Xuyên Nhanh: Con Đường Công Lược Nam Thần

Chương 17: Chương 17: Thế giới 1: Thanh xuân vườn trường 16




Ngày hôm sau, trên diễn đàn của trường có một tin tức chấn động. Hình ảnh dâm loạn thối nát trong bài làm người khác cảm thấy ghê tởm. Mà nữ chính trong bài chính là Lưu Anh

Sau khi sảy ra chuyện kia, Lưu Anh liền nghĩ muốn trả thù, nhưng mà cô ta chỉ có một người, nếu muốn trả thù những tên lưu manh đó quả thực như trứng đem đi chọi với đá, cho nên cô ta liền đem tầm mắt chuyển dời đến trên người Lãnh Tử Nguyệt

Nếu không phải tại Lãnh Tử Nguyệt, cô ta sao có thể sẽ bị luân gian cưỡng bức, còn chưa nghĩ đến trả thù như thế nào thì điện thoại bỗng vang lên

Lưu Anh nhìn màn hình, phát hiện là số không tên, băn khoăn một lúc, cô ta cũng bắt máy

“ Alo...“. Truyện mới cập nhật

“ *A, không ngờ cô cũng giám bắt máy a*~”

“ Hạ My!!!( bạn nào không nhớ Hạ My là ai thì lật lại chương 5 nha)” Cô gọi cho tôi làm gì? “

“ *Cô không biết sao? Ha, lên diễn đàn mà xem đi, không cần cảm ơn* “

Nói xong cũng không đợi Lưu Anh phản ứng liền cúp điện thoại, Lưu Anh còn chưa kịp phản ứng lại, cầm điện thoại ngây ngốc tại chỗ

Diễn đàn? Diễn đàn gì?

Ngăn chặn khủng hoảng trong lòng, mở diễn đàn ra, cô ta liền nhìn thấy trên trang chủ một bài viết, click mở ra, không biết là ai đã chia sẻ video này với cô ta, tùy tay click mở, liền nhìn đến một cơn ác mộng

Cái video này chính là video mà cô ta bị vài người luân gian cưỡng bức, hơn nữa cũng không có chụp lại hình ảnh trước đó cô ta kháng cự, ngược lại lại đem hình ảnh lúc sau cô ta ở dưới thân người khác than nhẹ uyển chuyển

Vừa thấy giống như là chuyện ngươi tình ta nguyện, chưa xong, phía dưới còn có một hàng chữ: Tiện nhân đi chết đi!!!

Lưu Anh nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, hai mắt vô thần, tay run lên, điện thoại trên tay rơi xuống đất, màn hình bị quăng liền hiện lên vài vết nứt

Cô ta không có tâm tư đi lo cho điện thoại, trong đầu chỉ còn hai chữ: Xong rồi

Hình tượng của cô ta, mộng tưởng của cô ta, còn có tất cả, đều xong cả rồi

******

So sánh với sự thống khổ bây giờ của Lưu Anh, bên này Lãnh Tử Nguyệt đang rất nhàn nhã gặm khoai tây chiên, hệ thống cũng vừa thông báo nhiệm vụ trả thù nữ chủ đã hoàn thành, giờ chỉ còn công lược nam chủ nữa thôi

[ Kí chủ, từ nãy đến giờ người ăn hết hơn chục bình khoai tây chiên rồi, không thấy chán sao? ]

' Không chán '

[……] Còn ta nhìn thì rất chán đó

[ Trước đây ta chưa từng thấy kí chủ ăn nhiều như vậy ]

' Đó là do ta không thích ăn những thứ đó ' Vừa nói tay lại xé tiếp một bịch khoai tây chiên nữa

Hệ thống chỉ biết ba chấm...

Bây giờ ở trường đang rất sôi nổi, tất cả mọi người đều đang mắng Lưu Anh, tuy rằng trường học có phát ra thanh minh để chèn ép, nhưng vẫn là không ngăn được miệng của mọi người. Mấy ngày nay Lưu Anh cũng tránh ở trong nhà không có đi học

*******

Mấy ngày hôm sau - trong lớp

“ Nè, mai bắt đầu nghỉ lễ một tuần rồi, chúng ta đi đâu chơi đi,...Tiểu Nguyệt Nhi, cậu thấy sao “

“ Phong Thần Vũ!! Tôi đã nói là đừng thêm chữ ' Tiểu ' vào khi gọi tên tôi cơ mà “ Mấy ngày nay cô cùng ba người Dương Lãnh Thần luôn đi cùng nhau, có thể nói là rất thân, mà điểm hảo cảm của nam chủ cũng đã đến 95 rồi.

Giang Thiên Hàn thì vừa thi xong thì liền được chuyển đến lớp A học chung với bọn cô. Lúc vừa nhìn thấy thì cả bọn cũng giật mình

“ Có sao đâu chứ, tôi thấy rất đáng yêu mà, phải không? “ Phong Thần Vũ vừa nói vừa quay lại hỏi Dương Lãnh Thần và Giang Thiên Hàn rồi kết quả là nhận được cái trừng mắt của hai người bọn họ

“ Được rồi, cậu muốn đi đâu chơi không “ Giang Thiên Hàn quay sang hỏi ý kiến của cô

“ Các cậu thấy chỗ nào vui thì đi, tôi theo các cậu “ Dù sao cũng sắp rời khỏi đây rồi, đi chơi một chút cũng tốt

Nghe thấy câu trả lời của cô, Phong Thần Vũ liền vui vẻ lên tiếng

“ Vậy chúng ta đi biển đi “

Nhìn Phong Thần Vũ cười, cô hơi nhíu mày lại

“ Ừ, vậy quyết định vậy đi, mai chúng ta sẽ tập chung ở nhà Nguyệt Nhi “

“ Được “

*******

Ngày hôm sau, tất cả đều tập chung tại nhà Lãnh Tử Nguyệt, vừa thấy cô ra, Phong Thần Vũ liền kinh ngạc hỏi

“ Tiểu Nguyệt Nhi, không ngờ cậu lại là thiên kim Lãnh gia đó, giấu thật kĩ a~ “ Quay lại thấy hai người đằng sau không phản ứng gì liền nghi hoặc

“ Sao hai người không có phản ứng gì vậy? “

Cả ba người nhìn Phong Thần Vũ như nhìn kẻ ngốc

“ Bọn tôi biết lâu rồi “

“ Cái gì!!!? “

Phong Thần Vũ nghe vậy thì trợn trắng mắt, lập tức xù lông

“ Không công bằng, tại sao các người đều biết mà lại không nói cho tôi chứ, thật không công bằng mà “

“ A, không công bằng cái gì chứ, nhanh chuẩn bị đi thôi “ Lãnh Kì Bạch ở một bên xách vali đi tới nhắc nhở bọn họ

Dương Lãnh Thần nhíu mày lại “ Anh cũng đi? “

“ Đúng vậy! Tại sao không “ Anh liếc nhìn bọn hắn “ Tôi không thể để Nguyệt Nhi đi chung với một đám con trai như các người được “

Dương Lãnh Thần:“.....”

Giang Thiên Hàn:“......”

Phong Thần Vũ:“........”

“ Được rồi, chuẩn bị đi thôi “

Câu nói của cô như là một hiệu lệnh vậy, nghe cô nói, tất cả đều không nói gì nữa mà lên xe chuẩn bị đi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.