Xuyên Nhanh: Con Đường Công Lược Nam Thần

Chương 66: Chương 66: Thế giới 3: Huyết tộc (Vampire) (9)




Lãnh Tử Nguyệt quay lại nhìn, ánh mắt hai người chạm vào nhau, cô khẽ cười

Tát Nặc Tư Hạ bất ngờ vội vàng cụp mắt xuống, hắn nhíu mày lại, tại sao lại có cảm giác chột dạ là sao

Những động tác này đều lọt vào tầm mắt Dạ Ảnh

“ Chúng ta đã từng gặp nhau “ Dạ Ảnh đột nhiên nói một câu

“ Có sao? “

“ Khi ở hội đấu giá “ Không ngờ cô ấy lại không nhớ một người đẹp trai ngời ngời như mình đây

Lãnh Tử Nguyệt nhíu mày suy nghĩ, một lúc sau mới nhớ ra

“ Cậu chính là cái người lôi thôi hôm đó sao, thì ra là cậu “ Cô còn không quên free cho hắn một nụ cười

“.......”

[ Hahaha...] Người lôi thôi, thật không ngờ trong mắt cô ấy Dạ thiếu cậu chính là một người lôi thôi a

' Im mồm! '

Dạ Ảnh miễn cưỡng nở nụ cười “ Đúng vậy, chính là tôi “

“ Rồi sao...” Lãnh Tử Nguyệt đột nhiên nhìn thấy một thân ảnh đang đi đến, cô chớp chớp mắt

[ Nữ chủ a! ] Cả hai hệ thống cùng đồng thời lên tiếng

Dạ Ảnh lúc này cũng nhìn thấy cô ta, trong mắt hắn chỉ có sự thờ ơ

Hệ thống ( Dạ Ảnh): [ Nhiệm vụ chính tuyến: Bảo vệ nữ chính khỏi nữ chủ Ái Nhĩ Lạc ]

Sau khi tiếng thông báo kết thúc, Dạ Ảnh theo bản năng quay đầu nhìn Lãnh Tử Nguyệt, chỉ thấy ánh mắt cô sáng lấp lánh nhìn về hướng nữ chủ Ái Nhĩ Lạc

“ Cô ấy thật đẹp a “ Vừa nãy trong lớp không thấy nữ chủ, thì ra là ở đây

“........” Dạ Ảnh nghe vậy khóe miệng không khỏi giật giật

Người ta muốn hại cô mà cô còn khen người ta đẹp

Quả không hổ danh là nữ chính tiểu bạch thỏ trong chuyện ngôn tình mà, bị người bán mà còn giúp người đếm tiền

Nhưng đương nhiên là Dạ Ảnh đã sai

' Mặc dù đẹp nhưng đương nhiên là không đẹp bằng ta '

[...... ] haha..., bổn hệ thống biết ngay mà, kí chủ nhà nó làm sao có thể ngu ngốc đến nỗi đi sùng bái nữ chủ cơ chứ

Đi qua bao nhiêu thế giới, hệ thống nó rút ra được một bài học xương máu đó là: Không nên tin vào nữ nhân, nhất là kí chủ, nếu không sẽ có hai kết cục

Một là thân bại danh liệt, hai là đau khổ suốt đời

Thật đáng sợ...

Lãnh Tử Nguyệt nhìn Ái Nhĩ Lạc bằng vẻ mặt vô hại nhất có thể

Khi Lãnh Tử Nguyệt phát hiện ra Ái Nhĩ Lạc thì cũng là lúc cô ta cũng để ý đến bên này, thấy là cô, đồng tử trong mắt cô ta hơi co lại

Là nữ chính!!

Quả thật là xinh đẹp, đơn thuần đến nỗi cô ta cũng muốn bảo vệ chứ đừng nói gì đến nam chính, nhưng rất tiếc là Ái Nhĩ Lạc cô đã xuyên đến đây, cô ta nhất định sẽ thay đổi cốt truyện này, mà nếu như vậy, nam chính phải là của cô ta

Ái Nhĩ Lạc cụp mắt xuống, che dấu đi sự u ám trong đáy mắt, cô ta đi về phía này, nở nụ cười tự cho là đẹp mắt

“ Cậu chính là người mới chuyển đến sao, hai người đang đi đâu vậy? “

Hỏi là hỏi hai người, nhưng tầm mắt Ái Nhĩ Lạc không tự chủ mà liếc nhìn Dạ Ảnh

Người này thật đẹp trai, hình như là học cùng lớp thì phải

Dạ Ảnh không thèm để ý đến cô ta, Lãnh Tử Nguyệt quay sang hắn chớp chớp mắt, hắn vẫn không để ý đến, cô đành phải thở dài, tự thân vận động

“ Bọn tôi đi lấy bàn “

“ À, thì ra là vậy,... cũng không còn sớm, tôi vào lớp trước “ Ái Nhĩ Lạc không thèm để ý đến Lãnh Tử Nguyệt, vừa nói xong liền bỏ đi, mắt còn không quên liếc Dạ Ảnh lần cuối

“ A, quên không hỏi tên cậu ấy rồi “ Lãnh Tử Nguyệt gian xảo cười cười

Dạ Ảnh nhướng mày “ Cậu thích cậu ta? “

Lãnh Tử Nguyệt không cần suy nghĩ liền gật đầu “ Thích chứ, cậu ấy rất đáng yêu mà “

Đúng vậy, đáng yêu tới nỗi cô muốn tiếp xúc thân mật với nữ chủ cơ, nghĩ đến đã thấy phấn khích rồi

Dạ Ảnh rùng mình một cái, đáng yêu?... haha,

Hắn nhớ không nhầm thì trong cốt truyện mặc dù nữ chính cũng không biết Ái Nhĩ Lạc muốn hại mình nhưng cũng đâu có ngu ngốc như vậy đâu

' Hệ thống, bổn thiếu gia cảm thấy nhiệm vụ lần này đặc biệt gian nan '

[ Dạ thiếu, cố lên ]

'.....'

Lãnh Tử Nguyệt thấy hắn thất thần thì mắt hơi nheo lại, một lúc sau cô liền nở một nụ cười thật nguy hiểm làm hệ thống rùng mình

Cô vỗ lên vai Dạ Ảnh “ Đừng thất thần nữa, đi thôi “

“ Ừ “

Đến khi bọn họ về lớp thì đã qua hơn nửa tiết, sau khi sắp xếp xong bàn ghế, Lãnh Tử Nguyệt trực tiếp nằm ra bàn ngủ

Dạ Ảnh thì không biết là tập trung suy nghĩ cái gì, chỉ ngồi nhìn cây bút rồi thất thần, thi thoảng nói câu gì đó nhưng rất nhỏ nên không ai để ý

Lãnh Tử Nguyệt mắt còn ngái ngủ nhìn nhìn xung quanh, không phải cô chỉ chợp mắt chút thôi sao, sao chưa gì đã đến giờ về rồi?

[ Kí chủ, cái chợp mắt của cô là hơi bị dài à nha, cả tiết học ngày hôm nay cô đều là ngủ hết ]

Lãnh Tử Nguyệt đưa tay lên dụi mắt, Dạ Ảnh bất thình lình xuất hiện trước mặt cô

“ Tỉnh ngủ chưa, đi về thôi “

Cô gật gật đầu rồi cùng hắn bước ra ngoài cửa

[ Kí chủ, nam chủ lại bị nữ chủ lừa đi mất rồi ]

Lãnh Tử Nguyệt ngáp một cái “ Ở đâu? “

[ Đằng sau sân trường ]

Cô đột nhiên dừng bước khiến Dạ Ảnh nhìn cô nghi hoặc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.