Không để Lăng Hàn đợi lâu, một lát sau tất cả trưởng lão Thiên Địa Huyền Hoàng tại Thiên Sơn Môn đều có mặt ở Thiên điện, đồng loạt cung kính mà cúi xuống
“ Trưởng môn!! “
Lăng Hàn không nói gì, chỉ nhìn bọn họ, xung quanh hắn tỏa ra uy áp của người bề trên khiến những lão giả có mặt ở đây không ai giám thở mạnh
“ Ừm, hôm nay ta gọi các ngươi tới...là có chuyện cho các ngươi đi làm “
Mấy lão giả im lặng, đợi câu nói tiếp theo của Lăng Hàn
“ Các ngươi đích thân dẫn đệ tử Thiên Sơn Môn xuống núi, gặp phải ma tộc...... giết! “ Chữ ' giết ' cuối cùng được Lăng Hàn nhấn mạnh xuống, thanh âm vang vọng Thiên điện
Thân thể đám người trưởng lão không khỏi run lên, ngay cả ngẩng cao đầu cũng không dám
“ Cái kia...đệ tử của Lãnh trưởng lão... “ Tiếng Hoàng trưởng lão đột ngột vang lên giữa không gian tĩnh lặng
Lăng Hàn lạnh lùng liếc Hoàng trưởng lão “ Tất, cả, đệ, tử! “
“ Vâng “ Hoàng trưởng lão khóe môi hơi nhếch lên, cười trên nỗi đau người khác, lão vốn không ưa gì Lãnh Tử Nguyệt, mặc dù không thể làm gì nàng nhưng đệ tử của nàng thì có thể a
“ Được rồi, giải tán đi, ngày mai liền xuất phát “
“ Vâng! “ Tất cả cùng đáp một tiếng rồi quy củ rời đi
Lăng Hàn liếc qua bóng lưng Hoàng trưởng lão, ánh mắt dần xuất hiện sát khí
“ Xem ra, phải loại bỏ đi một số người rồi “
******
“ Chán quá “ Lãnh Tử Nguyệt dựa vào giường, tay cầm bánh bao không biết lôi từ đâu ra cắn
[ Kí chủ, tiếp theo người có tính toán gì chưa? ]
“ Chưa có “
[ Vậy sao người còn nằm ườn ra đây!! ]
“ Thân thể này không tốt a, không nên vận động nhiều, lỡ đang đi đột nhiên chết thì sao “
[...……]
“ À mà, nữ chủ đâu rồi? “
[ Mấy hôm trước vừa xuống núi lịch luyện rồi ]
“ A..., vậy sao “
[ Phải rồi, bây giờ chính là thời điểm trận chiến trừ ma bắt đầu rồi đó ]
“ Đến rồi sao? Không biết có vui không ta “
[……] Nó thật bất lực mà
[ Nếu không có nguyên chủ trợ giúp, Thiên Sơn Môn chưa chắc gì đã thành công đẩy lui ma tộc, kí chủ có muốn nhúng tay vào không? ]
“ Đương nhiên, chuyện vui như vậy đương nhiên không thể thiếu ta được rồi... mà trước hết, ta nên thu phục cho xong cái thẻ tích phân này đã “ Lãnh Tử Nguyệt nở nụ cười nguy hiểm
Ây, một phút mặc niệm cho thẻ tích phân
*****Ở một nơi khác ******
“ Nè, các ngươi nhận được thông báo chưa? “ Hồng Lăng vừa nói vừa chạy từ ngoài cửa xông vào phòng ba người Mặc Phong
“ Nhận được rồi, có vẻ, lần này sẽ xảy ra một trận chiến lớn “
Mặc Phong trầm mặc một lúc đột nhiên ngẩng đầu lên “ Có cần....báo cho sư phụ một tiếng không? “
Hắn có cảm giác, lần này đi sẽ không còn có thể gặp lại nàng nữa
“ Vậy đến đó thử xem “ Quân Triệt đột nhiên lên tiếng, Tử Thiên nhìn hắn một cái rồi cúi đầu xuống
Vừa quyết định xong liền đi ngay, nhưng vừa bước ra khỏi cửa, một bóng hình nữ tử xuất hiện, đâm vào người bọn họ
Mặc Phong nhìn người trong lòng mình, nhịp tim bỗng đập càng ngày càng nhanh, cách một lớp quần áo thật dày, nhưng hắn vẫn nhận thấy được sự lạnh lẽo toát ra từ trên người nàng, mặc dù là lạnh, nhưng không hiểu sao, hắn lại thấy thật nóng, mặt cũng bất giác đỏ lên
[ Tinh! Hảo cảm + 5, tổng 90 ]
Quân Triệt và Tử Thiên thấy một màn này liền cảm thấy chướng mắt, lập tức muốn tiến lên kéo nàng lại
Lãnh Tử Nguyệt nhận thấy được ý đồ của hai người đó, nhanh chóng tách khỏi Mặc Phong rồi lùi lại phía sau
Trong lòng đột nhiên trống rỗng, Mặc Phong không khỏi cảm thấy mất mát, ôm nàng thật sự rất thoải mái
“ Các ngươi định đi đâu sao! “ Không để ý đến chuyện vừa rồi cùng bầu không khí quỷ dị trước mắt, Lãnh Tử Nguyệt nhàn nhạt hỏi
“ Trưởng môn vừa hạ lệnh, ngày mai tất cả trưởng lão mang theo đệ tử Thiên Sơn Môn xuống núi diệt trừ ma tộc, bọn ta muốn đến để từ biệt người “
Hồng Lăng nhanh như chớp tiến lên, tranh giành quyền được nói của mình, chỉ là khi nhìn về phía đám người Mặc Phong, ánh mắt khẽ trầm xuống
Nếu Hồng Lăng nàng không nhìn nhầm, thì cả ba nam nhân này đều nảy sinh thứ tình cảm không nên có với sư phụ
Mặc dù chung sống không lâu, nhưng Lãnh Tử Nguyệt đã là sư phụ của Hồng Lăng nàng, thì chính cả cuộc đời này nàng sẽ tuyệt đối trung thành, nhất định sẽ không để ai làm chuyện gì không tốt với sư phụ
Có vẻ, nên tìm thời cơ thích hợp để nói chuyện cùng bọn họ rồi
Nghe lời Hồng Lăng nói, Lãnh Tử Nguyệt hơi nhíu mày “ Gấp như vậy?? “
“ Bọn ta cũng không biết, mà người đang bị thương, nên ở lại nghỉ ngơi nhiều một chút đi “
Lãnh Tử Nguyệt gật đầu “ Ừ, các ngươi.... cũng phải cẩn thận “
Nàng lôi ra bốn chiếc chuông nhỏ hình tròn đưa ra cho bốn người
“ Nếu gặp chuyện gì nguy hiểm, nhớ dùng linh lực lắc nó, ta rất nhanh sẽ tới “
Bọn họ tiếp nhận chuông bạc, ngắm nhìn nó một lúc rồi cẩn thận cất đi
“ Được rồi, nghỉ ngơi sớm đi, ta đi trước “ Lãnh Tử Nguyệt bỏ lại một câu rồi trực tiếp rời đi
Hồng Lăng đợi bóng lưng nàng biến mất rồi quay đầu lại, ánh mắt âm trầm mà nghiêm túc
“ Nói chuyện chút đi “
Mặc Phong muốn nói gì đó nhưng chưa kịp nói, Tử Thiên đã xen vào
“ Có chuyện để mai nói, ta muốn đi ngủ rồi “
Quân Triệt cũng không để ý lắm, một mạch đi về phòng, Mặc Phong thấy vậy cũng nói tạm biệt với Hồng Lăng rồi cũng rời đi
Hồng Lăng đứng một mình ở cửa, ánh mắt âm trầm nhìn về hướng ba người rời đi
“ Đừng để đến lúc đó bốn người chúng ta...... phải tự tàn sát lẫn nhau “
*****
Cả nhà ngủ ngon nha
Còn nữa, cuối năm rồi, chúc mọi người thi tốt