Cùng lúc đó, livestream không biết do ai mở, kênh bình luận đã nổ tung rồi.
Ta sát! Đại thần nhà ta cư nhiên bị chặn trong thủy tinh!
Phe đối diện là ai a, trâu bò quá sức?
Từ từ, để ta đi tra xét cái đã.
Phe đối diện, là một cái bậc bạch kim.
Lâm Dịch các fan:???
Bậc bạch kim?
Acc nhỏ nơi nào chạy ra?
Ta sát, cô ta đánh tới bạch kim, trừ bỏ gặp bốn tên treo máy thua ra, tỷ lệ thắng trăm phần trăm a.
Đại thần nơi nào tới?
Cảm giác này quen quen, ta có cảm giác như có cường đạo muốn cường đoạt đại thần nhà ta, trực tiếp đuổi đến tận cửa nhà a.
Lầu trên +1.
Lầu trên + số chứng mình nhân dân.
Bên này, trong game.
Lâm Dịch giống như bị Mộ Ngôn kích thích vậy, trực tiếp xông thẳng về phía Mộ Ngôn.
Sau đó, Mộ Ngôn thoắt hiện một cái, hoàn mỹ né qua công kích của Lâm Dịch.
Cô dựa vào skill hai của Ngu Cơ, đứng trong thủy tinh một lát, lại dùng đại skill.
Ngu Cơ skill hai có thể phòng ngừa tháp phòng ngự, Mộ Ngôn nhìn thoáng qua thời gian skill cooldown.
Bốn giây.
Mà skill hai chỉ có thể dùng được hai giây.
Phát động đại skill có một giây thời gian né.
Lúc hồi skill, vừa vặn bị tháp đánh chết.
Mộ Ngôn trong mắt xẹt qua ý cười, sau đó liền án theo ý nghĩ của mình cứ thế mà làm.
Kết quả ngoài dự liệu...
Mộ Ngôn chết trên tay Lâm Dịch, không phải bị tháp bắn chết.
Mộ Ngôn nhướng mày, hơi nâng đầu lên.
Chàng trai đối diện môi mỏng có vẻ hơi lương bạc nhoẻn lên, “Cô có hơi bành trướng.”
Giờ thì hơi bị vả mặt rồi.
Mộ Ngôn hoài nghi nhìn nhìn tay ngọc thon dài của mình.
Vừa nãy tay cô có ấn bậy không?
Hình như không có.
Cho nên, cô thật là bị Lâm Dịch đánh chết?
Vì thế, trong game đối kháng suốt bốn mươi phút.
Mộ Ngôn đủ loại kiểu chết.
Đương nhiên là ác ý tìm đường chết.
Chơi thả nước quá rõ ràng.
Lâm Dịch vẻ mặt nhàn nhạt đang chuẩn bị ấn nút đầu hàng, ai ngờ Mộ Ngôn bên đó càng nhanh hơn.
“......”
Lâm Dịch buông di động, nhìn cô gái đối diện thật lâu.
“Cô thả.” Anh dùng là câu trần thuật.
“Không có.”
Lâm Dịch khóe miệng giật giật, lạnh lùng a một tiếng.
Đánh một trận này, anh đã biết cô gái đối diện chỉ là đánh chơi thôi.
Lâm Dịch cất điện thoại, đứng dậy liền muốn đi.
Ai ngờ, Mộ Ngôn kéo tay anh lại, “Giận rồi?”
Phía sau truyền đến giọng cô gái ôn hòa.
“Không có.” Lâm Dịch đúng lý hợp tình nói linh tinh.
Lòng tự trọng nếu cao mà nói, ván vừa rồi chơi với Mộ Ngôn, toàn bộ đều là nhục nhã.
Đằng sau chậm chạp không truyền đến tiếng của Mộ Ngôn.
Lâm Dịch quay đầu liếc nhìn cô một cái.
Liền thấy cô gái lông mày hơi rối rắm, “Vậy làm sao bây giờ? Không ấy anh ráng nhịn trước?”
“......”
Tiếp theo, anh lại nghe được Mộ Ngôn hơi có chút bất đắc dĩ nhỏ giọng thì thầm, “Quả nhiên vẫn chưa học được tinh tuý trong việc thả nước.”
“......”
【......】 tiểu tỷ tỷ, cô là độc thân nhờ thực lực rồi.
Lâm Dịch quay đầu lại, a một tiếng cười lạnh.
Gương mặt tinh xảo của anh không có biểu cảm gì, nhàn nhạt.
Sau đó thu tay về, “Gặp lại sau.”
Nhưng mà, anh còn chưa có đi, đã lần nữa bị kéo lại.
Lần này Mộ Ngôn dùng sức một chút, Lâm Dịch trong nhất thời không đứng vững, bị Mộ Ngôn kéo lùi về sau, đụng lên người Mộ Ngôn.
Mộ Ngôn cũng theo đó lùi về sau mấy bước.
Cũng may cô ổn định thân hình, “Đừng đi vội.”
Mộ Ngôn nắm Lâm Dịch dắt ra ngoài cửa, thuận tay cầm lấy nón lưỡi trai trên giá treo cạnh cửa đội lên đầu.
Lâm Dịch khó hiểu nhìn cô.
Chỉ thấy Mộ Ngôn lười nhác dựa lưng lên cửa, ngước mắt nhìn Lâm Dịch, “Có hứng thú đi hẹn hò hay không?”
Lâm Dịch nhìn cô.
Cô gái tựa ở ngoài cửa, mà anh thì đứng ở trong cửa.
Trên mặt cô treo nụ cười nhàn nhạt, như có như không, hơi có vẻ ôn hòa, rồi lại mang xa cách.
Ánh mắt cô không hề cố kỵ cứ như thế đặt trên người anh.