Còn có nửa giờ nữa là đến thời gian.
Lâm Dịch thu hồi di động, cứ cảm thấy hôm nay tự dưng an tĩnh khác thường.
Dĩ vãng mỗi lần bọn họ tiến vào, không phải ầm ỉ không yên thì cũng sẽ gây nên động tĩnh thật lớn.
Hôm nay?
Lâm Dịch nhướng mày, hơi ngẩng đầu nhìn lên, thì đối diện với một loạt ánh mắt và động tác nhất trí.
Mãi đến chạm phải một ánh mắt như cười như không trong không trung, Lâm Dịch mới thoáng dừng lại, nhìn người nọ.
Cô gái mặc bộ đồng phục đội xanh đỏ giao xen, khóe môi mang nụ cười nhàn nhạt, hướng anh nhướng mày.
Bên cạnh cô, các đồng đội đang ra sức nháy mắt ra hiệu với anh.
Trông rất buồn cười.
Lâm Dịch nhíu mày, sau đó hướng về phía cô gái cười lạnh một tiếng.
Mộ Ngôn: “......” Mê chi cười lạnh, cười lạnh là cái quỷ gì?
Sau đó, bầu không khí quỷ dị dần lan tỏa khắp căn phòng.
Lâm Dịch cũng không hỏi tại sao Mộ Ngôn sẽ xuất hiện ở đây, lại còn mặc đồng phục đội nữa.
Đợi tới giờ, trực tiếp đi thẳng đến sân thi đấu.
Đối với đại lão đứng bên cạnh mình nghĩ như thế nào, các đồng đội, chỉ dám lấy ánh mắt đi nhìn Mộ Ngôn.
Mộ Ngôn bây giờ đã khác xưa rồi, phải biết rằng, phần mềm cảnh sát mạng của toàn dân, trâu bò cỡ đó là do người này viết ra.
Thân phận lên tới một độ cao nhất định rồi, căn bản đã không cần Mộ Ngôn đi chứng minh rốt cuộc mình có chơi hack hay không nữa.
Tự nhiên sẽ có bạn trên mạng đi chứng thực thay cô.
Hiện tại phần mềm này vừa đưa ra, có một số ads, phần mềm 18+, tất cả đều bị quét virus tiêu diệt.
Nhưng mà, muốn để cho mạng Internet sạch sẽ hoàn toàn, vẫn còn cần thời gian.
Cũng không phải một lần là xong, không có lợi hại như vậy.
Bất quá, từ từ mà tới.
Mộ Ngôn cũng không gấp.
Lâm Dịch không biết là, Mộ Ngôn đã dùng tốc độ nhanh như chớp, ký hợp đồng với phòng game của Lâm Dịch, để có thể tiến vào đội của Lâm Dịch đấu trận chung kết hôm nay.
Tuy rằng phần lớn nguyên nhân là do muốn thử xem, cảm giác tự mình đối chiến với chính mình ra sao.
Hứa Thanh rất sợ Mộ Ngôn là sự thật, nhưng đó chỉ là cảm giác, do ký ức chưa thức tỉnh nên mới theo bản năng mà sợ hãi chủ hồn thôi.
Hứa Thanh mỗi lần nhìn thấy Mộ Ngôn, đều không muốn cùng cô có giao tiếp.
Cho nên, vốn dĩ tính toán theo đuổi Lâm Dịch, vẫn chưa có thực hiện được.
Bởi vì cô ta không có chuẩn bị gì, cũng chưa nghĩ sẵn nên làm như thế nào.
Nhưng nhìn thấy Mộ Ngôn trong trận chung kết, Hứa Thanh vẫn có hơi ngoài ý muốn.
Bởi vì ngồi ở hai phòng máy khác nhau, nên Hứa Thanh chỉ có thể từ trên livestream nhìn thấy đối phương.
“Là Trạch Ưu lần trước.”
Đồng đội bên cạnh ngạc nhiên thốt lên.
Mộng Trạch Ưu hiện tại đã hoàn toàn nổi như cồn, phần lớn người nhận thức Mộng Trạch Ưu vì phần mềm của cô.
Nhưng với những người đấu giải league, đại đa số đều do game mà nhận biết Mộng Trạch Ưu.
Bởi vì Mộng Trạch Ưu kỹ thuật đích xác rất lợi hại.
Cứ việc trận chung kết đầu tiên đấu với Lâm Dịch, bị nói là do dùng hack, nhưng gặp Trạch Ưu vẫn thấy hơi hốt hoảng.
Hứa Thanh đôi mắt lóe lóe, cười một chút, trên mặt nổi lên hai má lúm đồng tiền ngọt ngào, “Cô ta rất lợi hại sao?”
Đồng đội như sợ cô không tin gật đầu, “Thao tác không tệ, thói quen dùng pháp sư.”
Pháp sư sao?
Hứa Thanh không chỉ có theo bản năng sợ hãi Mộ Ngôn, mà còn càng nhiều hơn là chán ghét.
Không rõ ngọn nguồn mà chán ghét.
Trò chơi đã bắt đầu.
Mộ Ngôn dùng chính là acc nhỏ của mình, tên là 【 Trẫm Vương Giả, Trẫm Thiên Hạ 】
Một số người nhìn thấy lớp áo choàng này.
Tức khắc kinh ngạc rồi.
“Ta đi!”
“Nguyên lai là cô ta!”
“Má nó! Ai còn nói cô ta chơi hack tao gấp với kẻ đó!”
“Thần con mẹ nó chứ hack! Kỹ thuật của cô ta đã không phải đơn giản chỉ là hack như vậy!”
Lúc trước Lâm Dịch vẫn luôn cùng Mộ Ngôn cùng nhau chơi Vương Giả, làm rất nhiều người đối lớp áo choàng 【 Trẫm Vương Giả, Trẫm Thiên Hạ 】 khá tò mò.
Mỗi lần quan chiến, xem Mộ Ngôn cùng Lâm Dịch chơi với nhau.
Bọn họ có cảm giác không phải là Lâm Dịch mang theo Mộ Ngôn chơi.
Mà là Mộ Ngôn mang theo Lâm Dịch bay.