Ngự thư phòng.
“Quốc vương, tình trạng của vương hậu ta đã hiểu được phần nào. Chất độc vương hậu trúng là một loại cực độc. Loại độc này nếu trúng phải sẽ ăn mòn cơ thể nạn nhân chỉ còn lại một vũng máu. Nó được điều chế từ hơn một nghìn loại độc vật, không màu, không mùi, không vị nhưng giết người trong chớp mắt. Tên nó là Tử Thần!
“Vậy có thuốc giải không?”
“Thật xin lỗi. Loại độc này ta đã nghiên cứu nhưng quả thật, việc chế ra thuốc giải là vô vọng” Asisư lắc đầu
“Tử Thần? Đây chẳng phải là một loại cực độc của Ma giáo sao?”
“Izumin, con biết nó sao?”
“Con biết chút ít về nó. Đây là loại độc chấn môn của Ma Giáo. Đúng như tên gọi, tất cả những người trúng độc đều không thoát khỏi lưỡi hái của Tử Thần. Ma Giáo bản chất vốn tàn độc, những ai vô ý đắc tội với chúng đều chỉ có một kết cục là CHẾT. “
“Chẳng phải địa bàn của bọn chúng chỉ ở Tây Vực sao? Vì lí gì chúng lại xuất hiện ở Hitaito, còn làm hại mẫu hậu nữa?” Mitamun lên tiếng
“Bọn chúng đang muốn bành trướng thế lực. Tây Vực không đáp ứng đủ điều kiện nên chúng muốn từng bước xâm chiếm các cường quốc, và mở đầu, có lẽ là Hitaito chúng ta. Mọi người biết Vạn Hoa giáo chứ?” Izumin phân tích
“Đương nhiên. Đó là giáo phái mới thành lập không lâu nhưng rất được lòng người, thế lực cũng không ngừng lớn mạnh. Tuy rằng hiện tại vẫn đứng sau Ma Giáo nhưng tin rằng không lâu nữa đây sẽ là giáo phái mạnh nhất. Không lẽ Ma Giáo lo sợ Vạn Hoa giáo sẽ liên thủ với tứ quốc, gây uy hiếp tới chúng.” Mitamun nói
Vạn Hoa giáo - một giáo phái mới thành lập không lâu nhưng thế lực phát triển vô cùng mạnh mẽ. Thủ đoạn tuy tàn độc nhưng không ai thấy phẫn nộ. Vì tất cả những kẻ bị họ giết đều tội ác vô số, tham quan ác bá. Vạn Hoa giáo vừa khiến người đời sợ hãi vừa khiến người đời nể trọng. Tất cả thành viên của giáo đều tài năng xuất chúng, dùng độc, giải độc, truy tìm thông tin, cứu người, giết người,... không gì là không thể. Đối với người nghèo họ sẽ giúp không công, nhưng riêng bọn giàu có mà vô nhân tính họ sẽ lấy với giá cắt cổ. Nhưng tuyệt không có ai dám ý kiến. Nhớ có lần có một gia tộc võ đạo cũng thuộc hàng trung lưu không hài lòng với cách hành sự của Vạn Hoa Giáo, lớn tiếng sỉ nhục, ngay hôm sau gia tộc này đã vĩnh viễn không nhìn thấy ánh mặt trời.
Khi nghe đến Vạn Hoa Giáo, Asisư khẽ nhếch môi tạo một nụ cười khó hiểu, và nụ cười đó đã lọt vào mắt Izumin.
“Công chúa Mitamun nói không sai. Rất có thể có người của Ma Giáo trong nội bộ triều đình. Việc vương hậu trúng độc, triều đình lục đục chính là cơ hội để chúng thực hiện kế hoạch. Vì vậy việc cấp thiết bây giờ chính là cứu vương hậu tỉnh lại.” Asisư lên tiếng
“Nhưng độc này không có thuốc giải. Chẳng lẽ chúng ta đành bó tay sao.” Quốc vương Hitaito lo lắng
“Không có thuốc giải độc, không đồng nghĩa với không có cách giải độc. Không phải vương hậu chỉ mới hôn mê thôi sao?””Ken, anh có cách gì sao? Xin anh, nhất định phải cứu mẫu hậu” Mitamun túm tay Asisư, giọt nước mắt nhẹ lăn xuống
“Mitamun, không được làm loại.” Quốc vương Hitaito vội kéo Mitamun lại
“Không sao. Do vương hậu đã kịp nuốt viên Bảo Hồn Đan nên tính mạng tạm thời được giữ lại, nhưng nếu không nhanh chóng cứu chữa thì vẫn sẽ mất mạng. Ta có cách cứu vương hậu, tuy nhiên đây là lần đầu tiên ta làm, không biết mọi người có thể tin tưởng ta không?”
“Ta tin anh. Anh là người của Asisư, Bảo Hồn Đan là của nàng ấy cho ta, ta tin nàng ấy sẽ không hại mẫu hậu”
“Ta cũng tin ngươi” Ánh mắt Izumin thoáng nét cười
“Mọi chuyện đã đến nước này thì cũng đâu còn lựa chọn nào khác. Hi vọng ngươi sẽ không khiến chúng ta thất vọng” Quốc vương Hitaito thở dài. Vì chuyện của vương hậu mà ông như già thêm cả chục tuổi
“Được rồi, vậy ta cần một nơi để tiến hành chữa trị. Càng gần thiên nhiên càng tốt, đặc biệt phải có suối nước nóng. Lát nữa ta sẽ đưa danh sách các dược liệu cần thiết cùng với số lượng, ngài hãy cho người đi mua, càng nhanh càng tốt. Đặc biệt, trong thời gian tiến hành trị liệu ta không muốn bị bất cứ ai làm phiền, nếu không hậu quả ta không chịu trách nhiệm”
“Được, vậy chuyển đến biệt viện của ta trên đỉnh Tuyết Sơn đi. Ta nghĩ nơi đó sẽ đáp ứng được các yêu cầu của ngươi” Quốc vương Hitaito lên tiếng
“Nhưng nếu đưa mẫu hậu ra khỏi cung người nhất định sẽ gặp nguy hiểm. Hơn nữa trong thời gian anh trị liệu cho mẫu hậu nếu có người đột nhập sẽ rất nguy hiểm” Mitamun lo lắng
Asisư cũng đã nghĩ đến vấn đề này. Không phải là nàng không có cách. Nữ thần Isis đã cho nàng một cái nhẫn không gian, nhờ nó nàng có thể đi đến bất kì đâu, chỉ cần biết địa điểm cần đến là được. Nhưng nếu bây giờ cho người khác biết thì không nên. Dù gì giữ lại cho bản thân một lá bài tẩy vẫn là tốt nhất.
“Ta có thể, chúng ta hãy đến tẩm cung của vương hậu” Asisư cười bí ẩn
-------------------------------------------------------------------
“Mọi người đợi bên ngoài đi. Chừng nào ta gọi hãy vào” Nói xong Asisư bước vào phòng
Mọi người tuy thắc mắc nhưng cũng không nói gì. Asisư thấy vậy thì trong lòng thầm gật đầu, bọn họ đã tin tưởng nàng thì nàng cũng tuyệt đối không khiến họ thất vọng.
Nơi hoàng hậu nằm tuy bên ngoài được canh gác rất kĩ nhưng bên trong lại không có bóng người. Điều đó đồng nghĩa với việc ngươi muốn bước vào phòng trừ phi được sự đồng ý của quốc vương, vương tử hoặc công chúa. Bằng không chỉ còn cách giết hết tất cả ám vệ bên ngoài, nhưng điều đó đâu phải dễ. Nhưng cũng tốt, như vậy nàng có thể yên tâm mở nhẫn không gian mà không lo bị người khác phát hiện. Nghĩ là thế nhưng nàng vẫn ngưng tụ hơi nước tạo một kết giới, an toàn là trên hết.
Asisư đưa tay phải ra, niệm một câu thần chú đơn giản, một chiếc nhẫn với các kí hiệu cổ xưa hiện ra. Nếu ở đây có người đã gặp Asisư nhất định sẽ thấy chiếc nhẫn này rất giống nhẫn mà nữ hoàng Asisư thường đeo. Nàng biết rõ điều đó nên mới dùng một ít chú thuật ẩn nó đi, càng ít rắc rối càng tốt mà. Niệm thêm một câu thần chú dài nữa, từ chiếc nhẫn trên tay, một cánh cửa không gian mở ra. Cánh tay nàng nhẹ nhàng xoay chuyển, nâng vương hậu lên và đưa vào lỗ xoáy tròn ở giữa phòng. Nàng nhắm mắt lại, dùng linh hồn cảm nhận toàn bộ biệt viện kia, sau đó đưa vương hậu vào một că phòng, mà theo nàng nghĩ thì chính là nơi ở của vương hậu mỗi khi tới đây.Sắp xếp cho vương hậu xong, nàng quay lại căn phòng ban đầu để tạo ra một vương hậu giả, đối phó với những vị khách không mời mà đến.
“Mọi người vào đi”
“Ngươi nói có cách đưa nàng ấy lên Tuyết Sơn mà không ai biết. Vậy hiowf chúng ta phải làm thế nào?” Quốc vương Hitaito hỏi
“Vương hậu đã lên đỉnh Tuyết Sơn rồi. Việc duy nhất của mọi người là chuẩn bị đầy đủ những dược liệu ta cần và vẫn đến đây chăm sóc vương hậu như thường lệ, tránh để kẻ khác nghi ngờ”
“”Sao có thể? Không phải mẫu hậu vẫn đang nằm đây sao?” Mitamun giật mình hỏi lại. Rõ ràng mẫu hậu nàng vẫn đang nằm trên giường mà
Từ lúc bước vào phòng Izumin là người duy nhất chưa lên tiếng. Lúc đến đây hắn đã nhìn thấy nụ cười đầy ẩn ý của nàng, giờ lại nghe những lời nói này càng khiến hắn thêm khẳng định. Chắc chắn Asisư đã đưa mẫu hậu lên Tuyết Sơn rồi. Chỉ là nàng đã dùng cách nào để đưa người đi mà thần không biết quỷ không hay, hơn nữa lại có thể nhanh chóng tìm một người thay thế quá hoàn mĩ như vậy?
“Được rồi, chúng ta sẽ làm theo những gì ngươi nói. Hi vọng ngươi có thể cứu được mẫu hậu” Izumin lên tiếng. Nếu hắn không nói gì sợ rằng phụ vương và chị Mitamun sẽ không tin nàng, dù gì điều này cũng quá đáng ngờ
“Ta sẽ không phụ lòng tin của mọi người. Đây là danh sách dược liệu, chừng nào có đủ ta sẽ tiến hành chữa trị ngay” Nàng thật không nghĩ Izumin sẽ tin tưởng chuyện này
“Ngày mai nhất định sẽ có”
“”Vậy thì quá tốt” Những loại dược liệu này không phải quý hiếm gì nhưng với số lượng lớn như vậy thì quả là một vấn đề. Hắn nói ngày mai nhất định sẽ có, chuyện này đâu phải dễ. Không lẽ hắn định.....
Nàng cũng không nghĩ nhiều nữa, làm thế nào là việc của hắn, đủ những thứ nàng cần là được. Dù sao thì thời gian càng nhanh đối với nàng cũng tốt. Không biết Ai Cập giờ thế nào rồi nữa, nàng thật không yên tâm mà.
Mọi việc đã xong bước đầu, nàng cũng không ở lại làm gì, nhanh chóng hành lễ và quay về phòng mà quốc vương đã chuẩn bị cho mình. Cũng không khó tìm vì Izumin trực tiếp đưa nàng về phòng. Suốt quãng đường đi, hắn cũng không nói câu nào mà chỉ nhìn nàng với một ánh mắt thưởng thức. Mà nàng lại cực kì ghét bị người khác nhìn như vậy nên về đến phòng là đuổi hắn luôn. Nếu chỉ vậy thì không vấn đề gì, nhưng trước khi rời khỏi hắn để lại một câu khiến nàng thật muốn phang dép vào mặt hắn: “Hình như ta đã động lòng với nàng rồi“. Cái gì chứ, rõ ràng người hắn thích là Carol mà, sao lại động lòng với nàng? Mà khoan đã, hiện tại nàng đang trong hình dáng của Ken, không lẽ hắn.... Không được, sau này phải để anh Ken tránh xa tên này một chút, nàng phải vì tương lai con em Hạ Ai Cập.
Buổi tối.
Asisư đang kiểm tra lại số châm của mình. Nàng phải năn nỉ muốn gãy lưỡi nữ thần Isis mới cho nàng bộ Bạch Châm này. Nữ thần sợ nàng mang số châm này này đi gây họa. Gì chứ, hồi ở hiện đại nàng cũng theo cô út học châm cứu, cũng cứu được không ít người mà. Giờ lại có thêm thủy thuộc tính, nàng không tin không thể cứu người, gì mà gây họa chứ.'Phạch phạch'
Từ ngoài cửa truyền đến tiếng vỗ cánh, là Kyo. Ở chân nó còn có một lá thư. Asisư lấy thư, đọc qua rồi kiếm giấy bút viết thư trả lời. Trong thư chỉ vỏn vẹn mấy từ 'Giá vừa phải'.
“Cực khổ cho em rồi, Kyo”
Kyo dụi dụi đầu vào người nàng rồi lại bay đi. Căn phòng được trả lại sự yên tĩnh vốn có. Asisư cất bộ châm vào Nhẫn không gian rồi tắt đèn đi ngủ.
Sáng hôm sau.
“Thần y, quốc vương mời ngài qua tẩm cung vương hậu. Không biết ngài....” Một tì nữ bước vào thông báo.
“Dẫn đường đi” Nàng cũng không buồn nói nhiều với cô tì nữ này. Xem ra nhan sắc của anh Ken cũng đáng nể thật, coi cô tì nữ kia kìa, mặt đỏ tới tận mang tai rồi.
Tẩm cung vương hậu.
“Đây là tất cả số dược liệu ngươi cần”
“Tốc độ của hoành tử thật nhanh” Asisư cũng không tiếc một lời khen
“Quá khen. Vậy...”
“Bây giờ đã đủ những thứ cần thiết, có thể tiến hành chữa trị rồi” Asisư đương nhiên hiểu ý Izumin, chính nàng cũng muốn tiến hành sớm xong sớm đây. “Bây giờ làm phiền mọi người ra ngoài”
Đợi trong phòng không còn ai, nàng ngay lập tức di chuyển đến Tuyết Sơn.
Thiết lập một tầng kết giới xong, nàng quay về đúng với hình dáng của mình. Lấy Bạch Châm trong không gian ra, nàng từ từ điều khiển châm vào các huyệt vị trên người vương hậu. Dù gì đây cũng là lần đầu tiên nàng dùng châm để giải độc, không khỏi có chút lo lắng, trên trán đã bắt đầu lấm tấm mồ hôi. Một làn khói màu tím từ các huyệt châm bay ra. Asisư một tay điều khiển châm, một tay điều khiển nước thu làn khói đó lại. Liên tục châm cứu khoảng một canh giờ, nàng đưa vương hậu xuống suối nước nóng sau đó lấy một phần dược liệu chiết lấy nước cốt, dẫn xuống xung quanh người vương hậu. Một vòng nước xung quanh vương hậu nhanh chóng biến thành màu xanh ngọc. Nếu có ai ở đây nhất định sẽ ồ lên kinh ngạc, bởi vì cơ thể vương hậu đang dần dần hấp thụ dòng nước đó, màu xanh ngọc càng lúc càng nhạt hơn, mãi cho đến lúc hoàn toàn mất màu nàng mới đưa bà ấy lên.
Sau khi kiểm tra lại, nàng thật sự mừng muốn nhãy lên, cách trị liệu của nàng có hiệu quả. Sau khi châm cứu tuy hơi độc có bay ra nhưng vẫn chưa ổn. Tuy nhiên sau khi hấp thụ dược liệu thì tình hình cải thiện rõ rệt, sắc mặt của vương hậu đã tốt lên, đã có chút huyết sắc.
Sau khi kiểm tra lại kết giới, nàng quay về tẩm cung và mời Mitamun vào, dù gì nàng cũng không thể ở mãi trên đỉnh Tuyết Sơn được, mà vương hậu cần có người chăm sóc.
“Anh Ken, mẫu hậu ta có chuyện gì sao?” Mitamun lo lắng
“Vương hậu rất tốt. Ta muốn nói chuyện khác cơ”
Asisư cởi bỏ lớp ngụy trang, quay về đúng với hình dạng của mình.
“Chị Mitamun, chị sẽ giữ bí mật giúp ta chứ?”
Mitamun bị sốc tới mức không biết nói gì. Nhưng nghe Asisư hỏi vậy thì vội trấn tỉnh lại
“”Đương nhiên rồi. Ta đã coi em là em dâu ta lâu rồi, hơn nữa bây giờ còn là ân nhân cứu mạng của mẫu hậu ta, làm sao ta có thể hại em được.” Mitamun cười tít mắt, hóa ra người này lại là Asisư”Vậy thì tốt rồi. Chúng ta.... À mà khoan, hồi nãy chị nói cái gì, em chưa nghe rõ?” Asisư nhìn Mitamun bằng một ánh mắt nguy hiểm
“À à, không có gì đặc biệt đâu. Mẫu hậu ta thế nào rồi?” Mitamun giật mình, vội đánh trống lảng. Nàng bước đến bên giường vương hậu đang nằm để tránh ánh mắt của Asisư
“Tha cho chị lần này. Chúng ta đi thôi” Asisư lườm Mitamun một cái rồi mở không gian, đưa cả hai đến chỗ vương hậu đang nằm.
“Mỗi ngày em sẽ đưa chị đến đây để chăm sóc vương hậu. Thân phận của em bây giờ không tiện để ở đây liên tục.” Asisư nói xong thì rời đi.
Quay về tẩm cung, nàng chỉ nói đơn giản là đưa Mitamun đi chăm sóc vương hậu, sáng mai nàng sẽ đến tiếp tục buổi chữa trị thứ hai. Ở biệt viện có một vườn trái cây nên không lo vấn đề ăn uống, quốc vương Hitaito và Izumin cũng không hề nghi ngờ lời nói của nàng.
Mọi chuyện cứ thế tiếp tục. Thấm thoát đã xong buổi trị liệu thứ bảy, cũng là buổi trị liệu cuối cùng. Hôm nay sắc mặt vương hậu đã hoàn toàn hồng hào, có lẽ sẽ nhanh chóng tỉnh lại.
“Asisư! Asisư! Mau đến coi!” Mitamun gọi to “Em mau coi, tay của mẫu hậu...”
Tay vương hậu khẽ động, vương hậu đã bắt đầu có dấu hiệu tỉnh lại. Mắt bà khẽ động rồi dần dần mở ra, do lâu ngày không tiếp xúc với ánh sáng nên lập tức nhắm lại. Một lúc sau bà mới có thể mở mắt ra
“Mi..Mitamun...” Vương hậu yếu ớt gọi. Là Mitamun, đứa con gái mà bà nghĩ mình không còn cơ hội để gặp lại nữa
“Mẫu hậu, người mới tỉnh lại, đừng cố gắng mà tổn hại đến sức khỏe. Người uống miếng nước đi” Mitamun nghẹn ngào, mẫu hậu của nàng tỉnh lại, người không sao nữa rồi
Ánh mắt vương hậu rơi trên người Asisư, cô gái này....
Mitamun thấy ánh mắt của vương hậu thì biết ý nên giới thiệu
“Đây là Asisư, là nàng ấy đã giúp người tỉnh lại” Mitamun tinh quái liếc nhìn Asisư rồi cúi xuống nói nhỏ vào tai vương hậu “Tương lai có thể là con dâu của người đấy”
Vương hậu đã nghe nhiều chuyện về Asisư, bà cũng bắt đầu dao động. Bây giờ chính thức gặp mặt, khí chất cao quý, trầm tĩnh của cô gái này khiến bà khá hài lòng. Ít nhất vẫn hơn cô hoàng phi trẻ con kia. Hơn nữa bằng cái nhìn của một người từng trải, bà tin cô gái này có thể thay đổi con người lãnh khốc của Izumin. Bà đã hạ quyết tâm, nhất định cô gái này phải là con dâu của bà, là vương tử phi của Izumin và tương lai sẽ là vương hậu của Hitaito này. Chắc chắn như thế!
Asisư có nằm mơ cũng không nghĩ một người mới tỉnh lại đã có thể tính kế lâu dài thế rồi. Mà người bị bị tính kế lại chính là nàng.
“Vương hậu, người mới tỉnh lại, sức khỏe vẫn còn rất yếu. Có lẽ người nên ở đây thêm hai ngày nữa, con sẽ đến đưa người về tẩm cung. Chị Mitamun, đây là Lưu Huyết Đan, mỗi ngày chị hãy cho vương hậu uống một viên kết hợp với xoa bóp cơ thể. Tuy chất độc đã giải hết nhưng do nằm lâu nên tạm thời vương hậu sẽ không di chuyển được. Yên tâm, đây chỉ là tạm thời, không đáng lo” Asisư đưa cho Mitamun một lọ đan dược
Nàng quay về tẩm cung để thông báo cho quốc vương. Tuy rất nóng lòng nhưng vì an nguy của vương hậu nên cũng chấp nhận đợi thêm hai ngày.
Thời gian quả thực trôi rất nhanh. Hai ngày trôi qua, vương hậu cũng đã quay lại tẩm cung. Phòng vệ ở đây cũng được tăng lên tối đa. Đã thông báo vương hậu tỉnh lại để ổn định tình hình nhưng cho đến lúc hoàn toàn bình phục thì không cho phép người khác bước lại gần tẩm cung. Tuy vẫn có người nghi ngờ nhưng đích thân quốc vương khẳng định chỉ nửa tháng nửa vương hậu sẽ hoàn toàn bình phục. Điều này khiến tình hình ổn định lại không ít. Trong thời gian ở đây, nàng cũng biết thêm một thông tin rất quan trọng. Thì ra trong mắt người Hitaito, vương hậu không chỉ đơn giản là vương hậu mà còn là hiện thân của nữ thần chiến tranh Ishtar. Nghe đêns đây nàng thật sự dở khóc dở cười. Đám người Hitaito này có phải não nhiễm ước rồi không vậy? Nếu vương hậu là hiện thân của nữ thần thì làm sao quốc vương có thể hạ độc thủ với bà ấy chứ?
Nhưng tóm lại đó cũng không phải là chuyện nàng cần quan tâm. Bây giờ vương hậu đã tỉnh, nàng cũng phải mau chóng quay về Ai Cập thôi. Tối qua Kyo đến báo tin rằng Kafura đã đến, sợ rằng mọi chuyện sẽ vô cùng rắc rối nếu nàng không về kịp. Thiệt tình, nhiều lúc nàng thấy mình cứ như thần giải quyết rắc rối ấy, chuyện gì cũng phải nhúng tay vào mới xong.