Xuyên Nhanh: Con Đường Công Lược Nam Thần

Chương 63: Chương 63: Thế giới 3: Huyết tộc (Vampire) (6)




Một lúc sau, từ trên cửa sổ phòng ngủ, Lãnh Tử Nguyệt nhìn thấy Tư Đồ Nặc Vũ tức giận đạp cửa ra ngoài

“ A, nóng vậy sao “

[ Hai người họ là bạn thân từ nhỏ đến lớn, như vậy cũng bình thường ]

“ Nếu ta nghe không nhầm thì bọn họ chính là có âm mưu muốn lợi dụng ta thì phải “ Ánh mắt xinh đẹp của Lãnh Tử Nguyệt nguy hiểm híp lại

Hệ thống rùng mình một cái, vội vàng giải thích

[ Kí chủ nhầm rồi, người bọn họ muốn lợi dụng là nguyên chủ, không phải người ]

“ Nhưng giờ chính là ta,...nhưng không sao, trước khi còn có thể, cứ để hai người họ thích làm gì thì làm đi “

Hệ thống:[……] Lần này bổn hệ thống thật sự không thể giúp các ngươi rồi, chúc may mắn

*** Sáng hôm sau ***

Lãnh Tử Nguyệt ngồi trước bàn, không để ý đến người trước mặt, chỉ tập trung cắn chiếc bánh bao trong tay

“ Ăn từ từ thôi, không ai giành với cô đâu “ Tát Nặc Tư Hạ đưa một ly sữa đến trước mặt cô rồi cười cười

“ À phải rồi, nhà cô ở đâu, tôi đưa cô về “

Lãnh Tử Nguyệt đưa mắt nhìn hắn rồi lắc đầu “ Không biết “

“ Không biết? “

“ Tôi không nhớ “ Cô nhàn nhạt nói rồi tiếp tục ăn bánh bao trên tay

Tát Nặc Tư Hạ nghi hoặc nhìn cô, hình như hắn thấy cô có gì đó khác khác thì phải

“ Cô không nhớ gì sao? “

“ Có, tôi tên Lãnh Tử Nguyệt “

“ Ngoài cái đấy ra? “

Động tác trên tay cô dừng lại một chút, rất nhanh liền lắc lắc đầu rồi ăn tiếp

Tát Nặc Tư Hạ lâm vào trầm tư, ánh mắt hắn nhìn cô mang theo dò xét, thấy Lãnh Tử Nguyệt không có gì khác thường, hắn mới nói lảng sang chuyện khác

“ Không nhớ cũng không sao, từ giờ trở đi cô cứ ở tại đây, cần gì thì cứ nói với tôi “

“ Ừ “

“ À, cô có muốn đi học không, thường thường ban ngày tôi sẽ đi học, sợ cô ở nhà một mình sẽ buồn chán “

Lúc này Lãnh Tử Nguyệt mới dừng lại động tác ăn của mình, chăm chú nhìn người trước mặt

“ Đi học? “

“ Ừm, muốn đi không? Tuổi cô cũng chắc tầm khoảng mười sáu, mười bảy thôi nhỉ? “

“ Tôi 16 tuổi “

“ Vậy đi nhé “

Đôi mắt Lãnh Tử Nguyệt nhìn Tát Nặc Tư Hạ như phát sáng lên, vội vàng gật đầu, nhìn cô bây giờ rất giống một cô bé ngốc đang bị người ta dụ dỗ, khiến Tư Hạ không khỏi buồn cười

[ Kí chủ, không phải người nói sẽ thay đổi hình tượng bạch liên hoa hay sao ]

' Ta cũng định thế, chẳng qua sợ người khác nghi ngờ nên thôi '

[ Hơ hơ... ]

' Với lại,... chúng ta sắp được gặp nữ chủ rồi a, lúc đó mọi chuyện mới trở nên thú vị '

Nghĩ đến sắp được giao lưu với nữ chủ, Lãnh Tử Nguyệt hưng phấn cười cười

“ Được rồi, tôi sẽ cho người sắp xếp giúp cô, ngày mai đi theo tôi là được “

“ Ừm, cảm ơn “

Tát Nặc Tư Hạ cười cười xoa đầu cô

“ Không cần khách sáo như vậy, từ giờ cứ gọi tôi là Tư Hạ là được “

Lãnh Tử Nguyệt chớp chớp mắt nhìn hắn, mỉm cười

“ Ừm, Tư Hạ “

' Không phải nói nam chủ lạnh lùng vô tình sao? Người trước mắt là giả chắc '

[ Kí chủ, người từ lúc nào lại thiển cận như vậy, hắn cũng giống như người thôi, chính là ngoài cười nhưng trong không cười, sói đội lốt cừu mà thôi ]

'....., trong lòng ngươi ta chính là như vậy sao? '

[ Haha... người đoán xem ]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.