Xuyên Nhanh Công Lược: Ký Chủ Đừng Hắc Hoá

Chương 110: Chương 110: Mỹ nhân lụa đỏ khép hờ: Thê chủ, động phòng đi 25




Có tiền rồi, Mộ Ngôn mang Quý Lan Âm lên trấn ở, có sẵn tiền, Mộ Ngôn mua cho Quý Lan Âm rất nhiều quần áo đẹp.

Cũng không trang điểm xấu cho Quý Lan Âm nữa, hiện tại Quý Lan Âm, không coi như khuynh quốc khuynh thành, nhưng càng nhìn càng đẹp.

Phù hợp thẩm mỹ về nam tử ở nữ tôn quốc, mới nhìn là loại hình ôn nhu đáng yêu.

Nhưng tính cách thì lại nóng bỏng như lửa.

Lúc nên hung, siêu hung.

Hoàng Diệp Toàn đã biết nàng dâu của Mộ Ngôn chính là người trước kia nàng ta đùa giỡn, sờ sờ gáo mình, nơi đó hãy còn thấy đau.

Nàng ta ấp úng nói, “Ngươi phu lang cũng quá hung đi, không phải sờ tay thôi sao, vậy mà bổ gáo ta luôn.”

Sờ tay...

Mộ Ngôn mỉm cười, ôn hoà bảo Hoàng Diệp Toàn lại chạy thêm mấy vòng nữa.

Liên tục vài tháng như vậy, Hoàng Diệp Toàn đã có biến hoá kinh người.

Mỗi lần Mộ Ngôn ở bên cạnh vừa uống trà vừa giám sát Hoàng Diệp Toàn giảm béo, cộng thêm nghiêm trang tẩy não.

Thì Quý Lan Âm đợi ở bên cạnh, hai tay nâng cằm, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Mộ Ngôn.

Trong đầu cuồng spam.

Thê chủ sao lại ưu tú như vậy.

Thê chủ sao có thể đẹp đến thế...

Tiểu mê đệ điên cuồng của thê chủ đã online......

Làn tin nhắn thông qua cảm ứng tâm linh truyền tới Mộ Ngôn.

Mộ Ngôn: “......”

Tiểu tử này nội tâm diễn sao nhiều như thế.

Mỗi ngày mỗi tiêm nhiễm, Quý Lan Âm thế nhưng cũng học được một ít mực nước.

Muốn nói Quý Lan Âm bất đồng với các nam tử khuê các chổ nào, đó là hắn không biết thêu thùa, không biết nấu cơm, nhưng nữ nhân nên biết, hắn tất cả đều có thể làm.

Sức cũng rất trâu.

Lúc vui vẻ, thế nhưng bế hẳn Mộ Ngôn lên.

Ngày hôm nay.....

Địa chủ và Mộ Ngôn nói chuyện, Quý Lan Âm ở sau cửa lắng nghe.

Địa chủ: “Ta nghĩ không quá mấy ngày, quan binh sẽ đến trấn này chiêu binh.”

“Nhưng thật ra chờ đến, ngươi nhưng minh bạch?”

Địa chủ phải thay con gái không nên thân của mình tính toán.

Chí ít Mộ Ngôn thoạt nhìn có vẻ trí thông minh online, mà nữ nhi ngốc nghếch của bà ta thì một cọng gân cái gì cũng chẳng biết.

Mộ Ngôn không cự tuyệt loại chuyện đôi bên cùng có lợi.

Hoàng Diệp Toàn yêu cầu một tham mưu, mà Mộ Ngôn cần chính là, Hoàng Diệp Toàn tư chất có thể luyện võ.

Hoàng Diệp Toàn nhân phẩm còn tạm ổn, tuy yêu thích nam sắc, nhưng trọng tình nghĩa.

Vừa hay bù đắp cho chổ thiếu hụt của Mộ Ngôn.

Sức chiến đấu cọng bún bằng 5 nha!

Thấy Mộ Ngôn nhẹ như bẫng mà đáp ứng, địa chủ thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Vỗ vỗ vai Mộ Ngôn, rồi xoay người đi ra ngoài.

Quý Lan Âm nghe rõ hết thảy, hắn từ sau cửa bước ra.

Đôi mắt mỗi thời mỗi khắc đều tỏa sáng giờ phút này có vẻ hiu quạnh mấy phần.

“Nàng phải đi rồi, có phải không?” Quý Lan Âm ngữ điệu bình tĩnh.

Mộ Ngôn gật gật đầu.

“Ta muốn đi theo nàng.”

Mộ Ngôn gật gật đầu.

“Ta biết nàng sẽ không đáp ứng...”

Khoan đã...

Tiếng nói Quý Lan Âm bỗng nhiên im bặt, hơi sửng sờ nhìn Mộ Ngôn.

“Nàng đáp ứng?!”

Mộ Ngôn gật gật đầu.

Quý Lan Âm suy nghĩ thật lâu mới nghĩ ra lý do để thuyết phục, kết quả còn chưa nói, Mộ Ngôn đã đáp ứng rồi.

Quý Lan Âm: “......” Hắn tổng cảm giác tiến triển có hơi sai sai.

“Sao lại không đáp ứng?” Hắn không đi theo, cô đi chổ nào cho được.

Thế nên, cuộc tranh chấp trong tưởng tượng của Lan Âm đã không còn, ngược lại cùng ngã xuống giường đàm luận làm sao để Quý Lan Âm thân nam tử được tuyển trúng.

“Ta, ta là nam tử, có thể đi theo nàng?”

Trong đêm khuya, giọng Quý Lan Âm yếu ớt vang lên.

“Không việc gì, chàng có thể mặc nữ trang.” Trước ngực lại nhét vào hai cái bánh bao là ổn.

Quý Lan Âm: “......” Thê chủ, nàng có phải đã tính sẵn hết rồi không.

“Việc như thế không cần tính.”

Quý Lan Âm: “......” Thê chủ là con giun trong bụng hắn sao?

“Vậy, vậy bị phát hiện thì có sao không?”

“Không sao, cùng lắm chết một chập thôi.”

“......”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.