** Sáng hôm sau **
Lần này cũng vậy, khi đến gần cổng trường, Lãnh Tử Nguyệt liền xuống xe đi bộ vào trường.Hôm nay đến trường không có vắng như hôm qua, xung quanh cổng xuất hiện đầy đủ các loại xe đắt tiền. Bỗng nhiên tất cả các nữ sinh đều nhìn về phía hai chiếc Lamborghini phiên bản giới hạn mà hò hét
“Vương tử! Là xe của hai vương tử! “Nữ sinh A
“ Vương tử! Em yêu anh! “ Nữ sinh B
“ Vương tử! Vương tử! “ Nữ sinh C
Mặc kệ những tiếng hò hét xung quanh, hai người trong xe vẫn thản nhiên xuống xe rồi đi vào trường, dường như chuyện này đã thành thói quen hàng ngày nhưng ở một nơi nào đó lại có chỗ không giống. Một nữ sinh không hề nhìn bọn hắn mà đi thẳng vào trường. Nữ sinh đó chính là Nữ chủ.
“ Này! Lãnh Thần, nhìn thấy nữ sinh đó không, vậy mà lại không nhìn chúng ta, đúng là thú vị thật đó “
Người vừa nói chuyện chính là bạn thân cũng là một trong ba vương tử của trường _ Phong Thần Vũ. Người còn lại chính là nam chủ _ Dương Lãnh Thần. Hắn cũng nhìn qua nhưng rất nhanh liền thu hồi tầm mắt
Lãnh Tử Nguyệt đứng ở một bên chứng kiến tất cả, chỉ lạnh nhạt nhìn một lúc rồi cũng bước vào trường theo nữ chủ. Vì sao ư? Đương nhiên là vì..... sợ lạc đường.
Hôm nay Lãnh Tử Nguyệt cùng Lưu Anh đến phòng hiệu trưởng là để lấy thẻ học sinh, còn điểm kiểm tra thì tối hôm qua trường đã gửi về rồi. Đúng như Lãnh Tử Nguyệt nói, cô đã được vào lớp A với số điểm tối đa là 100đ. Đối với Lãnh Tử Nguyệt mà nói, chuyện này cũng không có gì là ngạc nhiên nhưng...
- -------------------------Tối hôm qua --------------------------
[ Kí chủ! Sao người làm được hay vậy. Trước kia người bao nhiêu tuổi, đã học hết đại học chưa, làm nghề gì vậy,...]
[ Kí chủ! Người thật giỏi a~ ]
[ Kí chủ......]
- ---------------Kết thúc dòng hồi tưởng------------------
Sau khi lấy thẻ học sinh, Lãnh Tử Nguyệt lại đi theo Lưu Anh về lớp.Cuối cùng không nhịn được nữa, Lưu Anh cắn răng cố nở nụ cười hỏi Lãnh Tử Nguyệt
“ Bạn học Lãnh Tử Nguyệt học lớp nào vậy? “
“ Lát nữa sẽ biết thôi “
“ Vậy tại sao cậu lại đi theo tôi? “
“ Đừng để ý, chỉ là cùng đường thôi “
“ Cùng đường? Ở đây chỉ có lớp A, chẳng lẽ bạn học Lãnh đây học lớp A sao? “
“ Không phải đi rồi sẽ biết sao “ Rồi tiếp tục đi về phía trước. Nhưng rồi một lát lại tụt dần lại đằng sau... vì cô không biết đường, khiến Lưu Anh tức gần chết
Cuối cùng cũng đến cửa lớp 11A, Lưu Anh quay lại nhìn Lãnh Tử Nguyệt bằng ánh mắt khinh thường cùng khiêu khích
“ Đến lớp A rồi đó, tôi đi vào nha “ Lưu Anh cố tính nhấn mạnh từ ' lớp A ' cho Lãnh Tử Nguyệt nghe
“ Ừ, vào đi “ Lãnh Tử Nguyệt không để ý đến nói, làm Lưu Anh có chút phải suy tư
Chẳng lẽ cậu ta cũng học lớp A? Không! Không thể nào! Chắc mình suy nghĩ nhiều thôi. Lưu Anh lập tức loại bỏ ý nghĩ này rồi thản nhiên đi vào lớp trước những ánh mắt kinh ngạc, yêu thích, mến mộ, chán ghét... đủ các loại cảm súc.
Mặc dù nhìn bề ngoài Lưu Anh tỏ ra bình tĩnh nhưng sâu trong mắt vẫn có thấy được sự đắc ý ở trong đó. Đắc ý không được bao lâu thì được thay thế bằng sửng sốt, không thể tin được khi Lãnh Tử Nguyệt bước vào trong lớp.Những ánh mắt đó lập tức chuyển sang bên người Lãnh Tử Nguyệt. Rồi cô giáo chủ nhiệm cũng bước vào lớp giới thiệu
“ Chào các em, hôm nay lớp ta có hai bạn mới. Hai em tự giới thiệu về mình đi “
Cả lớp bỗng trở nên im lặng lắng nghe hai người đứng trên bục giảng chuẩn bị giới thiệu
“ Chào cô, chào các bạn. Mình là Lưu Anh, sau này học cùng lớp với mọi người, mong được giúp đỡ nhiều “ Lưu Anh nở nụ cười ngọt ngào nói với mọi người. Những nam sinh thì ngẩn ngơ, mắt hình trái tim. Nữ thì ghen tị, vẻ mặt căm phẫn
“ Chào mọi người, m...mình là Lãnh Tử Nguyệt, mong mọi người giúp đỡ “ Lãnh Tử Nguyệt cười ngây thơ, ngượng ngùng. Thành công cướp đi ánh hào quang của Lưu Anh. Có thể nói nhan sắc của Lãnh Tử Nguyệt không chỉ riêng nam sinh, mà cả nữ sinh cũng bị mê hoặc, hai người nào đó ở cuối lớp cũng vậy
Ngay từ lúc Lưu Anh đi vào, Dương Lãnh Thần và Phong Thần Vũ có hơi kinh ngạc. Đến khi Lãnh Tử Nguyệt bước vào, sự kinh ngạc liền trở thành kinh diễm. Vẫn là Dương Lãnh Thần có ý chí kiên định hơn nên rất nhanh bình ổn trở lại thành dáng vẻ lạnh lùng như cũ.Tiếp theo đó là Phong Thần Vũ.
Phong Thần Vũ không phải là nam sinh lạnh lùng như Dương Lãnh Thần, cũng không phải loại trầm ổn, hờ hững như Giang Thiên Hàn mà là giống như một thiếu gia ăn chơi, bất cần đời vậy. Nhưng Lãnh Tử Nguyệt lại biết, đó chỉ là vẻ ngoài ngụy trang cho sự cô đơn, buồn bã trong lòng hắn
Cả lớp lại bắt đầu trở nên ồn ào
“ Không được! Không được! Mình không thể bị cô ấy mê hoặc được! Mình là con gái cơ mà! Nhưng....... thật là dễ thương mà~ “ Nữ sinh A
“ Đúng đó! Đúng đó! không thể bị mê hoặc được.... đáng yêu quá “ Nữ sinh B
“ Từ giờ cô ấy sẽ là nữ thần của tôi a~ “ Nam sinh A
“ đúng vậy, nữ thần a~! Tôi yêu cô ấy mất rồi! “ Nam sinh A
“ Đúng vậy......... “
Mà hung thủ Lãnh Tử Nguyệt gây nên sự ồn ào này lại không quan tâm, chỉ đứng đó ngây ngô cười. Lưu Anh thì không được như vậy, khuôn mặt cô ta dần trở nên vặn vẹo, nụ cười trên môi cứng ngắc, ánh mắt nhìn Lãnh Tử Nguyệt trở nên phẫn hận
Ánh mắt đó của cô ta vô tình lọt vào mắt Dương Lãnh Thần và Phong Thần Vũ khiến hai người phải nhíu mày. Còn Lãnh Tử Nguyệt thấy vậy cười càng ngọt ngào hơn
“ Được rồi, cả lớp trật tự. Em đi về chỗ đi, đúng lúc lớp còn hai chỗ trống chưa ai ngồi, hai em tự sắp xếp nhé “
Hai chỗ ngồi đó đều ở hàng cuối,một chỗ là ở bên tay trái Dương Lãnh Thần,bàn giữa. chỗ thứ hai là ở góc ngoài bên cạnh cửa sổ, chỉ là bên cạnh có một bạn nữ nhìn không mấy thiện cảm cho lắm. Làm cho Lưu Anh cảm thấy hơi sợ hãi, vội đi đến bàn cạnh Dương Lãnh Thần ngồi xuống
Nhưng trong mắt mọi người chính là Lưu Anh muốn ngồi cạnh vương tử của họ nên càng sinh ra bất mãn với cô ta
Vốn Lãnh Tử Nguyệt cũng không muốn ngồi chỗ đấy nên cũng không thèm quan tâm. Cô đi đến bên cạnh bạn nữ sinh kia rồi ngồi xuống
**Sơ đồ chỗ ngồi **
- -----------------------------------------------------------------------
[ PTV & DLT ] [ LA & Bạn A ] [ bạn nữ & LTN ]
- -----------------------------------------------------------------------
*******************
“ Cô Tần! Em không đồng ý Lưu Anh ngồi đó. Em muốn đổi chỗ, em muốn ngồi chỗ đấy “ Cô Tần chính là giáo viên chủ nhiệm của lớp. Còn bạn nữ vừa đứng dậy nói là Hạ My_thích Dương Lãnh Thần rất lâu rồi
Cô Tần nhíu mày, nhìn về phía Lưu Anh hỏi ý kiến
“ Em không đồng ý! Bạn học này thật kì lạ. Rõ ràng trước đó không ai ngồi thì bạn không ngồi. Bây giờ có người ngồi rồi bạn lại nói muốn đổi chỗ là sao? Mình không đồng ý đâu “
Lưu Anh nói với giọng nhẹ nhàng để từ chối, nhưng Hạ My không chịu. Cả lớp nhất thời bỗng loạn lên. Một lúc sau bỗng có một giọng nói mất kiên nhẫn, lạnh lùng của Dương Lãnh Thần vang lên làm cả lớp im bặt
“ Ngồi được thì ngồi! Không ngồi được...thì cút! “
Cuối cùng vẫn là Cô Tần lên tiếng giải cứu cả lớp khỏi không khí đáng sợ này rồi bắt đầu vào học. Mặc dù Vương tử bình thường rất ít nói, nhưng khi tức giận hay mất kiên nhẫn lại trở nên rất đáng sợ, dù chưa có ai nhìn thấy vương tử nổi giận lần nào
*Reng reng reng*
Đã đến giờ giải lao, Lãnh Tử Nguyệt đang muốn ra ngoài hít thở không khí trong lành thì lại bị mấy nam,nữ sinh vây lại hỏi đủ thứ chuyện
“ Bạn học Lãnh, mình có thể gọi tên cậu không? “ Nam sinh A
“ Nhà cậu ở đâu vậy, làm nghề gì........? “ Nam sinh B
“ Cậu thi được bao nhiêu điểm vậy....? “ Nữ sinh A “
“ Bạn học Lãnh....... “
Lãnh Tử Nguyệt cũng có chút mất kiên nhẫn, đang định trả lời thì một giọng nói lớn tiếng vang lên
“ Lưu Anh! Ra đây chúng ta nói chuyện một chút đi “