Tử Du vừa mới đi vào đại sảnh của bệnh viện thì đã vô tình đụng phải một cô y tá. May mà cả Tử Du và cô y tá đều không sao cả. Một đồng nghiệp sau khi lấy lời khai của người bị hại xong chuẩn bị trở về vô tình nhận ra Tử Du nên tiến tới hỏi thăm mọi chuyện:
“ Hai cô có sao không? Cảnh sát Du cô không khỏe sao?”
Tử Du thấy người đồng nghiệp kia nhiệt tình chào hỏi nên cũng niềm nở đáp lại.
“ Chào anh! Tôi chỉ cảm thấy có chút không khỏe mà thôi. Ngượng ngùng quá, bây giờ tôi phải đi trước rồi. Cậu nhanh quay về chấp hành nhiệm vụ đi.”
Y tá lúc nãy Tử Du đâm phải sau khi biết cô là cảnh sát thì có chút ngưỡng mộ sau đó còn nhiệt tình giúp cô hoàn thành các thủ tục.
Còn đừng hỏi vì sao cảnh sát được ưu tiên? Bởi vì bọn họ cũng với bộ đội là những con người luôn nằm trong tuyến đầu trong việc bảo vệ an ninh và trật tự cho đất nước. Khi xảy ra chuyện cũng là họ không màng an nguy của bản thân mà hi sinh cứu giúp những người gặp khó khăn, đó là nghĩa vụ cũng là tự nguyện.
Thời gian thấm thoát thoi đưa một lát sau Tử Du cầm kết quả khám tổng quát trên tay mà lâm vào trầm tư. Trước khi về bác sĩ còn dặn dò cô một số chuyện cần lưu ý. Tử Du lúc này tay run run trong lòng vô cùng bối rồi gọi điện cho Quân Thiên nhưng chưa kịp đợi anh bắt máy cô lại vội vàng dập máy.
Tử Du nhìn kết quả trên tay rồi lại nhớ đến những gì bác sĩ vừa nói thì lòng có chút xúc động và bối rối. Cô đặt tay lên bụng vẫn có chút bằng phẳng của mình rồi nhẹ nhàng xoa, bởi vì theo chuẩn đoán thì cô đã có thai. Đứa bé là kết tinh tình yêu giữa cô và Quân Thiên.
Tử Du ngồi ngẩn người một lúc lâu sau đó đem theo túi xách bắt xe tới thẳng sở cảnh sát. Trong lòng cô vẫn luôn do dự không dám nộp đơn nghỉ việc. Nhưng lần này thì khác, cô không thể bất chấp tính mạng của bé con trong bụng được. Nên cô hít một hơi thật sau nhanh chóng nộp đơn xin từ chức lên cấp trên.
Cấp trên cũng biết cô là một cảnh sát ưu tú có ý muốn níu kéo. Nhưng thấy ánh mắt kiên định nên cũng không có dây dưa lằng nhằng mà dứt khoát phê duyệt giúp cô. Sau đó ông ấy còn nhìn cô cười ẩn ý hỏi:
“ Cảnh sát Du à, đây là lần cuối tôi gọi cô là cảnh sát Du rồi. Không biết khi nào tôi mới có thể uống rượu cưới và gọi cô là Quân phu nhân đây?”
Tử Du mặt bỗng chốc ửng cúi đầu không nói. Quân Thiên gõ cửa xong liền hiền ngang bước vào đứng bên cạnh Tử Du sau đó nắm tay cô và cất tiếng nói:
“ Mọi thứ đều đã chuẩn bị đầy đủ nhưng chỉ còn đợi một cái gật đầu của nhà gái mà thôi. E là rượu cưới này cũng không thể uống không được!”
Cục trưởng thấy đôi tình nhân trẻ ân ân ái ngay trước mặt thì vỗ tay cười lớn, vui vẻ nói:
“ Đến lúc đó sẽ tặng cho hai người một món quà cưới thật lớn. Nên riêng khoản này thì hay người cứ yên tâm mà cưới đi!”
Tử Du thấy hành động thân thiết của Quân Thiên càng ngày càng to gan, thế là cô thẹn quá hóa giận sau đó tạm biệt thủ trường nhanh chóng rời đi. Tử Du đi rồi Quân Thiên cũng không có lí do để lưu lại nên cũng nhanh chóng tạm biệt cục trưởng rồi ra ngoài.
Tử Du đi tới bàn làm việc của mình bắt đầu thu dọn và bàn giao lại một số vụ án lại cho đồng nghiệp rồi về nhà trước. Trên đường về cô có ghé ngang qua siêu thị mua rất nhiều nguyên liệu. Về tới nhà một cái là Tử Du nhanh chóng bắt tay vào chế biến các nguyên liệu để chúng trở thành một bàn tiệc thịnh soạn.
Thức ăn của Tử Du nấu đúng chuẩn đầu bếp năm sao luôn. Món nào món nấy bóc khói nghi ngút hương thơm ngào ngạt tỏa ra khắp nơi khiến cho hệ thống ở trong không gian cũng không cầm được lòng mà chảy nước miếng luôn. Tử Du tốt bụng nên chia cho hệ thống mỗi món một ít để nó ăn cho bớt thèm.
Nhưng thái độ của hệ thống mấy hôm nay rất lạ. Sau khi nó ăn xong thì ngập ngừng một lúc rồi cất giọng ỉu xìu nói với Tử Du:
“ Kí chủ bổn hệ thống không nỡ rời xa cô đâu! Hu hu, bổn hệ thống không nỡ.”
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Tử Du cũng hiện lên một nét thoáng buồn. Nếu như nhiệm vụ hoàn thành rồi thì cô sẽ phải rời khỏi thế giới này và cũng như phải rời xa hệ thống. Dù sao ở thế giới thực đó không có gì quan trọng đối với cô cả nên Tử Du bình tĩnh hỏi hệ thống:
“ Sau khi hoàn thành nhiệm vụ ta có thể lựa chọn ở lại đây sống đến hết cuối đời được không? Còn nữa trước đây mi nói chỉ cần ta hoàn thành nhiệm vụ sẽ có điểm tích lũy đúng không? Ta dùng điểm tích lũy đó mua cho mi một cơ thể rồi tìm cho mi một thân phận để chúng ta có thể tiếp tục cùng nhau ở lại đây.”