“ Chị là chị gái hung dữ sáng nay định ăn hiếp Du nhi! Ca ca bảo không được đến gần và trò chuyện với người xấu. Nên chị tránh ra đi, nếu không... nếu không Du Du sẽ la lên cho mọi người đến đó! “ Tử Du nhìn dáng vẻ khinh bỉ của cô ta liền cười lạnh. Hừ đã muốn chơi thì bổn bảo bảo sẽ cho cô thua sạch không còn cái gì!
“ Thật ra mọi chuyện sáng nay đều chỉ là một sự hiểu lầm nho nhỏ mà thôi. “ Thật sự là đồ phiền phức mà. Ly Dao cô ta thề sẽ cho cái con nhỏ trước mặt này sống không yên.
“ Nếu như không phải ca ca và Thiên ca ca tới thì chị gái hung dữ sẽ thật sự đánh Du nhi rồi. Nên đó không có phải hiểu lầm bởi vì chị gái hung dữ chính là người xấu! “ Được rồi bổn bảo bảo sẽ chống mắt xem cô ta lươn lẹo đến đâu. Ha ha nhà ta ba đời trị lươn thế là tới số nhà ngươi rồi nữ chủ của chúng ta.
“ Chị không phải người xấu hay giờ như vầy nha! Em gái nhỏ tại sai em lại ở đây vậy? “ Tại sao cứ gặp con nhãi ranh này là Ly Dao ả lại là người chịu thiệt chứ. Ả trước chính là người toàn làm cho người khác chịu thiệt nên chuyển hôm nay và những gì Ly Dao ả phải chịu thì cái con nhãi ranh trước mặt phải trả lại gấp bội.
“ Chị gái hung dữ nếu như tức giận thì sẽ rất nhanh già. Chị gái hung dữ sẽ trở thành một bà lão vừa xấu vừa hung dữ. Giống như mụ phù thủy trong các cuốn truyện cổ tích. “ Tử Du vừa nói vừa nhìn nét mặt của nữ chủ Ly Dao đang chuyển thành đỏ rực lên vì tức giận.
“ Cái con nhãi ranh bẩn thỉu kia! Mày có ý gì hả?” Là do Ly Dao ả ta sơ suất mới để cho con ranh đó lên mặt.
Mọi người xung quanh hóng chuyện cũng bắt đầu lên tiếng nói đỡ cho Tử Du: . Truyện Cổ Đại
- Bạn học A: “ Ly Dao cậu làm gì mà lại quát tháo ầm ĩ với một đứa bé thế? Nó đã làm cái gì sai hả? Dù gì nó cũng chỉ là một đứa trẻ nó chưa thể phân biệt được đúng sai! “
- Bạn học B: “ Là nữ thần lại đi ỷ thế ăn hiếp một đứa trẻ! Ly Dao cô không xứng với danh hiệu nữ thần .”
- Bạn học C:“ Có chút nhan số liền nghĩ mình xứng với danh hiệu nữ thần chắc.Đúng là mặt dày vô sỉ mà.”
- Bạn học D:“ Ly Dao cô không xứng với danh hiệu nữ thần! Có mà ác thần thì có tới đứa bé cũng ăn hiếp được! “
- Bạn học E: ....
...
“ Các người mau im miệng hết đi. Các ngươi nghĩ các ngươi là ai chứ các người đều chỉ là lũ rác rưởi thấp kém mà thôi “ Ly Dao hét to và khinh bỉ mọi người.
Khi mọi người đang rơi vài tình thế nổi loạn thì bỗng dưng tiếng còi của giáo viên dạy thể dục ra hiệu tập trung vang lên ra hiệu tập trung. Mọi người đều tản ra đi về hướng giữ sân thể dục để tập trung.
“ Haizz.. Đúng là nữ chính mà nên luôn được thiên đạo ưu tiên. Con cưng của thiên đạo đúng là khác bọt. Ai đâu hay biết được chứ ngờ, nữ chính à hãy đợi ngày bổn bảo bảo cho cô đẹp mặt với bàn dân thiên hạ đến lúc đó có là con cưng của thiên đạo cũng chỉ là rác rưởi!” Nhưng sau chuyện hôm nay Ly Dao cô ta sẽ không thể dương dương tự đắc và tỏ ra mình là một bạch liên hoa vô tội đi hại người như trước kia nữa. Ha ha chuyện hôm nay chỉ là một trong những bước đệm nhỏ sau màn mở đầu mà thôi. Chuyện sau bày vẫn sẽ còn rất dài.
“ ting ~~ ting ~~ Mức độ hận thù của nữ chủ đối với kí chủ -40 %. Mức độ hận thù hiện tại là 45 %. Bởi vì lúc trước ta quên mất thông báo. “ Nó chỉ là lỡ quên thôi kí chủ sẽ không xử lý lí mó đâu. Nó vô tội hết cỡ luôn.
“ Hệ thống tiểu Thanh ta thấy người rất chi là... rảnh rỗi và ăn hại nhỉ? Mi ăn không ngồi rồi có cái việc thông báo thôi mà cũng quên được. Vậy trong đầu mi chưa cái quần què gì vậy hả? Hay dung lượng não của mi chỉ bằng cái hạt nho? Thoii mi cứ nói thật đi bổn bảo bảo sẽ thấu hiểu và thông cảm cho mi mà! “ Sao mà cái đồ sâu lười và cá vàng như hệ thống nhà mi vẫn chưa bị tuyệt chủng với khủng long đi chứ. Cái thành phần này phải oánh chết trước khi nó kịp nhân giống và lây lan.
“ Kí chủ người quá đáng vừa thôi chứ đừng có lúc nào cũng cà khịa ta được không. Đã nói chỉ là lỡ quên rồi mà làm gì mà căng vậy? Kí chủ là đồ nhỏ nhen keo kiệt! “ Kí chủ nhà nó thay đổi thật rồi. Trước kia rất dễ thương ngoan ngoãn lại còn khen nó nữa. Giờ chỉ toàn chê là cà khịa nó thôi.
'' Không nha, không nha! Ta không hề cà khịa mà chỉ là khinh bỉ mi thôi. Còn nữa giải thích cái chỗ mức độ thù hận là như thế nào đi. Ta đang rất mong đợi một lý do chính đáng từ mi. Nếu như không có là mi không cần ngoi lên nữa đâu “ Cái đồ ăn cho lắm vào mỡ nó lấn tới mạch não nên không làm được việc gì là nên hồn cả.Bổn bảo bảo lại sắp bị nó làm tức chết rồi.
“ Cái đó chỉ là số liệu thống kê mà thôi. Nhưng nó càng giảm thì chỉ số nữ chủ muốn hại kí chủ càng tăng.Kí chủ người nhớ cẩn thận nha. Bổn hệ thống off đây.” Nó sẽ là một hệ thống ngoan ngoãn nghe theo lời kí chủ. Kí chủ hãy đợi đấy người sẽ hối hận cho mà xem.
“ Nè mi khoan đi. Giờ muốn tới lớp học của nam chính và boss phản diện đi như nào? Hệ thống mi đâu rồi? “ Má nó chớ ta chưa kịp nói xong mà. Đúng là cái hệ thống đã vô dụng không giúp được gì được cái ăn hại là giỏi mà thôi. Mi không chỉ đường cho bổn bảo bảo mà đã chuồn rồi hả, cái đồ hệ thống chết tiệt ! Bổn bảo bảo đành phải hi sinh thân mình để tìm đường vậy