Xuyên Nhanh Công Lược: Ký Chủ Đừng Hắc Hoá

Chương 44: Chương 44: Tôi không có khả năng xài hack 4




Nghe xong nhiệm vụ Mộ Ngôn trầm mặc thật lâu.

“Xin lỗi chứ cậu quả thật là tục tưng của quần chúng rồi.”

【 hừ! Nếu không phải nhân phẩm cô quá kém, tôi sẽ phát loại nhiệm vụ này sao? Cô làm cho tốt cho tôi. 】

Mộ Ngôn dựa vào tường trầm mặc, “Tôi cảm thấy nhiệm vụ này, không phải sẽ có nhân phẩm tốt hơn, mà sẽ có khả năng bị nhiều người nả pháo hơn.”

【 ai? Sẽ như vậy? 】 chúa tể hệ thống có chút không tin.

Chúa tể hệ thống ngẫm lại, có lẽ thật đúng là sẽ có chuyện như vậy.

Nhưng mà ——

【 vậy cũng phải làm! 】 cứ làm những chuyện thiếu đạo đức mê hoặc nó.

Chúa tể hệ thống hừ lạnh một tiếng.

Nhưng mà đợi khi chúa tể hệ thống biết Mộ Ngôn sẽ làm cái cảnh sát mạng này như thế nào rồi thì hoàn toàn trầm mặc.

Thậm chí còn có chút hối hận mình đã tuyên bố nhiệm vụ này.

“Chi nhánh đâu?”

Đã biết cốt truyện Mộ Ngôn quay trở về.

【 còn không phải cái hồn phách của cô. 】 chúa tể hệ thống tức giận nói, 【 chờ cô gặp được lại nói sau đi. 】

Mộ Ngôn không nói nữa.

Chờ lần nữa quay về, chung quanh đã vây kín một nhóm phóng viên.

Chen tới chen đi, người ở trong đều ra không được.

“Mộng Trạch Ưu có phải thật sự chơi hack hay không?”

“Xin hỏi Mộng Trạch Ưu hiện tại có phải do chột dạ, nên không ra mặt hay không?”

“Mộng Trạch Ưu cùng Thanh Liên có phải có thù oán hay không? Trong trò chơi chỉ giết một mình Thanh Liên.”

Mộ Ngôn bước chân đang đi về khựng lại, rồi sau đó xoay người đi về phía ngược lại.

Có chút may mắn vừa rồi mình cơ trí đã ra ngoài sớm hơn.

“Mộng Trạch Ưu có phải thật sự chơi hack hay không?”

“Hiện tại chứng cứ còn đang đợi tìm!”

Nguyên bản, Mộng Trạch Ưu liền tính thua cũng có người phơi ra cô chơi hack, huống chi hiện tại Mộ Ngôn thắng.

Di động trong túi Mộ Ngôn vang lên.

Cô móc ra nhìn thoáng xem, là điện thoại phòng game gọi tới.

“Trạch Ưu, cô hiện tại thế nào? Hiện tại bên ngoài đều truyền rằng cô chơi hack.”

Mộ Ngôn híp híp mắt, “Tôi nhìn giống chơi hack không?”

Bên kia thanh âm hơi thấp trầm, mang theo một chút lo âu, “Sao có thể, bất quá hôm nay cô phát huy vượt xa ngày thường a! Đối phương Thanh Liên đều bị cô đánh bạo!”

Cứ việc thanh âm bên kia có nén lại kinh hỉ, những vẫn giấu không được sự lo lắng.

“Vừa mới trên mạng tuôn ra mấy chứng cứ cô chơi hack...”

“Trạch Ưu, chuyện này, có người đang làm sau lưng cô.”

Thanh âm kia trầm trọng xuống, Mộ Ngôn khẽ cười một tiếng, “Đã biết.”

Nói xong thì cúp điện thoại.

Mộ Ngôn cúi đầu lướt di động, vừa lướt, từ trên một dọc xuống.

Toàn bộ là.

# kinh! Tuyển thủ chuyên nghiệp nào đó thế nhưng dùng loại thủ đoạn này...#

“......”

Thủ pháp dùng tiêu đề loại này để hấp dẫn người khác, lần nào cũng đúng.

Mộ Ngôn đi tới đi tới, đột nhiên đụng trúng một người.

Cô ngẩng đầu, lui về sau mấy bước.

Trước mặt là một thiếu niên dung mạo thanh tuyển, tinh xảo.

Thiếu niên thân hình cao dài, đứng thẳng trước mặt Mộ Ngôn.

So với cô cao hơn một chút, mi mắt nhẹ nâng, không chút để ý ở trên người cô lướt qua.

Khi tầm mắt chạm vào dung nhan cô, hơi dừng lại một chút.

Mà Mộ Ngôn lúc nhìn đến thiếu niên đuôi mày nhẹ nhướng lên, đáy mắt xẹt qua vẻ kinh ngạc.

Trong chớp mắt.

Sau đó vòng qua người thiếu niên, đang tính rời đi.

Thiếu niên lại chuẩn xác giữ chặt tay Mộ Ngôn, đáy mắt thâm trầm.

“Từ từ.” Giọng nam mát lạnh vang lên.

Mộ Ngôn liếc tay hắn, thiếu niên bình tĩnh thu tay về.

Mộ Ngôn bỏ lại di động vào trong túi, nhìn thiếu niên.

Cô một chân hơi nhích ra sau một bước, “Có việc?”

Thiếu niên nặng nề nhìn cô một hồi, “Cô là, Trạch Ưu?”

Mộng Trạch Ưu tên trên mạng chính là Trạch Ưu, hiện nay, rất ít người đem cả họ cùng đưa vào.

Mộ Ngôn dừng một chút, đem cái chân nhích ra sau thu hồi, “Có việc?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.