Liền ở khi các bạn trên mạng còn đang tò mò, cảnh sát mạng của toàn dân đột nhiên bắn ra một buổi tường thuật trực tiếp phỏng vấn.
Tò mò, các bạn hữu trên mạng nhấn vào.
Hình ảnh mở ra, trong hình là một cuộc họp báo ở khách sạn.
Mặt trên đứng một cô gái tinh xảo, bình tĩnh đối mặt với các câu hỏi của phóng viên.
“Xin hỏi, lúc trước ngài chế tác ra phần mềm này có ý nghĩa gì không?”
Mộ Ngôn liếc liếc phóng viên nọ một cái, cười khẽ một tiếng, “Tiểu thư xinh đẹp, câu hỏi này hỏi đến tinh túy rồi, phóng viên nếu đều giống như cô đây, ngành nghề của các cô sẽ phát triển rất tuyệt vời.”
Đột nhiên bị khen tặng, phóng viên: “......”
“Tôi yêu thích hoà bình, dân chủ, phú cường, pháp trị.”
Bạn trên mạng: “......”
Phóng viên: “......”
Quá âm.
“Xin hỏi ngài có kỹ thuật này, tại sao còn phải đi làm streamer mà không dựa vào bản lĩnh của ngài đi sáng tác phần mềm chứ?”
Mộ Ngôn trả lời rất nghiêm túc, “Có thể có thành tựu như vậy, tôi cảm ơn tổ quốc đáng yêu của tôi, cảm ơn công ty, cảm ơn cctv, cảm ơn phóng viên, cảm ơn bạn trên mạng, để tôi có được thành tựu như vậy.”
“Từ tâm mà cảm ơn.”
Nói xong, Mộ Ngôn còn ưu nhã làm một động tác khom lưng.
Phóng viên: “......”
Cho nên cô trả lời cái gì vậy!!!
“Mộng Trạch Ưu, lúc trước cô là tuyển thủ chuyên nghiệp, nghe nói cô chơi Vương Giả xuất thần nhập hóa, nhưng mà mấy hôm trước có người nói cô xài hack, xin hỏi cô có muốn nói gì hay không?”
Mộ Ngôn chớp chớp mắt, nhìn về phía phóng viên nọ, “Cô thật sự quá soái rồi, vấn đề này tôi vẫn luôn đợi có người hỏi đến.”
Đột nhiên được khen, phóng viên: “......”
Được khen, ngại.
Từ từ......
Như thế nào có cảm giác quai quái.
Sau đó, cô ta liền nhìn thấy cô gái trước mặt chậm rì rì nói, “Người từng kích phát bug trò chơi trong cảnh sát mạng của toàn dân đều biết, trò chơi trong đó được thiết lập có bao nhiêu kích thích.”
“Hack, với tôi mà nói, không có khả năng. Tôi không có khả năng chơi hack.”
Không có thao tác cao cấp như thần, sao có thể thiết kế những lối chơi như vậy.
Các bạn trên mạng:!!!?
Ta sát, còn có bug ẩn giấu.
Đã kích phát trò chơi giả thiết, các bạn trên mạng, biểu tình thập phần phức tạp.
Đó là trò chơi hay ma quỷ.
“Ta sát.”
Phòng game, một đám đàn ông trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm TV.
Cách Lâm Dịch gần nhất một cậu trai trẻ cứng đờ chọc chọc Lâm Dịch, “Lão, lão đại, cảnh sát mạng của toàn dân, phần mềm này, do bạn gái của anh phát minh!?”
Lâm Dịch nhấp môi, tầm mắt cách màn hình dừng trên người Mộ Ngôn.
Cô gái trên mặt treo nụ cười nhàn nhạt, chỉ có điều trong mặt mày là xa cách lãnh đạm.
Cô bình tĩnh trả lời, cứ việc trả lời đều là những thứ không đàng hoàng.
Cuối cùng một câu hỏi.
Là câu trả lời cho một phóng viên.
“Mộng tiểu thư, tôi là một người cuồng game, gần nhất trên mạng thấy nói, cô và Thanh Liên đại thần của chúng tôi đang kết giao.”
“Ở trận chung kết mà cô bị tung ra hack đó, cô cứ nhắm vào Thanh Liên đại thần mà giết, là cớ gì? Tại cô muốn thu hút sự chú ý của Thanh Liên đại thần trước hay sao?”
Câu hỏi này vừa hỏi ra, Mộ Ngôn thiếu chút nữa bị nước miếng của chính mình sặc chết.
Thần con mẹ nó thu hút sự chú ý.
Cô từ từ nhìn sang phóng viên nọ, không xác định Lâm Dịch có phải hay không ở bên kia màn hình đang xem.
Mộ Ngôn sựng lại thật lâu, sau đó mới nói, “Nói thật mà nói...” Đây là nghiệt duyên của kiếp trước!
Cô thanh âm tràn ra.
Lâm Dịch nhìn chằm chằm vào màn hình, tay bỗng dưng nắm chặt.
Môi mím gắt gao.
Người ở trong phòng game cũng nhìn chằm chằm vào TV.
Trong lòng một trận ta sát, nguyên lai đã bắt đầu từ lúc đó?
Tiếng nói của Mộ Ngôn lại lần nữa vang lên, “Nói thật tình mà nói...”
Mọi người nhìn Mộ Ngôn.
Cô thanh âm đầy nhịp điệu, tạm dừng tạm dừng, làm người nghe không khỏi tim gan cồn cào.
*
Mộ Ngôn: Thật ra mà nói, nếu lúc ấy tôi biết là hắn, tôi nhất định dùng tốc độ nhanh nhất kiếp này, nhảy đến tháp thủy tinh của hắn, tự sát.