Xuyên Nhanh Công Lược: Ký Chủ Đừng Hắc Hoá

Chương 154: Chương 154: Anh trai, máu anh quá ngọt 13




Mộ Ngôn xuyên qua khung cửa nhìn xuống bên dưới.

Phía dưới đang thả những giai điệu uyển chuyển, bánh trái và những món ăn ngon được bày biện một cách hoàn mỹ.

Mộ Ngôn trước là nhìn qua phía Vưu Tư bên đó.

Thiếu niên mặc áo thun đen, đội chiếc mũ đen, làn da lộ ra bên ngoài trắng nõn, nếu đến gần có thể trông thấy những mạch máu tinh tế ẩn dưới lớp da.

Xung quanh hắn như bị ngăn riêng thành một thế giới nhỏ, cao lãnh không ai dám lại gần.

Có lẽ là nhận ra ánh mắt của Mộ Ngôn, Vưu Tư ngẩng đầu nhìn sang phía Mộ Ngôn.

Ánh mắt chạm nhau, Vưu Tư bỗng nở rộ một nụ cười.

Trên mặt nổi lên hai má lúm đồng tiền nhàn nhạt.

Đối mặt với Vưu Tư cười, Mộ Ngôn chỉ theo phương thức của quản gia bày tỏ sự tôn kính của mình.

Vưu Tư nhìn thấy còn có những huyết tộc khác ở mặt sau Mộ Ngôn, chúng chẳng mảy may che giấu nổi khát vọng với máu của Mộ Ngôn.

Ánh mắt hắn tối sầm lại, ngón tay thon thon gõ nhẹ trên lưng một bàn tay khác.

Một lát sau, thiếu niên đứng dậy, hắn vừa bước ra ngoài, đã hấp dẫn cả một tảng lớn ánh nhìn.

Thiếu niên dáng người thon thả, bóng râm của vành nón che khuất khuôn mặt trơn bóng như ngọc của hắn, chỉ nhìn thấy chiếc cằm.

Một vài huyết tộc trông thấy Vưu Tư, cầm chiếc cốc chân dài mà suýt nữa đã muốn quỳ xuống nghênh đón Vương của bọn họ.

*

Bên này, Mộ Ngôn đã sớm rời khỏi căn phòng đó, bởi vì chúa tể hệ thống lại vừa tuyên bố nhiệm vụ mới.

【 làm một thợ săn đủ tư cách, đã là đồng loại, thì đừng thấy chết mà không cứu, đến đây đi, baby, cứu nữ chính ra đi. 】

Lúc này, Mộ Ngôn đã ở trên hành lang phía ngoài của lâu đài, càng đi càng vào sâu.

Trong cốt truyện, Trì Mộ sở dĩ tổ chức buổi dạ tiệc này, hoàn toàn chỉ để giết người, không còn gì khác...

Lúc này, Trì Mộ đã cùng nữ chính tiến hành đến bước ngược thân và ngược tâm.

Nhưng mà ——

“Bọn họ ve vãn đánh yêu, tôi đi làm gì?”

Mộ Ngôn không quá đồng ý với đề nghị này.

Chúa tể hệ thống: 【 anh hùng cứu mỹ nhân có thể quét giá trị hắc hóa của Vưu Tư, vậy thì cô có thể cầm tù Vưu Tư rồi. 】

Logic có vẻ sai sai.

Mộ Ngôn cười như không cười hỏi một câu, “Cậu dùng logic gì nói ra những lời ấy?”

Chúa tể hệ thống: 【 logic của cô. 】

Mộ Ngôn tiểu tỷ tỷ hẳn không phải là loại người thích bị người khác khống chế, cố tình Vưu Tư lại phải.

Kích thích Vưu Tư một tý, sau đó Vưu Tư sẽ làm ra việc gì đó khiến Mộ Ngôn hắc hóa, vậy cuối cùng còn không phải trở thành, Mộ Ngôn cầm tù Vưu Tư sao?

Hoàn mỹ!

Chúa tể hệ thống cảm thấy logic này hoàn toàn không sai vào đâu được.

Mộ Ngôn lạnh lùng a một tiếng.

Mộ Ngôn đứng yên trên hành lang trước cửa một căn phòng.

Nhìn sơ, cửa phòng đã khoá, không có tay nắm cửa, cũng không biết làm sao mà vào.

Mộ Ngôn kề sát cửa, nhưng thật ra nghe góc tường được một ít.

“Trì Mộ! Anh thả tôi ra! Anh tên ma quỷ này!”

“Tôi như thế nào sẽ thả em?”

Bên trong vang lên tiếng nam sinh cười khẽ.

Cũng không biết trong đó đang làm gì, nữ sinh hít thở dần dồn dập, Mộ Ngôn nghe được một hồi.

Lui ra sau một bước.

“Quấy rầy người khác không tốt lắm đâu.”

Mộ Ngôn thản nhiên nói xong một câu, thì xoay người rời khỏi, như thể mình chưa từng đi đến đó.

【 tiểu tỷ tỷ, đừng nhút nhát a, người bên trong chỉ đang làm một ít chuyện xấu hổ xấu hổ thôi, nếu không cô đá một chân vào thử xem sao. 】

Chúa tể hệ thống tròn xoe mắt nói dối, đã vậy còn nghiêm trang.

Nhưng rất hiển nhiên, Mộ Ngôn cũng no care chúa tể hệ thống.

Cô thản nhiên đi ra ngoài, đang định xuống lầu, lại lia mắt thấy một bóng người quen thuộc.

Chân Mộ Ngôn khựng lại, mắt nhìn sang bên đó.

Lại thấy Vưu Tư đưa lưng về phía Mộ Ngôn, đối diện hắn đang đứng một người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.