Chúa tể hệ thống: 【...... Này đã động thủ đâu, chạy cái gì? 】
Chúa tể hệ thống không biết, y phục những binh lính đó mặc, chính là một cái huyền cơ trong bát quái trận của Mộ Ngôn.
Bên dưới một mảnh hỗn loạn, thường xuyên vang lên tiếng chém nhau.
Tuy rằng Mộ Ngôn đã đem tỉ lệ tử vong trên chiến trường giảm đến thấp nhất, nhưng không đại biểu sẽ không có người chết.
Rất xa, Mộ Ngôn thấy Thẩm Bạch, hơn nữa cùng Thẩm Bạch đưa mắt nhìn nhau.
Chỉ nhìn Thẩm Bạch một cái, lại chuyển mắt sang người Quý Lan Âm bên cạnh Thẩm Bạch.
Thẩm Bạch nuôi Quý Lan Âm thật quá tốt, quả thực đã nuôi nam hài thành một con heo tinh xảo.
Quý Lan Âm hiện giờ, hoàn toàn không nhìn ra khí chất hán tử thô kệch đã từng, cả người u buồn, khuynh quốc giai nhân ở trước mặt hắn cũng bất quá là thế.
Đẹp đến để người hít thở không thông.
Nhưng mà người đàn ông chân chính Ngôn lại nhíu mày, không quá vừa ý.
“Quá tinh xảo.”
Tốt, chúng ta đem Quý Lan Âm Mộ Ngôn dưỡng lúc trước và Quý Lan Âm Thẩm Bạch dưỡng ra so sánh một chút.
Mộ Ngôn ( phiên bản người đàn ông chân chính) Quý Lan Âm: Một bộ áo tang vải thô, khuôn mặt ngăm đen, hai mắt lung linh tỏa sáng, ngẫu nhiên ra vẻ thẹn thùng, hơi xấu ( tự mình não bổ phiên bản Nhị Ngưu sét đánh người)
Thẩm Bạch ( thẩm mỹ cấp cao) Quý Lan Âm: Một hồng y nam tử mặt mang sa mỏng, đôi mắt nhẹ rũ, lông mi dài lại xoắn rung rinh, trong sa đỏ, dung nhan như ẩn như hiện.
Gió nhẹ thổi qua mạng che mặt của hắn, nhấc nhẹ một góc khăn, khuôn mặt tinh xảo tuyệt mỹ của nam tử trong nháy mắt lộ ra. ( phiên bản lung linh kỳ ảo xinh đẹp tuyệt vời)
Chúa tể hệ thống tự mình đem Quý Lan Âm trước và sau so sánh một chút.
Im lặng đem thẩm mỹ của Mộ Ngôn quy về thẩm mỹ chuẩn man.
Cho nên ký chủ tiểu tỷ tỷ nhà nó là đầu sai thai đi.
Nhìn xem mảnh nhỏ người ta, dạy dỗ ra nam nhân, tặc có ý nhị.
Lại nhìn lại ký chủ tiểu tỷ tỷ của nhà nó, chúa tể hệ thống hồi tưởng lại khuôn mặt nhỏ xanh xao của Mộ Ngôn thường xuyên đỉnh dấu tay nhỏ đen thui, rất hiển nhiên là dấu tát tay của Quý Nhị Ngưu.
Có thể tinh xảo hơn một chút hay không, người ta đàng hoàng một nam hài, ở bên cô liền thành bát phu kệch cỡm.
Thẩm Bạch đương nhiên chú ý tới tầm mắt của Mộ Ngôn, ánh mắt lạnh lùng, trực tiếp kéo Quý Lan Âm vào lòng mình.
Ấn mạnh vào lòng, không màng Quý Lan Âm giãy giụa, mạnh mẽ bá đạo cực kỳ.
Chỉ thấy Thẩm Bạch hướng cô cười lạnh lùng, môi mỏng vểnh một độ cong khát máu rét lạnh.
Tư thế này, khí phách vô cùng.
Ánh mắt Mộ Ngôn sâu thẳm, lạnh nhạt hỏi một câu.
“Ba năm này, cô ta đã làm gì với Quý Lan Âm?”
【 ký chủ tiểu tỷ tỷ, cô hiện tại mới nhớ tới hỏi a →_→】
Lúc trước mỗi lần nó muốn kể cho Mộ Ngôn nghe, Mộ Ngôn đều chặn nó ngay lập tức.
【 không có làm gì, cũng chỉ cưỡng hôn, chọc ghẹo, cưỡng ôm, còn...】
Đôi mắt Mộ Ngôn bỗng nhiên nheo lại một cách nguy hiểm, tròng mắt đen mun thâm thuý mà quỷ quyệt, “Còn gì nữa?”
Giọng cô hết sức hoà nhã.
Nhưng chúa tể hệ thống lại không hiểu sao cảm thấy hơi rợn người, 【 ăn hai, ba, năm cái bạt tay của Nhị Ngưu có tính không?
Bàn tay Mộ Ngôn vuốt ve mép quạt, “Quý Lan Âm thích cô ta?”
【 không, không có, tự sát rất nhiều lần. 】
Lại nói tiếp, hành vi của Thẩm Bạch thần kỳ y như thể bá đạo tổng tài trong tổng tài văn vậy.
Cưỡng đoạt nàng dâu của nhân gia, còn lừa Quý Lan Âm nói ký chủ tiểu tỷ tỷ nhà nó đã chết.
Sau đó đủ kiểu tiết mục bá đạo tổng tài.
Mới đầu, Quý Lan Âm tiểu ớt cay đương nhiên không chịu thua.
Bạt tay quăng qua các kiểu.
Đổi lấy kết quả ——
Thẩm Bạch tà tứ cười, “Vật nhỏ thú vị, thành công thu hút sự chú ý của bổn vương......”
Quý Lan Âm:???
Tức khóc.
Rồi sau đó, Quý Lan Âm học ngoan, làm ra vẻ, học điệu bộ tiểu thư khuê các, của những nam tử đó.
Lúc này, bèn trình diễn kiều đoạn bá đạo tổng tài ngược luyến.
Thẩm Bạch đủ kiểu ngược tâm Quý Lan Âm.
Đầu tiên là tới một đòn nghiêm trọng, thê chủ của ngươi đã chết, bệnh chết.
Sau đó ——
Thẩm Bạch cường thế nâng cằm Quý Lan Âm, giọng điệu lạnh băng khát máu, “Ngươi tình nguyện thủ tiết cũng không muốn ở bên cạnh bổn vương?”
Quý Lan Âm: “......” Biến thái! Con lạ đời!
Quý Lan Âm sống không còn gì luyến tiếc, tự sát rất nhiều lần.
*
Mộ Ngôn: Mảnh ghép điêu vương như vậy ta có thể diệt ngay và luôn không?