Editor: Uyên
Hai năm sau, một đám cưới thế kỷ được tổ chức trong làng giải trí, hai nhân vật hiện tượng bước vào cuộc sống hôn nhân dưới sự chúc phúc của mọi người.
Nặc Nặc đi lên phía trước với bó hoa trong tay, theo sau là Apple và Mộc Dương, ba tiểu hoa đồng một đường đi về phía Đoạn Giai Tỷ và Lê Tử Ngôn đứng cách đó không xa.
“Từ nay đến mãi về sau, dù thuận lợi hay khó khăn, giàu sang hay nghèo khó, khỏe mạnh hay bệnh tật, hạnh phúc hay đau buồn, anh sẽ luôn yêu em, trân trọng em, trung thành với em, cho đến đời đời kiếp kiếp, không chỉ là cuộc đời này.”
Vẻ mặt Đoạn Giai Tỷ nghiêm túc nhưng giọng nói lại hơi run rẩy, nếu nhìn kỹ thì còn có thể thấy bàn tay cầm micro của hắn đã sắp không vững, không còn vẻ lưu manh lúc bình thường ở trước mặt Lê Tử Ngôn nữa.
Lê Tử Ngôn mặc âu phục cùng kiểu khóe miệng không ngừng cong lên, nhéo lòng bàn tay Đoạn Giai Tỷ, giọng nói trầm tĩnh lại đặc biệt làm cho người ta động lòng.
Nặc Nặc cầm hoa rồi đưa chiếc nhẫn trong tay qua, trên mặt nở một nụ cười thật lớn, so với hai năm trước còn vui vẻ, tự tin hơn nhiều.
Lê Tử Ngôn mỉm cười xoa đầu Nặc Nặc, nếu như không phải tình huống không cho phép thì cậu còn muốn cúi đầu hôn lên má Nặc Nặc một cái. Nhưng người đàn ông đối diện cậu lại chịu không nổi ho nhẹ một tiếng. Nặc Nặc nhanh trí phản ứng lại, lui về phía sau một bước rồi đứng bên cạnh Đoạn Giai Tỷ.
Bị hai người một lớn một nhỏ chọc cười, biểu tình Lê Tử Ngôn bất đắc dĩ nhưng ngọt ngào trong mắt sắp muốn tràn ra.
“Chỉ một lời yêu cũng không đủ để diễn tả cảm xúc của em, em yêu anh, em yêu anh rất nhiều, yêu đến mãi mãi, sinh tử cũng không thể chia cách chúng ta.”
Hai người ôm nhau trong tiếng hoan hô, hôn nhau rồi rơi lệ, bất luận những ngày còn lại có dài bao nhiêu nữa thì bọn họ vẫn ở đây.
Chuyện hai người kết hôn được quảng cáo ở quảng trường ba ngày, bất luận là fans của ai cũng đều cảm động, dù sao hai người là yêu nhau thật lòng, trong quá trình yêu đương lại khiêm tốn, duyên qua đường cũng coi như không tệ.
Chẳng qua bọn họ vẫn có chút tiếc nuối, hôn lễ của Lê Tử Ngôn và Đoạn Giai Tỷ không được phát sóng, cũng không để lộ ảnh chụp hiện trường, chỉ có một vài ảnh chụp chung của các nghệ sĩ tham gia hôn lễ.
Internet dù sao cũng đang cập nhật nhanh chóng, chuyện hai người kết hôn tuy đã gây lên một làn sóng lớn, nhưng cũng từ từ lắng xuống, nhưng ba tháng sau, Lê Tử Ngôn lại một lần nữa lên hotsearch.
#Lê Tử Ngôn ngất xỉu ở trường quay#
Một tài khoản tiếp thị đã đăng tải một đoạn video Lê Tử Ngôn ngất xỉu sau khi quay xong, khiến không ít người bình luận, fans càng lo lắng đến dưới Weibo của Lê Tử Ngôn và Đoạn Giai Tỷ hỏi thăm, nhưng không nhận được một câu trả lời.
Nhưng cũng không thể trách được Lê Tử Ngôn và Đoạn Giai Tỷ, vì lúc này hai người đang ngồi trong phòng bệnh, mắt to nhìn mắt nhỏ, vẻ mặt Đoạn Giai Tỷ lại càng kỳ lạ, lúc thì nhìn báo cáo trong tay, lúc thì nhìn bụng Lê Tử Ngôn, vẻ mặt thay đổi đến chóng mặt.
“Làm sao có thể...” Tay Đoạn Giai Tỷ run rẩy, vẻ mặt không thể tin được, trong ánh mắt tràn đầy lo lắng,nhưng nhiều nhất vẫn là sửng sốt.
“Bảo bối, anh đang nằm mơ sao?”
Lê Tử Ngôn nhìn dáng vẻ này của hắn thì có chút đau lòng, những cũng có chút ngọt ngào, nắm lấy tay Đoạn Giai Tỷ, “Anh Đoạn, anh bình tĩnh một chút nào, anh cứ thế này thì em phải làm sao...”
Đoạn Giai Tỷ hít sâu một hơi rồi gật đầu, ngồi xuống giường ôm Lê Tử Ngôn, “Bảo bối, có khó chịu không, có ngã trúng đâu không? Hiện tại đứa bé còn nhỏ, chờ em nghỉ ngơi đủ rồi thì chúng ta...”
“Anh Đoạn,“ Lê Tử Ngôn tựa đầu vào vai Đoạn Giai Tỷ, nhẹ nhàng cọ cọ, “Em muốn giữ lại.”
“Giữ lại?” Đoạn Giai Tỷ hít sâu một hơi, hắn không nhất định muốn có con, nhưng Lê Tử Ngôn vì mình mà mang kết tinh tình yêu của hai người, ý nghĩa này khác nhau.
“Ừm, trước đây không muốn có con là vì em sợ Nặc Nặc sẽ buồn, nhưng mà...nhưng mà hình như Nặc Nặc rất muốn có một em trai em gái.” Lê Tử Ngôn cắn môi cười khẽ, ánh mắt có chút không chắn chắc.
Lê Tử Ngôn vừa nói như vậy, Đoạn Giai Tỷ cũng nhớ tới, bởi vì quốc gia mở ra chính sách sinh con thứ hai nên sau khi Nặc Nặc học tiểu học, rất nhiều bạn học đều có em trai và em gái, mà vì nguyên nhân công việc nên Lê Tử Ngôn và Đoạn Giai Tỷ không thể lúc nào cũng ở nhà chơi với Nặc Nặc, trong nhà lại không có bạn bè, Nặc Nặc tất nhiên sẽ cảm thấy cô đơn.
“Thật ra em có hỏi rồi, Nặc Nặc, Nặc Nặc rất thích nên chúng ta giữ lại đi.”
Lê Tử Ngôn nghiêng đầu nhận lấy một nụ hôn của Đoạn Giai Tỷ, phóng ra pheromone, cảm giác Đoạn Giai Tỷ đã thả lỏng mới an tâm.
Hai người đang ôm ấm thì một giây sau cửa đã bị mở ra, Nặc Nặc lảo đảo chạy vào, ánh mắt đỏ bừng, ba mẹ Đoạn Giai Tỷ còn đi theo phía sau.
“Baba, huhu, ba có sao không?” Nặc Nặc nhảy lên giường, dáng vẻ đáng thương khiến cho người ta đau lòng.
Lê Tử Ngôn muốn đưa tay ôm bé nhưng lại bị Đoạn Giai Tỷ đè lại, chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn Đoạn Giai Tỷ lên tiếng.
“Nặc Nặc, con muốn em gái với em trai sao?”
Ánh mắt Nặc Nặc còn đỏ, nhưng vẫn gật đầu, “Dạ muốn.”
“Vậy sau này con phải ngoan. Sau khi có em trai và em gái, hai đứa chăm sóc lẫn nhau, được chứ?”
“Dạ!”
Đoạn Giai Tỷ gật đầu rồi đưa tay ôm Nặc Nặc lên giường, nhìn về phía ba mẹ mình, trong ánh mắt chờ mong và kích động của bọn họ gật đầu.
“Em của con đang ở trong bụng baba, con phải cùng cha bảo vệ tốt cho ba.”
“Thật sao?! Con sẽ làm!”
Vẻ mặt Nặc Nặc kinh ngạc, muốn sờ bụng Đoạn Giai Tỷ nhưng không dám, hành động nhỏ bé kia quả thực quá đáng yêu.
Lần này Lê Tử Ngôn là bởi vì mang thai quá mệt mỏi nên hạ đường huyết ngất xỉu, cũng may bên cạnh có người nên không có ngã trúng đâu, đứa nhỏ cũng không sao.
Sau khi mọi thứ ổn định, Đoạn Giai Tỷ cập nhật Weibo, đăng lên một tấm hình, là một cái bụng nhỏ được che kín, bàn tay mảnh khảnh trắng nõn cùng một bàn tay to tạo hình trái tim, hai bàn tay nhỏ bé của Nặc Nặc ở giữa cẩn thận tạo thành một trái tim nhỏ.
Đoạn Giai Tỷ V: Một nhà bốn người, cảm ơn bảo bối, mãi mãi yêu em. [Hình ảnh]
Dâu Tây Dâu Tây: A a phải cái tui đang nghĩ không?!
Tỷ Lê sinh con: Vãi vãi! Tôi đúng là nhà tiên tri mà! A a a a a a a!!
Bảo bối Ngôn Ngôn: Huhuhu! Anh Đoạn phải chăm sóc tốt cho Tủ Ngôn nha! Anh ấy có sao không!
Đoạn Giai Tỷ V trả lời Bảo bối Ngôn Ngôn: Không sao, đang nằm trong lòng tôi rồi.
Sau khi trả lời xong những lời này, Đoạn Giai Tỷ liền logout rồi ôm Lê Tử Ngôn đã chìm vào giấc ngủ, trong lòng tràn đầy ngọt ngào, cúi đầu trên môi Lê Tử Ngôn, khóe mắt, rơi xuống vô số nụ hôn.
Hắn không nghĩ tới mình sẽ yêu một người cả đời, cũng không ngờ rằng mình sẽ có đứa con thuộc về nhau, là Lê Tử Ngôn cho hắn tất cả.
Cuộc sống ổn định, gia đình êm ấm, và tình yêu luôn nồng nhiệt...
Có lẽ ngay từ đầu, từ lần đầu tiên hai người gặp nhau, đã được định sẵn là bọn họ phải ở bên nhau, đến chết mới thôi.
Đoạn Giai Tỷ ôm chặt Lê Tử Ngôn, giọng nói dịu dàng đặc biệt lưu luyến, “Anh yêu em, chết cũng không chia xa.”
[Thế giới thứ sáu, nam chủ Đoạn Giai Tỷ công lược thành công.]
[Nhận được 52 tích phân.]