Xuyên Không Ỷ Thiên

Chương 2: Chương 2: Bắt Trộm




Chỉ là cô gái ăn trộm này làm sao phát hiện được mình, Trương Siêu Quần không nghĩ ra, chỉ đành phải dựa theo lời cô gái, đem bán khẩu súng bắn tỉa trong tay ném ra ở trên mặt đất, hai tay đặt ở đỉnh đầu.

Hắn vẫn không nhịn được sự thắc mắc nên hỏi:

– Tôi có một vấn đề không biết cô có thể giải đáp cho tôi biết không?

– Tôi thấy không cần phải trả lời vấn đề với một kẻ sắp chết…

Giọng của cô gái này đầy vẻ chết chóc.

– À.. cô nói là tôi sắp chết, nhưng hiện tại còn chưa chết mà!

Trương Siêu Quần biết là cô gái này đã có ý muốn ra tay, nên vội vàng nói:

– Với lại cô cũng không nên để cho tôi chết không nhắm mắt chứ!

Cô gái tựa hồ chần chờ một chút rồi nói:

– Được, tôi có nghe nói là người Trung Quốc nếu chết không nhắm mắt, thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua, vì cũng không mốn để anh biến thành con quỷ quấn quít lấy tôi, nên tôi cho anh một cơ hội cuối cùng.

Trương Siêu Quần cười haha nói:

– Người đẹp thật cực kỳ có tấm lòng lương thiện à!

– Hừ..đừng có gọi tôi là người đẹp, tôi có tên tuổi, Đỗ Lôi Ti!

Cô gái hình như nghe lối xưng hô của Trương Siêu Quần bất mãn, dí mạnh nòng súng vào đầu hắn, lần này thật sự làm Trương Siêu Quần giật mình.

Hắn vội vàng nói:

– Cô à đừng kích động, cẩn thận cò súng đấy, tôi vẫn chưa có hỏi về vấn đề của tôi, nếu như tôi chết không nhắm mắt, thì thật sự sẽ tìm đến cô, mỗi ngày đều quấn quít lấy cô, lúc cô ngủ quấn quít lấy cô, khi cô đi nhà vệ sinh tôi cũng quấn quít lấy cô, lúc cô tắm rửa cũng quấn quít lấy cô, lúc cô cùng chồng nằm ngủ tôi cũng quấn quít lây cô luôn! Tôi sẽ có mặt khắp nơi với cô!

– Im..im đi, tôi biết rồi, anh không nên quấn quanh tôi nữa, hỏi vấn đề gì thì mau đi!

Đỗ Lôi Ti tựa hồ cũng rất kiêng kỵ những điều quái gở trong những lời đồn đại của người Trung Quốc, âm thanh trở nên hơi run rẩy, nòng súng ghim vào đầu Trương Siêu Quần cũng thoáng rời ra một chút.

– Hì.. như vậy mới phải chứ, xã hội dung hòa, chú ý là chính cô tình, tôi nguyện, hiện tại chúng ta song phương đều lùi nhường một bước, tôi cũng không thừa nước đục thả câu, vậy bây giờ tôi nhé!

Trương Siêu Quần nín cười nói tiếp:

– Tôi có thể hỏi một câu ngoài lề chút? Cô thật sự tên là Đỗ Lôi Ti?

– Đúng, làm sao? Tên của tôi kỳ quái lắm hả?

Đứng ở phía sau, Đỗ Lôi Ti tựa hồ rất khó hiểu Trương Siêu Quần tại sao đột nhiên hỏi như vậy.

– Không có chuyện gì..không có chuyện gì, tôi bắt đầu vào vấn đề chính đây!

Trương Siêu Quần trong lòng nghỉ thầm bộ không còn cái tên nào khác để đặt hay sao? Dựa vào cái tên của cô gái này thật là cứng rắn mạnh mẽ, hắn cố nén cười, giả vờ nghiêm túc nói:

– Đỗ Lôi Ti, câu tôi muốn hỏi chính là làm sao cô phát hiện được tôi vậy, cô có thể đi tới sau lưng tôi nhẹ nhàng thần không hay quỷ không biết, tôi cũng không cảm thấy ngạc nhiên, bởi vì tốc độ của cô xác thực đạt đến trình độ này! Chỉ cần giải trừ nghi hoặc làm sao phát hiện tôi là được?

– Hừm, thật ra thì tôi cũng là ngẫu nhiên tình cờ phát hiện anh, lúc tôi cúi xuống ăn đồ hộp, phát hiện có một làn ánh sáng rất nhỏ tụ lại ở trên mặt tôi, tôi lập tức liền phản ứng biết đó là ống nhắm, tôi cũng cần cảm ơn ánh trăng chiếu sáng này, nếu không có nó, tôi là không thể phát hiện được vị trí của anh, nói không chừng hiện tại tôi đã chết vì súng bắn tỉa của anh rồi.

– Thì ra là như vậy!

Trương Siêu Quần bỗng nhiên tỉnh ngộ, thực sự là thông minh quá sẽ bị thông minh hại! Hắn có thói quen, chính là mỗi lần lắp ráp bán súng bắn tỉa, đều thử xem độ chính xác ống nhắm! Không nghĩ tới thành nhược điểm trí mạng khi ống kính bị phản chiếu!

– Hiện tại anh cũng có thể chết nhắm mắt được rồi!

Đỗ Lôi Ti tựa hồ muốn mau rời khỏi nơi này, bị người đuổi tới ba ngày! Lúc nào toàn bộ tinh thần cũng đề phòng căng thẳng, cả người hết sức uể oải.

– Cô cũng rất thủ tín, tôi cũng cho cô biết tên của tôi, để khi cô xuống dưới suối vàng nhắm mắt!

Đỗ Lôi Ti mới vừa nghe đến đó đã cảm thấy bất an, ngón tay muốn bóp cò súng, nhưng ngơ ngác phát hiện khẩu súng đã biến thành một đống sắt vụn, khi cổ tay tê rần, tiếp theo một luồng sức mạnh dữ dội truyền đến, cô đã bị người bẻ tay khóa lại, không thể động đậy mảy may.

Nhưng cô há lại đơn giản như vậy bị người chế phục, thừa dịp vươn mình uy thế, một cái chân đã đá hướng về phía cánh tay Trương Siêu Quần.

Trương Siêu Quần cũng không nghĩ tới cô gái này lại còn có hậu chiêu, biết cô dự định chạy trốn, trở tay nắm cây chủy thủ đặc chế, nhanh chóng nhảy tới trước một bước, đã đem chủy thủ gác ở trên bả vai của cô!

Dĩ Nhiên tất cả động tác đều nhanh hết mức, cho tới lúc Đỗ Lôi Ti còn chưa kịp phản ứng, cô không tin trên thế giới này có người có thể nhanh chóng hoàn thành động tác này, trên mặt ngọc tuyệt mỹ tràn đầy kinh hãi!

Lúc này, lơi dụng ánh trăng, Trương Siêu Quần cũng là lần đầu tiên nhìn rõ ràng dung mạo Đỗ Lôi Ti!

Thoáng chốc trong lòng xúc động, tay trắng đùi đẹp, vú to mông lớn, là đặc điểm của người phương xa, càng đáng quý chính là làn da trong suốt như ngọc, cũng không giống những người phương tây da dẻ thô ráp.

Mái tóc dài màu đen thẩm óng ánh, kỳ lạ là đôi mắt to màu xanh ngọc tràn đầy ngạc nhiên, sóng mũi thật cao dưới là làn môi anh đào đỏ au, bởi vì ngạc nhiên nên mà hơi hé mở ra, dung mạo thoát tục, xinh đẹp tuyệt trần vô song, bên trong lại ẩn chứa lẫm lẫm hiên ngang khí chất uy nghiêm bất khả xâm phạm!

Đôi bầu vú so với các cô gái bình thường Trung Quốc đa số ngực nhỏ nên ít có người sánh ngang! Bởi vì vừa vận động dữ dội nên đôi bầu vú trên dưới gợn sóng, run rẩy khiến bên trong lòng người rung động.

Liễu rủ trong gió, eo nhỏ nhắn mông to,căp đùi đẹp thon dài săn chắc mạnh mẽ, chính là tuyệt sắc giai nhân khó gặp!

Trương Siêu Quần tâm linh dao động, đây là một vưu vật, ai có thể xuống tay thương tổn được, mùi thơm xử nữ tràn ngập…

Trương Siêu Quần không thể nghi ngờ cũng là một nam nhân bình thường, vì lẽ đó nên hắn cười khổ nói:

– Cận chiến dùng chủy thủ luôn chiếm được tiên cơ, lúc nãy ta bạt đi khẩu súng của cô chính là dùng cây chủy thủ này, cô đi đi, tôi không giết cô đâu, nhưng cô phải đem ngươi di vật trả lại cho tôi, như vậy thì tôi mới có kết quả để báo cáo!

– Anh….anh sao không giết tôi? Tại sao?

Vốn là cho rằng đã khó thoát khỏi cái chết Đỗ Lôi Ti đột nhiên nghe được người đàn ông này nảy lòng từ bi, nên không nhịn được hỏi.

– Không có cái gì là tại sao, bởi vì cô là một phụ nữ, hơn nữa lại là đại mỹ nữ, nhược điểm lớn nhất của tôi chính là không thể đối mỹ nữ mà hạ sát!

Trương Siêu Quần lại cười khổ …

– Anh….

Đỗ Lôi Ti tựa hồ không thể tin được người đàn ông này lại có loại lý do này mà buông tha chính mình, khuôn mặt tuyệt sắc đỏ lên, cô hít một hơi thật sâu, một lát mới nói:

– Anh chính là một chân chính nam tử hán, không làm khó dễ nữ nhân, hạt châu kia tôi có thể trả lại cho anh, tôi cũng chỉ là được thuê mà đến đây.

Nói xong từ trong ngực mình lấy ra một hạt dạ minh châu phát sáng lớn hơn những hạt dạ minh châu bình thường khác.

Trương Siêu Quần ngẩn ngơ, tiếp nhận trong tay cô hạt châu, bàn tay lớn đụng tới làn da mềm mại, để cho tâm trí hắn vì đó rung động.

Đúng vào lúc này, bất ngờ xảy ra chuyện, giữa bầu trời đột nhiên xẹt qua một tiếng sấm rền, hạt châu màu trắng phát sinh chói mắt một luồng bạch quang, Trương Siêu Quần cùng Đỗ Lôi Ti đều cảm thấy trước mắt một mảnh trắng xóa, cái gì đều không nhìn thấy, tiếp theo trước mặt tối sầm lại, cái gì cũng không biết…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.