Nghe nói chia rẽ một đôi tình lữ là muốn tạo nghiệp đấy......
Trong lúc sở Phù còn rối rắm có phải muốn cô đi chia rẽ nhân duyên tốt của người ta, bỗng nhiên hệ thống truyền đến tin tức ——
【 đinh! Lần này là thế giới tự do công lược, duy nhất hạn định nhân tố đối tượng công lược—— Thân Dục Chi. 】
......
Vậy cô không cần rối rắm như thế nữa.
Công lược Thân Dục Chi quá trình chắc lại lần nữa đi theo mô típ tổng tài bá đạo hiện hành, Sở Phù yên lặng mà đem tư liệu ít ỏi trong tay xem lại một lần rồi một lần, sau đó hít sâu một hơi, cắt đứt liên hệ cùng hệ thống.
Cho nên, lần này là muốn sử dụng thân phận một bạch nguyệt quang đã chết tới công lược anh trai đã qua đời của nam chính?À không đúng, hai người bọn họ hiện tại đều chưa chết.
Bất quá, dựa theo hệ thống, nam nhân này cùng đối tượng ở thế giới trước, Hà Khải Thịnh, khá giống nhau, đều là những người sống thập phần nguyên tắc!
Thế giới trước thì người coi trọng cô là hai đứa cháu trai của Hà Khải Thịnh, thế giới này, Thân Hoa Chi chính là em trai ruột của Thân Dục Chi coi cô như ánh trăng mà nhớ nhung trong lòng... Việc Thân Hoa Chi thích Vệ Khinh Thiền vốn không phải cái gì bí mật, chính là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã biểu hiệu yêu thích......
Nhưng Sở Phù nghĩ lại kịch bản, thời gian hai người tử vong gần như vậy, nói không chừng thật đúng là có một chân (có quan hệ tình cảm với nhau)......
Sở Phù lắc lắc đầu, hiện tại không phải lúc nên nói cái này!
Sở Phù lúc này đang ngồi trên xe, dáng ngồi thẳng đứng ngay ngắn, trang dung tinh xảo, gương mặt xinh đẹp hơi hơi nâng cằm lên lộ ra vẻ kiêu ngạo. Ngũ quan so với Sở Phù thì giống như thiếu đi vài phần minh diễm (trong sáng xinh đẹp), lại nhiều thêm vài phần tự phụ.
Cô siết chặt thiệp mời màu trắng mạ vàng trên tay, đây là yến hội của giai cấp thượng lưu đế đô, tham dự đều là mấyngười trẻ tuổi, cũng là yến hội xem mặt trá hình.
—— nhưng cô lại không phải là khách nhân được mời đến, mà là người biểu diễn mua vui cho khách quý trong yến hội.
Tuy rằng nói đàn dương cầm là loại đồ vật cao nhã, nhưng ở trong mắt những người lắm tiền nhiều của có gia thế kia, còn không phải con hát sao!
Lý bá đang lái xe hơi đưa mắt nhìn kính chiếu hậu, thấy biểu tình Sở Phù đờ đẫn, ông đau lòng không thôi, do dự một lúc lâu mới mở miệng khuyên: “Tiểu thư, hay là chúng ta đừng đi? Lý bá còn có tiền, chúng ta không thiếu!”
Nếu một năm trước Vệ gia không xuống dốc, có ai dám làm nhục cháu gái ông như vậy?
Lý bá nhìn nữ hài cao ngạo kiều quý trước đây, hiện giờ lại phải vì một chút tiền biểu diễn mà đi tham gia những yến hội mà mình vốn không thích, lại còn phải chịu ánh mắt cảu những người mắt cao hơn đầu kia...
Sở Phù lắc đầu, đạm nhiên mà kiên định: “Lý bá, chúng ta thật sự thiếu chút tiền này!”
Cha mẹ ngoài ý muốn bỏ mình, anh trai không biết vì sao bị người ta gán cho tội tham ô rồi truy bắt, gia sản phần lớn đều bị tịch thu. Tài sản duy nhất còn lại cũng chỉ có căn nhà cũ đã ở mười mấy năm.
Giữ gìn nhà cũ cũng cần đến tiền, muốn đi thi đấu lại cần càng cần tiền để bảo dưỡng đàn rồi các oại phí khác.
Thân Hoa Chi tuy rằng nói muốn cho cô tiền, nhưng Vệ Khinh Thiền kiêu ngạo sao có thể chấp nhận như vậy!
Càng quan trọng hơn là thông qua tư liệu đạt được từ hệ thống, yến hội hôm nay Thân Dục Chi cũng sẽ tham gia......
Cô lại nói: “Bác Lý, con là dựa vào chính tài năng của mình kiếm tiền, nhờ lao động mà kiếm tiền, có cái gì mà phải sợ?”
Tùy ý nhận lấy cứu tế của người khác mới là mất đi tôn nghiêm!