Xuyên Không Ỷ Thiên

Chương 39: Chương 39: Tiểu Long Nữ Bỏ Đi




Những đầu ngón tay Tiểu Long Nữ bất giác bấu vào cánh tay Trương Siêu Quần làm rướm máu, một trận bồng bềnh khoái cảm như tiên đang bay bỗng trên trời cao, bờ vai tiên tử vai đột nhiên thu rụt lại, thân thể kịch liệt bắt đầu run rẩy……

– A… a…á….

Trương Siêu Quần ôm chặt nàng, không nghĩ tới hai người đồng thời đạt đến cơn cao trào, loại cảm giác này so với chỉ có một người đạt đến cơn cực khoái thì hoàn mỹ hơn nhiều.

Tiểu Long Nữ lưng ưỡn lên, hoa tâm bị kia dương tinh xộc vào, âm tinh sâu trong cũng đi theo vỡ tung trào ra…

Trương Siêu Quần mồm to to thở gấp, ngã vào trên người Tiểu Long Nữ, dư uy của dương vật vẫn còn, run lên run xuống cắm ở trong âm đạo, vẫn như cũ không có rút ra, cứ để quy đầu như vậy bị huyệt thịt mềm mại chậm rãi mút xoa làm nhũn lại….

Hai thân thể lõa lồ thấm mồ hôi cứ như vậy chồng chất lên nhau dây dưa, ngoại trừ hơi thở hào hển, hai người nằm im không nhúc nhích, một thân thể màu da vàng sẫm, một thân thể tuyết trắng băng cơ, lúc này lại như là hòa lẫn trộn vào với nhau, thâm tình đối diện, như mê như say…

Một lúc sau, Trương Siêu Quần nhớ tới vừa lúc nãy, ở bên trong âm đạo của nàng đột nhiên trở nên chật hẹp xiết chặt lại, chính mình bị bất ngờ một thoáng không kịp thích ứng, làm cho rất nhanh dương vật suýt phải đầu hàng, hắn thắc mắc nhẹ nhàng hỏi.

Tiểu Long Nữ e thẹn nói:

– Cô cô cũng không biết, lúc đó ta thật giống thích sướng đến muốn..ngất đi, trong lòng quýnh lên, hay là lúc đó nội công bên trong Ngọc Nữ Tâm Kinh vận chuyển, sao vậy? Có làm bị thương ngươi không?

Trương Siêu Quần vội vàng nói:

– Không…không… không có, ngược lại rất là thoải mái, Qúa nhi chỉ là không nghĩ tới nội công còn có thể dùng được như thế…

Trong miệng nói tới tựa hồ rất bình thản, nhưng trong lòng thì là cuồn cuộn sóng ngập trời, cũng không biết là nội công tâm pháp Ngọc Nữ Tâm Kinh có lưu chuyển như vậy, nếu vậy thì thật là quá thần kỳ.

Đang ngẩm nghỉ thì Tiểu Long Nữ bỗng nhiên nói:

– Quá nhi, đến gần đây để ta ngắm ngươi một chút.

Trương Siêu Quần ôm lấy thân thể mềm mại nàng, nói

– Cô cô nói lời này, thật giống như là ngày mai cô cô sẽ không nhìn thấy Qúa nhi vậy…

Tiểu Long Nữ tự mình lẩm bẩm thật nhỏ không ra tiếng:

– Ngươi có cam lòng không?

Vầng trán buông xuống, trong mắt loé ra một tia sáng phức tạp.

Trương Siêu Quần không hề phát hiện, hắn thoáng lui thân mình về lại, thân thể vừa đi xuống liền cắn nhẹ vào bầu vú trăng tròn của Tiểu Long Nữ.

Tiểu Long Nữ thân thể lại run lên, trong đôi mắt, những giọt lệ dịu dàng ướt át…

Một đêm phong lưu, Tiểu Long Nữ tối hôm qua tựa hồ bất mãn muốn tìm nơi phát tiết vậy, quấn quít lấy Trương Siêu Quần liên tiếp làm thêm 3 lần, mãi đến tận gần hừng đông mới ngủ, đương nhiên, ở bên trong thạch thất không phân biệt được đêm đen hay là ban ngày, chỉ là phỏng chừng thôi.

Ở lần giao hợp thứ 2, Trương Siêu Quần cùng Tiểu Long Nữ vừa thực chiến vừa nghiên cứu, rốt cuộc tìm được phương pháp vận dụng điều tức thổ nạp đem nội công tâm pháp của Ngọc Nữ Tâm Kinh áp dụng cho phương diện kéo dài cuộc giao cấu, quả nhiên, sau đó Trương Siêu Quần càng đánh càng hăng, 1 lần kéo dài ít nhất hơn 1 giờ, điều này làm cho lòng tự tin Trương Siêu Quần thêm tràn đầy, nghĩ tới chỉ là mới học gần 2 năm công phu, nếu như tương lai nội lực càng ngày càng mạnh, nói không chắc 1 lần giao cấu có thể kéo dài trên 2 giờ, trời ạ… nữ nhân nào có thể chịu được?

Mặc dù như thế nào, thì cái âm đạo của Tiểu Long Nữ vẫn có thể ứng phó được, dù sao nàng học Ngọc Nữ Tâm Kinh hỏa hầu thâm hậu, tu luyện đã qua nhiều năm, hai người trắng đêm phấn khởi chiến đấu, cuối cùng uể oải như là muốn chết, ngủ thiếp đi…..

Khi Trương Siêu Quần tỉnh lại, giơ cánh tay lên nơi Tiểu Long Nữ gối đầu, nào ngờ lòng bàn tay lạnh lẽo trống không, hắn cũng không để ý, cho rằng nàng ra ngoài đi vệ sinh nên lại ngủ tiếp.

Lần thứ hai tỉnh lại, vẫn là không thấy Tiểu Long Nữ, lúc này mới có chút kinh hoảng, kêu lên hai tiếng, chỉ nghe tiếng vang vọng ở bên trong thạch thất ong ong, hắn vội vàng đứng dậy.

– Cô cô người đang ở đâu?

Trương Siêu Quần bỗng nhiên nhìn thấy trên bàn đá có để lại một cái yếm màu đỏ tươi, hắn bước nhanh đến, nắm ở trong tay, chỉ thấy dưới cái yếm, có một tấm lụa trắng, mặt trên có viết văn tự, Trương Siêu Quần lập tức có cảm giác linh cảm không lành, bàn tay run rẩy cầm lấy tấm lụa trắng, đi tới trước khối thuỷ tinh thu nhận ánh sáng để xem.

“Quá nhi.. xin tha thứ cô cô ra đi không nói lời từ biệt, 16 năm sau, chúng ta sẽ gặp mặt nhau trên đỉnh Hoa Sơn, Qúa nhi hãy chờ cô cô đến ngày đó.”

Chữ viết ngoáy bằng máu, có những giọt nước mắt điểm lên..

Trương Siêu Quần toàn thân lạnh lẽo, trong đầu nổ vang, ngã ngồi trên đất.

Nghĩ đến đêm qua nàng điên cuồng, mới đầu còn tưởng rằng là trãi qua 2 năm, ngày qua ngày thấy mình cuối cùng cũng luyện được Ngọc Nữ Tâm Kinh, vì lẽ đó mà thả ra lòng dạ, tận tình một phen, làm sao biết được đó là lần triền miên cuối cùng của nàng!

Hay là nàng vẫn chưa đi xa, hắn gấp gáp vội vàng đứng dậy, phóng ra ngoài sơn động, lúc này đã là ban ngày, ánh mặt trời tuy rằng không thể xuyên thấu đến, nhưng tầm mắt cũng xem rất rõ ràng, dõi mắt viễn vọng, nơi nào có thấy bóng lưng của Tiểu Long Nữ?

Trương Siêu Quần bỗng nhiên đánh lên đầu mình, tối hôm qua nàng khác thường như vậy, mình lại không có nhận ra được, trong đầu sao lại không suy nghĩ ra!

Hàm răng bất giác cắn lấy đôi môi đến chảy máu, trong lòng lo lắng như muốn ngất đi, bên trong thung lũng này, rừng xanh liên miên kéo dài một mảnh, hướng về phương hướng nào đi tìm mới đúng đây!

Nhìn lại chung quanh, Trương Siêu Quần chọn đại một hướng, cấp tốc chạy đi…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.