THÁI HOÀ ĐIỆN (Điện dành riêng cho Hoàng Thái Hậu)!
”Lão nô thỉnh an Thái Hậu!” Vương Công Công bước vào thỉnh an Hoàng Thái Hậu đang ngồi phía trên.
”Có phải là Hoàng Thượng lại trả người về nữa rồi không?” Hoàng Thái Hậu năm nay 40 tuổi, ngồi uy nghiêm trên ghế nói. Thật ra bà hiểu tính cách của hắn, cho dù có ép thế nào thì hắn cũng không thể cùng nữ nhân tiếp xúc. Nói cho lịch sự là trả về nhưng thật ra là đuổi về, chuyện này bà đã quá quen thuộc rồi.
”Đúng vậy ạ!” Vương Công Công cung kính trả lời.
”Hoàng Thượng cũng thật là... Đã đăng cơ được 10 năm rồi tuổi cũng không còn nhỏ, Phi Tần trong Hậu Cung cũng không ít vậy mà lại không động vào một ai. Ngươi nói xem, nếu Aida có mệnh hệ gì thì khi xuống cửu tuyền làm sao mà đối mặt với Tiên Hoàng và Tiên Hậu chứ!!!” Bà thở dài nói. Tuy bà không phải mẫu thân ruột thịt của hắn nhưng bà nuôi hắn từ nhỏ cộng thêm tình cảm của bà với Mẫu Thân của hắn khi còn sống rất tốt nên bà rất yêu thương hắn, từ nhỏ đã nuôi dạy hắn cẩn thận để trưởng thành.
”Nương Nương đừng nói như vậy, người đã cố gắng hết sức rồi.” Vương Công Công nhìn bà nói.
”Hoàng Thượng là Cửu Ngũ Chí Tôn, nhanh chóng có người nối dõi mới không để những người có ý đồ nói ra nói vào. Đằng này, nữ nhân vừa mới đến trước mặt liền đã bị đuổi thì đến khi nào mới có Thái Tử đây.” Bà không vui.
”Nương Nương hiểu đại cuộc như vậy, chắc chắn Lão Thiên Gia người đã hiểu.” Vương Công Công nói.
”Ý của ngươi là gì?” Bà nhìn Vương Công Công hỏi.
”Tuy Hoàng Thượng đuổi Hinh Tiệp Dư về nhưng trong Trường Long Điện lại có một nữ nhân ở lại. Không đúng, là một Tiểu Cô Nương. Không những vậy, nô tài còn nghe ngóng được Tiểu Cô Nương này nói muốn thay đổi thiết kế trong Trường Long Điện, Hoàng Thượng liền để cho nàng thay đổi.” Vương Công Công nói.
”Ngươi nói đều là thật?” Bà nghi hoặc hỏi. Từ trước tới nay hắn rất không thích người khác động vào đồ vật của hắn, huống chi là thay đổi cả một Trường Long Điện.
”Nô tài không dám gạt người.” Vương Công Công khẳng định.
”Ngươi có nhìn ra nàng là ai không? Là Khuê Nữ của nhà nào?” Bà nhìn Vương Công Công hỏi.
”Nô Tài trước đây chưa từng gặp cô nương ấy.” Vương Công Công thành thật trả lời.
”Ta tin tưởng mắt nhìn người của ngươi. Ngươi nói xem nàng có tâm cơ gì làm hại đến Hoàng Thượng hay không?” Bà nhìn Vương Công Công hỏi. Tuy bà rất vui vì hắn chịu tiếp cận nữ nhân nhưng nếu có tâm cơ gì bất chính đối với hắn, thì cho dù có trở mặt với hắn, bà cũng không tha cho ai hết.
”Nô tài không dám nhiều lời, chỉ là Tiểu Cô Nương này làm cho người khác không thể không yêu mến. Không những xinh đẹp đáng yêu, mà đặc biệt nô tài rất yêu thích đôi mắt của nàng. Trong sáng tinh khiết, không nhiễm bụi trần. Có câu “Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn!” Nô tài đặc biệt yêu thích đôi mắt của nàng.” Vương Công Công nói.
”Ngươi từ trước tới nay chưa từng khen bất kỳ ai như vậy.” Bà nói.