Xuyên Nhanh: Con Đường Công Lược Nam Thần

Chương 91: Chương 91: Thế giới 4: Mạt Thế (2)




Nam chủ thế giới này là Huân Từ Liêm_Đại thiếu gia Huân gia_Gia tộc nắm giữ hai phần ba quân đội trong cả nước, sau này chính là nhân vật cường đại nhất ở mạt thế, hai người cùng nhau vào sinh ra tử, bồi dưỡng tình cảm rồi cuối cùng về bên nhau, bỏ lại một đám nam nữ nhân vì hai người mà bi thương, con tim vỡ nát

Mà nguyên chủ__________

Lãnh Tử Nguyệt cả người ngây ra trong chốc lát, cô chớp chớp mắt, cúi xuống nhìn ngực mình rồi lại liếc xuống phía dưới, nhất thời đen mặt

“ Hệ thống, ngươi ra đây, chúng ta cần tâm sự trong chốc lát “

[ Kí chủ! Tiểu tỷ tỷ! Chúng ta có gì từ từ nói, cái này không liên quan đến hệ thống, thật sự! Ta cũng không biết làm sao lại thành như vậy ]

Hệ thống một bên liều mạng giải thích nhưng Lãnh Tử Nguyệt vẫn như cũ cả mặt đều đen

Đúng vậy, cô bây giờ chính là đang trong cơ thể của một người đàn ông, mà nguyên chủ không phải ai khác mà chính là anh trai của nữ chủ a

[ Kí chủ, không sao hết, nam hay nữ không quan trọng, quan trọng là ai người đều đẹp a ]

Lãnh Tử Nguyệt trừng hệ thống một cái, nói thì nói vậy thôi, nhưng đúng là đối với cô, dù là nam hay nữ cũng không có khác gì nhau

Nghĩ nghĩ một hồi Lãnh Tử Nguyệt cũng không thèm gây chuyện cùng hệ thống nữa, theo như trong trí nhớ, có vẻ như nữ chủ đã trọng sinh về được khoảng một tuần rồi, từ lúc đó đến giờ hai người vẫn chưa có gặp qua

“ Nguyện vọng của nguyên chủ là gì? “

[ Nguyện vọng: Bảo vệ tốt Lãnh An Vy cùng ba mẹ một đời bình an ]

Lãnh Tử Nguyệt:“........” Quả nhiên là không có nữ chủ...

Lãnh Tử Nguyệt thở dài một tiếng, cô bước xuống giường, lết từng bước vào trong nhà vệ sinh

Nói thật chứ, cái thân thể này đúng thật là yếu ớt, ngay từ đầu nguyên chủ cũng là một người khỏe mạnh, chẳng qua khi còn nhỏ, hắn cùng Lãnh An Vy bị bắt cóc, vì để cho em gái chạy thoát nên một mình ở lại giữ chân đám người đó, khi Lãnh Hằng đem người đến cứu, hắn cả người đã bị đánh đến mình đầy thương tích, từ đó trở đi liền yếu ớt như vậy

Đứng nhìn mình trong gương, vẫn là một gương mặt quen thuộc đó, chẳng qua là góc cạnh nam tính hơn mà thôi, à không, còn cả làn da tái nhợt vì bệnh nữa, nhưng dĩ nhiên sẽ không che lấp được vẻ đẹp yêu nghiệt đó

“ Ừm, vẫn rất đẹp “

[……]

Tự luyến một hồi, Lãnh Tử Nguyệt mới lôi điện thoại ra gọi vào một dãy số

Tại biệt thự Lãnh gia ___

“ Nhược Hy, Tiểu Vy về nhà ngoại chắc mấy ngày nữa mới về, mấy ngày nay con liền đi đưa cơm tới bệnh viện cho Tử Nguyệt đi “

Lãnh Hằng lạnh nhạt nói một câu cùng Lãnh Nhược Hy rồi vội vàng đi ra cửa, không quan tâm cô có đồng ý hay không

Đối với thái độ lạnh nhạt như vậy, Lãnh Nhược Hy cũng đã thành thói quen, trong cái nhà này, cô như là người thừa vậy, có cũng được mà chẳng có cũng chả sao, nhiều lần Lãnh An Vy gây khó dễ cho cô, Lãnh Hằng mặc dù biết nhưng vẫn mắt nhắm mắt mở không để ý, sống qua mười năm ở mạt thế, Lãnh Nhược Hy đã đối với cái gọi là tình thương của gia đình này đã sớm hết hi vọng rồi

Bình tĩnh nhìn thân ảnh Lãnh Hằng dần đi xa không nói gì, Lãnh Nhược Hy liếc qua phần cơm đã được người hầu chuẩn bị cẩn thận đặt trên bàn, suy nghĩ một lúc rồi vẫn cầm lên, đi ra ngoài

Trong một tuần sau khi trọng sinh, Lãnh Nhược Hy đã dùng tiền tiết kiệm của mình, tích góp được kha khá vật tư, nhưng chỉ bằng đó vẫn không đủ, mạt thế đến, đất trồng cùng nguồn nước đều bị ô nhiễm, không thể trồng cây, nước cũng thiếu, mạt thế cũng rất nguy hiểm, không những cần đồ ăn mà còn phải trang bị vũ khí, tùy thời đối phó với tang thi, tuy sau này cũng sẽ xuất hiện dị năng nhưng dị năng cũng không phải là vô hạn, nó cũng có giới hạn, mà khi đó, những vũ khí nóng hay lạnh đều là thứ cần thiết chủ yếu, muốn có những thứ đó thì phải cần rất nhiều tiền, hiện tại Lãnh Nhược Hy cần phải nghĩ cách kiếm tiền

Vừa đi vừa suy nghĩ rốt cuộc cũng đến bệnh viện, nghĩ lại cũng đã lâu không gặp vị anh trai trên danh nghĩa này rồi, nhớ lại ánh mắt dịu dàng cùng hành vi liều mình cứu Lãnh An Vy của hắn, Lãnh Nhược Hy ánh mắt bỗng chốc trở nên phức tạp

Đang lúc do dự đứng ngoài cửa, Lãnh Nhược Hy nghe được người trong phòng đang nhắc đến tên mình, theo bản năng Lãnh Nhược Hy liền ngừng lại động tác, im lặng đứng ngoài cửa

___Trong phòng lúc này

“ Lãnh đại thiếu, cậu nghĩ kĩ rồi chứ “

Lãnh Tử Nguyệt gật đầu

“ Nghĩ kĩ rồi, chú cứ chuyển mười phần trăm cổ phần của tôi trong công ty cho Nhược Hy đi, còn năm phần trăm còn lại, là chuyển cho An Vy “

“ Nhưng nếu như vậy trong tay cậu sẽ không còn gì cả, hơn nữa, Nhược Hy tiểu thư, mẹ cô ấy... “ Người đàn ông vừa nói, vừa nhìn Lãnh Tử Nguyệt bằng ánh mắt phức tạp

“ Luật sư Tôn, chú cứ làm theo lời tôi là được, còn về vấn đề năm đó, mọi lỗi lầm đều do mẹ của Nhược Hy, nhưng con bé là vô tội nhất, mười phần trăm cổ phần này nên thuộc về con bé “ Lãnh Tử Nguyệt bình tĩnh nói

“ Nhiều năm qua Nhược Hy sống ở Lãnh gia đã chịu không ít khổ, tôi mong sau này con bé có thể sống tốt một chút, An Vy thì có bố mẹ tôi để ý rồi, hai người họ sẽ không để con bé chịu khổ đâu,...còn tôi...” Lãnh Tử Nguyệt nói đến đây liền cười khổ “ Lãnh Tử Nguyệt tôi cũng không còn sống được lâu nữa, giữ mấy cái này thì có tác dụng gì chứ “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.