VĨNH THỌ ĐIỆN!
Công Tôn Gia Khánh, Thượng Quan Băng Nguyệt, Công Tôn Tuấn Khanh, Công Tôn Bảo Bình, Công Tôn Tâm Tiến và công tôn Thành cùng những Cung Nữ Thái Giám đi đến Vĩnh Thọ Điện.
”Tham Kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng Vạn Tuế Vạn Tuế Vạn Vạn Tuế! Các vị Vương Gia Thiên Tuế Thiên Tuế Thiên Thiên Tuế!” Nhóm người nhìn thấy bọn họ đi vào liền quỳ xuống thỉnh an.
”Mẫu Hậu Vạn Phúc!” Công Tôn Gia Khánh cùng 4 người Vương Gia còn lại thỉnh an Hoàng Thái Hậu, Công Tôn Gia Khánh thì hơi cúi đầu còn 4 người kia thì khom người.
”Mau đứng dậy hết đi!” Hoàng Thái Hậu hiền từ lên tiếng.
”Thỉnh an Hoàng Thái Hậu!” Thượng Quan Băng Nguyệt thỉnh an Hoàng Thái Hậu, nhưng không quỳ xuống như những Phi Tần khác mà chỉ nhẹ nhàng khuỷu chân xuống.
”To gan! Thỉnh an Hoàng Thái Hậu, còn không mau quỳ xuống!” Lâm Phi-Lâm Giai Dung ngạo mạn lên tiếng.
Thượng Quan Băng Nguyệt không nói gì cũng không thèm nhìn Lâm Giai Dung mà lại nhìn về Công Tôn Gia Khánh bằng ánh mắt ngây thơ vô tội, ít nhất là đối với người khác nhưng Công Tôn Gia Khánh thì đây là ánh mắt chuẩn bị gây chuyện.
”Không có gì. Mau đứng lên đi!” Hoàng Thái Hậu hiền từ nói.
”Tạ Hoàng Thái Hậu!” Thượng Quan Băng Nguyệt từ từ đứng dậy.
Thượng Quan Băng Nguyệt đánh giá Hoàng Thái Hậu trên kia. Hiền từ hơn những gì nàng tưởng tượng, bà uy nghiêm nhưng lại hiền hậu, nhìn rất là khoan dung.