Xuyên Nhanh: Con Đường Công Lược Nam Thần

Chương 86: Chương 86: Thế giới 3: Huyết tộc (Vampire) (29)




Dạ Ảnh buồn bực, lần này hắn oan thiệt sự, hắn chỉ là giật mình, lỡ tay nổ súng thôi mà

Nhìn sang phía thủ phạm thật sự, chỉ thấy đối phương đang dùng ánh mắt ' tôi không biết, tôi vô tội, không liên quan gì đến tôi ' mà nhìn mình

Đột nhiên cảm thấy đầu thật đau...

“ Xảy ra chuyện gì vậy? “ Thanh âm quen thuộc vang lên, Lãnh Tử Nguyệt liền biết người chống lưng của mình rốt cuộc cũng xuất hiện rồi, nhân lúc tất cả chưa phản ứng kịp, cô đã nhanh chóng xoay người chạy tới, nhào vào lòng Tát Nặc Dĩ Phong

Lúc đang chạy qua thì liếc sang người bên cạnh

Là Nhị vương tử a~

“ Tiểu Nguyệt, sao vậy? “ Tát Nặc Dĩ Phong đón lấy nhóc con đang lao về phía mình, trong mắt tràn đầy ý cười

“ Dĩ Phong ca ca, đồng loại của anh bắt nạt em “

Đồng loại?...

Khóe miệng Nhị vương tử bên cạnh co rút mãnh liệt, vừa rồi hai người họ ở trên tầng đã chứng kiến tất cả, cũng nhìn thấy Lãnh Tử Nguyệt đưa tay chọc Dạ Ảnh, cô thì hay rồi, lại còn vừa ăn cướp vừa la làng

Tát Nặc Dĩ Phong hứng thú ' A ' một tiếng, thật không biết tiếp theo cô nhóc này lại muốn giở trò gì đây

“ Là ai bắt nạt em? “

Lãnh Tử Nguyệt đưa tay chỉ về đám huyết tộc vừa nãy, nhân lúc Tát Nặc Dĩ Phong không nhìn thấy liền lè lưỡi, chọc tức bọn họ

Đám huyết tộc tức giận đến run cả người, tên đứng đầu lấy tay chỉ vào cô, một lúc lâu cũng không nói được lời nào

Lãnh Tử Nguyệt lướt qua một vòng xung quanh, đột nhiên thấy hai thân ảnh quen quen, khi tầm mắt hai bên chạm vào nhau, hai người kia vội vàng cúi xuống

Đó là.... ai nhỉ?

[....Kí chủ, đó là hai thân vương đã được người ' tâm sự ' qua ]

' Ta biết '

[.....]

“ Đại vương tử, bọn ta không bắt nạt nữ nhân này, là cô ta đã giết bọn họ “

Tát Nặc Dĩ Phong nhíu mày, cúi đầu nhìn cô “ Thật sự? “

Lãnh Tử Nguyệt bất mãn nhìn tên vừa nói “ Tên đầu tiên là tôi giết thật, tên còn lại thì chịu, con mắt nào của mấy người thấy là tôi giết hả? “

Dạ Ảnh:“........”

Đám huyết tộc:“.......” Nhưng là tại cô a

“ Vậy cô cũng là giết một người trong đó đi, cô phải đền mạng cho hắn “

Lãnh Tử Nguyệt nhướng mày “ Hắn không phải người “

“......”

“ Với cả, là do hắn có ý đồ xấu với tôi trước, đó là tự vệ chính đáng, cũng không thể trách tôi được “

Tên huyết tộc nghẹn họng, nhất thời không biết nên nói cái gì, Lãnh Tử Nguyệt cũng không nói nữa, ngoan ngoãn đứng cạnh Tát Nặc Dĩ Phong, bắt đầu làm một mĩ nhân im lặng, giao mọi việc còn lại cho mấy người này sử lý

Tát Nặc Dĩ Phong nhìn đến nha đầu vừa rồi còn hùng hổ dọa người, giờ đây lại ngoan ngoãn im lặng, nếu không phải tất cả mọi người ở đây đều trứng kiến một màn vừa rồi, thì bây giờ vẫn có thể sẽ nghĩ cô chính là một cô gái mềm yếu mặc cho người bắt nạt

Tát Nặc Dĩ Phong đưa tay lên đầu cô xoa xoa

Ừm, thật mềm...

“ Ừm, đúng là đáng chết “

Tên huyết tộc không thể tin trừng lớn mắt, gã không ngờ Đại vương tử lại bao che cho nữ nhân loài người này như vậy, đã vậy lại còn dung túng cho cô giết đồng loại của mình

Ánh mắt sắc bén của Tát Nặc Dĩ Phong lướt một vòng qua đám người, ánh mắt dần trở nên tàn nhẫn

“ Đáng tiếc là chết quá sớm,...nếu mà vào tay ta, không biết hắn còn có thể nhắm mắt mà ra đi hay không “

Đám người rùng mình một cái, cúi đầu xuống, cật lực áp đi sự tồn tại của mình, giờ đây bọn họ cảm giác như có một luồng khí lạnh từ dưới chân chạy thẳng lên đầu

“ Được rồi, dọn dẹp một chút, tiếp tục bữa tiệc đi “

Đám người hầu vâng dạ rồi đi sử lý mấy cái xác, những người khác dù trong lòng có suy nghĩ gì nhưng trên mặt vẫn phải coi như không có việc gì mà cười cười nói nói như trước

“ Vừa ý rồi chứ? “ Tát Nặc Dĩ Phong mỉm cười nhìn cô

Lãnh Tử Nguyệt chớp chớp mắt rồi cười nói “ Nếu anh tặng thêm cho tôi vài tên nữa thì có lẽ tôi sẽ cảm thấy hài lòng hơn đó “

Tát Nặc Dĩ Phong ngẩng đầu lên nhìn chiếc đèn to đùng trên trần nhà “ Chiếc đèn này đúng là đẹp thật “

Lãnh Tử Nguyệt:“.......”

Nhị vương tử_Tát Nặc Từ Du:“.......”

Tát Nặc Từ Du đưa tay lên miệng giả bộ ho khan “ Khụ khụ, Đại ca, vị này là...”

Tát Nặc Dĩ Phong không nhìn hắn, trả lời qua loa “ Đối tác làm ăn đi “

Tát Nặc Từ Du nửa tin nửa không nhìn Lãnh Tử Nguyệt cười cười, khi nhìn đến đồng tử đỏ tươi của cô thì ánh mắt hơi lóe lên “ Thì ta là vậy, xin chào, tôi là Tát Nặc Từ Du “

Lãnh Tử Nguyệt cũng cười đáp lại “ Lãnh Tử Nguyệt “

Cả hai đồng thời cùng đánh giá đối phương

“ Không biết là vụ làm ăn gì, tôi có thể gia nhập được không? “

“ Đương nhiên là được, nhưng chỉ sợ, Nhị vương tử sẽ không muốn thông đồng cùng bọn tôi mà thôi “

Thông đồng? Tát Nặc Từ Du nhíu mày

“ Ồ, tôi bắt đầu cảm thấy tò mò rồi đó “

Ánh mắt Tát Nặc Từ Du sâu kín đảo qua ba người Tư Hạ đang đứng sau lưng cô, dường như đang suy nghĩ gì đó “ Coi bộ quan hệ giữa Lãnh tiểu thư cùng nhóm người Tư Hạ cũng không tồi chỉ “

Lãnh Tử Nguyệt quay đầu nhìn ba người sau lưng rồi mỉm cười “ Hẳn là không tệ đi “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.