Xuyên Không Công Lược Nam Chính Là Cảnh Sát

Chương 68: Chương 68: Chúng ta cùng nhau tạo tiểu bảo bảo đi




Thế là sau khi thuộc hạ rời đi Lam Thiên liền ba chân bốn cẳng chạy ngay đi tìm Tử Du. Mà Tử Du của chúng ta thì vẫn đang chìm đắm trong đống thức ăn không lỗi thoát.

“ Mèo con nhỏ. Chúng ta cùng nhau sinh tiểu bảo bảo được không? “ Lam Thiên nhìn Tử Du đang ăn liền nghĩ ra nếu như có một tiểu bảo bảo giống cô thì vô cùng tốt. Như thế sau này Tử Du cũng không thể rời xa anh.

“ Phụt! Khụ khụ khụ “ Định mệnh nhà hắn mỗi lần lão nương đang ăn là y như rằng bị hắn làm sặc chết.

Lam Thiên thấy Tử Du ho sặc sụa thì liền tiến tới đưa cho cô một chén trà ở trên bàn. Lam Thiên còn nghĩ là do Tử Du quá vui mừng nên kích động tới mức bị sặc.

“ Có chuyện gì cũng phải bình tĩnh đừng kích động như vậy chứ! “ Anh biết là mèo con nhỏ cũng có tình cảm với anh nhưng có cần vui đến mức đó không.

“ Đậu xanh rau má. Ngươi đi đứng có thể phát ra tiếng động được không? “ Má hắn lúc ẩn lúc hiện y như ma vậy. Làm bổn bảo bảo vô cùng sợ.

“ Kí chủ hắn không những là ma, mà còn là Ma vương “ Haiz nhìn kí chủ cũng bổn hệ thống cũng thấy tội nhưng thôi cũng kệ. Mỗi lần đều là kí chủ bắt nạt nó không thương tiếc giờ bị nghiệp nó quật rồi đó.

“Tất cả là lỗi của bổn quân là bổn quân sai. Nàng không nói gì có nghĩa là đồng ý với ý kiến của bổn quân đúng không?” Nàng ấy nhất định sẽ đồng ý đó là niềm mơ ước của toàn thiếu nữa ma giới. Lam Thiên hắn thật sự là quá có phúc khi được gặp và ở bên mèo con nhỏ mà.

“ Ting ~ ting ~ hảo cảm của nam chính Lam Thiên đối với kí chủ + 4. Tổng hảo cảm của nam chính Lam Thiên đối với kí chủ là 19% “ Ha ha lại một thanh niên xung phong ra nhập hiệp hội ảo tưởng quốc gia vì kí chủ nhà nó. Nam chính xin chúc mừng anh đã vớ phải con cọp cái.

“ Đồng ý cái gì mà đồng ý. Có phải nhà ngươi tu luyện nhiều đến mức tẩu hỏa nhập ma rồi đúng không? “ Bổn bảo bảo thấy trong mấy phim kiếm hiệp do tu luyện nhiều mà ngu luôn. Sau này phải cách xa mấy bên bệnh xà tinh mới được.

“ Kí chủ lúc nãy nam chính hắn nói muốn cùng người tạo tiểu bảo bảo “ Thiên đường có lối không đi địa ngục không cửa lại muốn lao đầu vào.

“ Phụt! Lam Thiên nãy ngươi nói cái gì nói lại đi! “ Có cần dọa bổn bảo bảo vậy không làm vậy bổn bảo bảo sẽ sợ hãi lắm đó. Bớ người ta có người muốn ăn thịt bổn bảo bảo.

“ Nàng đồng ý với ý kiến của bổn quân “ Mèo con nhỏ thay đổi thái độ rất nhanh với lại nàng ấy có gì đó rất lạ.

“ Câu trước đó không phải câu này “ Có lẽ do hệ thống quá thiểu năng và rách nát nên mới nghe nhầm thôi. Bổn bảo bảo nhất định phải lên kế hoạch chuồn khỏi đây mới được.

“ Bổn quân muốn cùng nàng tạo tiểu bảo bảo. “ Mèo con nhỏ nàng ấy vì vui qua nên muốn Lam Thiên hắn chính miệng lặp lại lần nữa để chắc chắn.

“ Bảo bảo cái đầu ngươi mau cút ra ngoài cho lão nương. Mi mà có ý định gì xấu lão nương liền tự tử cho ngươi vừa lòng “ Hu hu, mấy tên bệnh xà tinh nguy hiểm quá! Thống bảo bảo ơi bổn bảo bảo muốn về với mi.

“ Sao người lật mặt nhanh vậy. Bình thường lúc nào cũng thống sắt vụn, thống rác rưởi mà “ Bổn hệ thống phải chuồn trước khi quá muộn. Lúc cần thì bảo bảo yêu thương các kiểu không cần thì rác rưởi, vô dụng. Kí chủ nhà nó lật mặt quá nhanh nó quanh không kịp.

“ Nếu như nàng không muốn chúng ta sẽ không sinh tiểu bảo bảo nữa “ Sức hấp dẫn của Lam Thiên anh đang giảm đi hay sao mà đến cái liếc mắt mèo con nhỏ cũng không thèm cho là sao vậy?

“ Hu hu! Nãy giờ ngươi làm ta nhổ hết thức ăn ra ngoài rồi nhiệm vụ của ngươi là trả lại thức ăn cho ta và hay mau dọn sạch sẽ chỗ này “ Nói xong Tử Du nhanh gọn lẹ chạy thụt mạng về hướng của cung điện và chọn đại một cung nữa dẫn đường để đi tham quan.

Cung nữ dẫn đường cho Tử Du rất cung kính vì thân phận của Tử Du cũng vì địa vị của Ma hậu trong lòng Vương.

“ Bổn cung muốn đi ngắm phong cảnh “ Hú hồn con tim bé nhỏ của bổn bảo bảo may mà bổn bảo bảo chạy nhanh.

Cung nữ cũng rất hiểu ý chủ tử cũng vâng lời dẫn đường cho Tử Du tới một cái lương đình giữ hồ sen. Bây giờ sen trong hồ đang độ nở rộ nên có thể ví như là phong cảnh hữu tình.

“ Ngươi đi chuẩn bị cho ta chút điểm tâm ngọt “ Phong cảnh đẹp rất thích hợp để vừa ngắm cảnh và thân thân với chân ái.

Khi Tử Du đang ngắm cảnh thì dưới chân có cái gì đó cắn váy của cô để gây sự chú ý. Hóa ra đó là một tiểu hồ ly nhỏ lông trăng muốt như tuyết.Đó là trong mắt người khác.Còn trong mắt Tử Du thì:

“ Tiểu hồ ly lại đây “ Nên đem chiên hay nướng mới ngon nhỉ? Còn lông nó làm khăn tay dùng trong lúc ăn kẹo xong thì quá hợp. Cũng có thể may thành túi nhỏ đựng kẹo.

Tiểu hồ ly nhìn thấy ánh mắt Tử Du như vậy liền thấy lạnh sống lưng nhanh chóng biến thành người muốn quyến rũ Tử Du.

“ Mi mau biến thành tiểu hồ ly nhỏ dễ thương lúc nãy đi “ Như thế đem nướng mới tiện chứ, đúng là đã xấu dù có biến hình vẫn xấu.

“ Tại sao phải biến thành tiểu hồ ly. Như vậy không đẹp không quyến rũ sao?” Tiểu hồ ly đã biến thành người cố ý kèo gần khoảng cách và nâng cằm Tử Du lên hướng mắt cô về phía hắn.

“ Đã không đẹp ra ngoài xin hãy mang theo não. Nếu mi muốn quyến rũ bổn cung khuyên mi nên đi đầu thai, biết đâu sẽ có khả năng đẹp. Nếu như mi cần bổn cung lập tức tiễn mi đi đầu thai ngay bây giờ luôn” Một mét vuông có cả 1 đống bệnh xà tinh, bổn bảo bảo mệt tâm. Đúng là chạy trời không thoát nắng mà. Mà Tử Du càng nhìn càng tức thế là cô liền bật chế độ điên lên rồi bồi cho nam hồ ly kia một đạp bay về tây thiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.