Xuyên Nhanh: Con Đường Công Lược Nam Thần

Chương 142: Chương 142: Thế giới 5: Cổ Đại (2)




" Vậy được "

Thượng Quan Kỳ nâng chén rượu lên, uống một ngụm mở đầu yến tiệc

Sứ giả: " Nhân lúc đông vui thế này, Huyền Ly quốc có món quà dâng lên cho bệ hạ cùng các vị ở đây thưởng thức "

Thượng Quan Kỳ hứng thú nhướng mày, thấy vậy sứ giả kia liền ra hiệu cho người của mình, bọn họ rời đi một lúc rồi bưng lên một cái thùng thật to

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào nó, mặc dù chiếc hộp này rất to, nhưng chỉ cần một người khỏe mạnh cũng có thể nhấc lên

Sứ giả trước ánh mắt tò mò của mọi người, từ từ mở thùng ra

Lãnh Tử Nguyệt chớp chớp mắt nhìn thứ vàng óng bên trong

Mì tôm?

Sao ở đây lại có mì tôm?

Đúng vậy, bên trong là từng lớp từng lớp mì tôm xếp chồng lên nhau, nhưng mà ở cái thời tối cổ này mà đã có mì tôm rồi à

Không giống Lãnh Tử Nguyệt nghi hoặc, những người ở đây là tò mò không biết thứ này là gì và để làm gì

Không đợi mọi người đợi lâu, sứ giả liền trực tiếp giải thích

" Đây là một loại mì của Huyền Ly quốc chúng ta "

Trước mặt từng người được đặt thêm một cái bát, người hầu đặt vào trong đó một mẩu mì cùng một ít gia vị

Hiền phi nhìn vào mì trong bát mình: " Cứng như này thì ăn làm sao? "

Sứ giả cười cười: " Lát nữa người sẽ biết thôi "

Lại có người hầu mang nước nóng lên, bắt đầu từ bát của hoàng đế, đổ nước vào trong

Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, tảng mì vốn cứng nay lại mềm xuống, nhìn còn nhiều hơn vừa rồi, nước hòa vào cùng gia vị tạo nên một màu vàng đẹp mắt

Thượng Quan Kỳ nhìn chằm chằm một lúc, cuối cùng cũng cầm đũa lên, ăn thử một miếng, sau đó khẽ gật đầu

" Rất ngon "

Sứ giả cười có chút đắc ý: " Tạ ơn hoàng thượng đã khen "

Những người khác thấy vậy thì cũng bắt đầu thưởng thức phần ăn của mình, mắt ai cũng bắt đầu sáng lên, chỉ cúi đầu tập trung ăn

Lãnh Tử Nguyệt không khỏi nghĩ, nếu bây giờ cho một liều thuốc độc vào đó, có lẽ họ cũng không cần biết mà ăn hết luôn

Thượng Quan Kỳ cũng nhíu mày, loại mì này ăn rất được, nhưng thứ hắn nghĩ đến lại là chuyện khác

Mì này có trọng lượng rất nhẹ, rất dễ dàng mang đi mang lại, nếu có một trữ lượng lớn, vậy quân doanh ngoài biên giới sẽ có đủ lượng lương thực dự trữ ăn trong thời gian dài

Nhưng đây cũng là điều Thượng Quan Kỳ lo lắng, Huyền Ly quốc lựa chọn lúc này mang ra, có lẽ ý đồ chính là đây

Sứ giả vốn đang nhìn mọi người ăn đến hăng say, đột nhiên tầm mắt dừng lại trên người Lãnh Tử Nguyệt, nàng vốn không động đũa một tý nào, ông ta tiến đến hỏi

" Vị nương nương này, người không thích mì mà Huyền Ly quốc thần mang đến sao? "

Sau khi câu hỏi này vang lên, rất nhiều ánh mắt liền dừng tại nơi này, cả Thượng Quan Kỳ cũng không ngoại lệ

Lãnh Tử Nguyệt chống tay xuống bàn, tựa cằm lên, ánh mắt bình tĩnh nhìn ông ta

" Không hứng thú "

Sứ giả nhíu mày: " Vì sao? "

Lãnh Tử Nguyệt: " Ta hứng thú với người làm ra nó hơn "

Sứ giả " A " một tiếng, nhắc đến điều này khuôn mặt ông ta lại trở nên tự hào

" Loại mì này là do nữ nhi của Đoan Mộc thừa tướng Huyền Ly quốc, Đoan Mộc tiểu thư làm ra "

Lãnh Tử Nguyệt gật đầu: " Thật muốn gặp nàng ấy một lần "

Sứ giả kiêu ngạo: " Có duyên thì sẽ gặp thôi "

Vẻ mặt ông ta có chút vô lễ, nhưng lại không một ai có ý tứ trách móc

Lãnh Tử Nguyệt: " Sẽ sớm thôi "

Giọng điệu nàng bình tĩnh mà chắc chắn, Thượng Quan Kỳ không khỏi nhìn nhiều thêm một chút, nhưng khi nhìn đến phần bụng nhô ra kia, sâu trong đáy mắt hắn liền lộ ra một tia chán ghét

Cảm xúc trong chốc lát này bị Lãnh Tử Nguyệt nhạy bén cảm nhận được

Ha, dám chán ghét trẫm sao, để trẫm về sau cho ngươi cảm nhận thử thế nào gọi là chán ghét thật sự

[...kí chủ,...người nhìn ở chỗ nào mà thấy hắn chán ghét người vậy? ]

Lãnh Tử Nguyệt nhìn nó cười khinh bỉ

' Ngươi còn non và xanh lắm '

Hệ thống: [……?] Đồ điên!

Lãnh Tử Nguyệt cúi đầu xuống, bàn tay đặt lên bụng khẽ xoa xoa, cảm nhận từng nhịp tim đập nhẹ nhàng bên trong, bỗng cảm thấy có chút mới lạ

Đây chính là em bé nha, thật yếu ớt, phải đối

xử thật nhẹ nhàng

' À phải rồi, ta còn chưa biết tâm nguyện của nguyên chủ '

Hệ thống: [ Chính là nuôi đứa bé này lớn lên rồi đưa nó rời khỏi hoàng cung ]

' Chỉ vậy thôi sao? Đơn giản '

Hệ thống ' hừ ' một tiếng: [ Người vốn không biết hoàng cung là nơi nguy hiểm thế nào đâu, hơi sơ sẩy một chút là đi báo danh địa phủ liền ]

Lãnh Tử Nguyệt: ' Ta lại sợ không có địa phủ nào dám nhận ta kìa '

[……]

Nhìn đám người hết ăn rồi lại xem ca múa, Lãnh Tử Nguyệt cảm thấy rất nhàm chán, từng ngón tay gõ gõ lên mặt bàn, nghĩ xem có trò gì vui không

Đúng lúc này, một vị quý nhân ngồi phía dưới, cách Lãnh Tử Nguyệt hai bàn bỗng ôm bụng, ngã lăn xuống đất, thất khướu bắt đầu chảy máu

Sự việc sảy ra quá nhanh, cả đại điện bỗng trở nên náo loạn, đầy tiếng la hét

Có rất nhiều người vì sợ hãi mà chạy loạn, không biết cố tình hay vô ý mà thi thoảng lại đụng nàng một cái

Lãnh Tử Nguyệt theo bản năng bảo vệ bụng mình, được Hạ Nhi ( tử sĩ đã giả làm nha hoàn) bảo hộ chặt chẽ

A, vậy mà thật sự có trò hay này

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.