Cái, cái gì?!
“Này, này......” Vương Gia Lạc trắng mặt.
Vệ Khinh Thiền cư nhiên là bạn gái Thân Dục Chi?
Thân Hoa Chi thích cô là chuyện mọi người đều biết!
Hay là, Vệ Khinh Thiền vẫn luôn không tiếp nhận Thân Hoa Chi, chính là bởi vì cô ta có lựa chọn càng tốt hơn?
Bọn họ không dám hoài nghi Thân Dục Chi nói dối.
Nam nhân này vẫn luôn nghiêm cẩn đoan chính, tuy rằng bọn họ đều ngầm gọi hắn là “Giả đứng đắn”, trên thực tế đều rất sùng bái hắn!
Rốt cuộc, chỉ cần nói Vệ Khinh Thiền là bạn gái của em trai thôi bọn họ cũng tuyệt đối không dám động thủ!
Cần gì phải huỷ hoại thanh danh chính mình như vậy?
Thân Dục Chi nhàn nhạt mà ngước mắt nhìn. Hắn duỗi tay chậm rãi ngăn cản Sở Phù đang ngo ngoe tục rịch trong lòng, “Như thế nào, còn cần ta nói chuyện cùng Vương trung tướng?”
Vừa nói tới cha, Vương Gia Lạc cho dù có tâm tư khác cũng không dám ho he.
Cha sủng hắn là thật, hắn chọc phải đại họa đều là nhờ cha giải quyết cho. Nhưng Vệ Khinh Thiền là người mà cha đã cảnh cáo là không cho phép chạm vào!
Vệ gia cho dù không thể hồi phục lại thanh danh như lúc trước, nhưng người đề bạt cha nam xưa chính là người Vệ gia.
Cha hắn cho dù sủng hắn lên trời, nhưng duy nhất Vệ Khinh Thiền, hắn nhất định phải tránh xa!
Bằng không, loại không tiết tháo giống như hắn, căn bản là không đợi được này mỹ nhân trưởng thành đến thành thục, ngây ngô cũng có một phen phong vị khác......
“Thân đại ca, đại ca......” Hứa Thanh Hà đang muốn nói cái gì, rất mau đã bị Vương Gia Lạc đánh gãy.
Vương Gia Lạc hung hăng đá Thanh Hà một cái, liếc mắt nhìn rồi quay đầu cúi người với Thân Dục Chi: “Xin lỗi, thân đại ca, đại khái là chúng ta nghĩ sai rồi......”
Hắn hai mắt đỏ bừng mà trừng Hứa Thanh Hà: “Còn không mau đi?!”
Đừng tưởng rằng hắn ngày thường cùng Hứa Thanh Hà diễn kịch tán gái hăng say như vậy, hắn thật sự không biết gì. Hứa Thanh Hà vẫn luôn đều xúi giục hắn làm bậy, sao hắn không biết?
Bất quá là lười so đo đến mà thôi!
Chờ hai người rời đi, Thân Dục Chi cúi đầu nhìn về phía người đang ôm cánh tay hắn mà không ngừng cọ xát.
Binh chủng đặc huấn như Thân Dục Chi thừa biết cách phán đoán trạng thái một người, đối với chống cự mỹ nhân kế hắn lại càng tâm đắc.
Cho nên hắn biết nữ nhân này thật sự là trúng thuốc. Rõ ràng là một cô bé thân thế đời tư sạch sẽ đến không thể sạch sẽ hơn, chỉ cần uống say lại có thể toát ra mị sắc như vậy?
Hắn kéo người trong tay vào phòng, nỗ lực ngăn chặn thân thể mềm mại đang cọ xát khiến cơ thể hắn bất giác không ngừng dâng lên khô nóng.
Vào phòng, đưa cô vào bồn tắm nước lạnh, sau đó móc di động ra định gọi cho em trai.
Sau đó, hắn có chút rối rắm mà nhớ tới —— Thân Hoa Chi buổi sáng hôm nay đi Châu Âu.
Trước khi đi còn cẩn trọng nói với hắn: “Ca, em biết anh hôm nay đáp ứng mẹ đi yến hội, hôm nay Thiền Thiền cũng phải đi, anh nhất định phải giúp em hảo hảo chiếu cố cô ấy!”
Thân Dục Chi nhìn người đang ở bên trong nước lạnh nỉ non kêu “lạnh”, nhìn cô vặn vẹo thân thể, tay mắt lanh lẹ mà duỗi tay vớt lấy thân váy không ngừng trượt xuống trên người cô.
Hắn bỗng nhiên cảm thấy, mình thật sự đã tự dây vào một cái đại phiền toái!