cháu thấy thanh trường kiếm này hình như có bí ẩn gì đó. Nó không tệ như gia gia nói đâu.”

Tô Tử Mạch nghe xong thì vô thức nhìn người thanh niên, người thanh niên đó cũng mặc áo choàng của người Hội Luyện Khí Công, tuy rằng không được đẹp trai cho lắm nhưng hắn cũng khá tuấn tú, thoạt nhìn trông sạch sẽ, tươi tắn.

Theo những gì mà hắn xưng hô với Hạ Ứng,

Hắn có thể là cháu trai của Hạ Ứng.

Quả nhiên, sau khi nghe người thanh niên đó nói vậy, Hạ Ứng nói: “Vậy sao? Thanh trường kiếm này không được làm từ bất kỳ vật liệu luyện chế nào ta đã biết, mà nó chủ yếu được làm bằng vật liệu không thích hợp để luyện chế. Những thứ như vậy có thể là đồ bỏ đi thôi, nhưng hãy cho ta biết tại sao cháu nói thanh trường kiếm này có bí ẩn. “

Nghe xong, người thanh niên mỉm cười và nói: “Gia gia ơi, chúng ta có thể không biết tất cả các vật liệu có trên thế giới. Gia gia không thể kết luận rằng thanh kiếm dài này là vô giá trị chỉ vì gia gia không thể nhận ra nó được làm từ vật liệu gì. Nó có thể được làm từ một số vật liệu quý hiếm mà chúng ta chưa biết về nó. “

Sau khi thiếu niên đó dứt lời, Tô Tử Mạch không khỏi nhìn về phía thiếu niên với vẻ ngưỡng mộ, trực tiếp cười với hắn: “Chà, vị thiếu gia này có cái nhìn sâu sắc, thanh trường kiếm này quả nhiên được làm bằng vật liệu đặc biệt. Không có gì ngạc nhiên khi người bình thường không thể nhìn thấy nó ”.

Tô Tử Mạch cố tình đảo mắt nhìn Hạ Ứng khi nàng nói vậy, rõ ràng là nàng đang muốn nói Hạ Ứng cũng vậy.

Hạ Ứng không tức giận khi nghe Tô Tử Mạch nói vậy, ngược lại còn cười với nàng: “Haha, đó là bởi vì vừa rồi lão phu quá tự tin, không biết cô nương có thể nói cho ta biết thanh trường kiếm này làm bằng chất liệu gì không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.