Xuyên Nhanh Công Lược

Chương 301: Chương 301: (18)Trà Xanh Vương Nhà Đại Lão




Thiếu niên ánh mắt ai oán cắn môi ôm chăn ngồi ở trên giường,khuôn mặt ướt đẫm nước mắt nhìn y nghẹn ngào khóc”Tại anh đó lỡ cha tôi biết ông ấy nhất định sẽ đánh chết tôi cho mà xem”

“Xin lỗi....tất cả là do anh nhất thời đánh mất lí trí”Cổ Tuyên cúi đầu trầm giọng tiếp,nhưng ngay sau đó hai tay đã vội bám chắc lấy bờ vai thiếu niên ngữ khí kiên định chắc chắn đáp”Nhưng việc anh đã làm thì sẽ chịu trách nhiệm tới cùng,em tin anh và cho anh cơ hội đi được không?”

Thiếu niên nhất thời đỏ mặt,ánh mắt trốn tránh nói “Nhưng như vậy không tốt lắm đâu,chúng ta...hơn nữa ba em cũng sẽ không chấp nhận chuyện này.”

Cổ Tuyên phì cười chợt giơ tay chui vào chăn xoa xoa bụng cậu “Đợi một tháng sau siêu âm chẳng phải là được rồi sao?”

Mễ Lạc Tranh khó hiểu nhíu mày nhìn y đổi lại là khuôn mặt hưng phấn như bắt được vàng của Cổ đại nguyên soái,hoá ra nãy giờ y đang ám chỉ bụng cậu lực đạo vừa phải bàn tay ấm áp khiến người thoải mái.Thế nhưng hiện tại cậu không có tâm trạng thưởng thức này đó,ngẩng đầu liền đập vào mắt là thân hình tráng kiện cơ bắp cùng nhân ngư tuyến đầy đủ của y.Hơn nữa bả vai rộng cùng cơ ngực tràn đầy vết xước cào cấu thậm chí ở cổ cũng có nữa,nông sâu rỉ máu nhìn rất đau cứ thế bại lộ phơi ra trước mặt đủ để biết tối qua hai người kịch liệt cỡ nào.

E ngại nhân thiết tan vỡ bèn xấu hổ che đi hai mắt,tức giận mắng “Anh đó làm ơn mặc áo vào đi rồi chúng ta nói chuyện.”

Cổ Tuyên ngẩn người trong chốc ngay sau đó liền nở nụ cười xấu xa,kéo tay cậu áp lên ngực mình trầm giọng ngiêm túc nói “Chổ này là chiến tích đêm qua em để lại đó,hơn nữa chúng ta đã thân mật thấy hết của nhau rồi còn ngại ngùng gì nữa chứ?”

“Chỉ cần em muốn thì vị trí nguyên soái phu nhân cùng toàn bộ tài sản,bao gồm cả Cổ Tuyên anh đều sẽ thuộc về em hết.”

Trong lòng mặc dù hân hoan vui vẻ nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ tức giận,khó tin trừng mắt nhìn y “Cổ Tuyên anh có biết bản thân mình đang nói gì không?chúng ta sao có thể ở bên nhau chứ?”song liền phì phì ôm chăn bước vào phòng tắm mà đóng cửa mạnh bạo.

Nhưng Cổ Tuyên chính là không chịu để yên,ở bên ngoài từ tồn gỏ cửa “Tại sao không?hơn nữa anh cũng đã đánh dấu em rồi mắc gì không được cơ chứ?”

Mễ Lạc Tranh cố tình vặn to vòi hoa sen chỉ là ai kia không chịu thức thời,tiếng gỏ cửa liên tục vang lên “Ấu Du tin tưởng anh,anh nhất định sẽ chịu trách nhiệm với em mà.”

Dù đã hạ quyết tâm sẽ không để ý y phớt lờ hết thảy xoa bông tắm vương khắp toàn thân,một bên vừa tắm vừa khó nén tò mò lắng nghe nam nhân đang u oán ngoài cửa kia “Tiểu thống ngươi nói xem ta làm vậy liệu có qúa đáng lắm không?rủi như đả kích khiến y nghĩ quẩn thì làm sao bây giờ?”

[....]

Nó liệu có nên nói cho ký chủ biết vị này da mặt dày vô sỉ,không biết xấu hổ là gì hay không chứ?

Mễ Lạc Tranh hỏi nhưng hệ thống trầm mặc không tiếp nên cũng không tiếp tục làm khó nữa,lần đầu tiên xác thực khá đau hơn nữa vị kia khai trai sói đói nào biết ôn nhu dịu dàng là cái gì đâu?nhìn những vết hôn cắn trải dài khắp người mà bĩu môi ủy khuất,xem kìa trông có khác gì chó cắn không chứ?ngoài cửa an tĩnh biết y đã thôi nên cậu tiếp tục tắm rửa cho song,nhưng tựa hồ không nghĩ tới vừa mở cửa ra liền thấy Cổ Tuyên ăn vận chỉn chu nhìn nhìn cậu ngiêm túc nói “Ta tên Cổ Tuyên là Alpha năm nay 32 tuổi vẫn còn độc thân chưa hề yêu ai,giữ chức Nguyên soái thống lĩnh quân đội có nhà có xe tiền tiết kiệm trên chín vị số,nếu kết hôn thì tiền của tôi sẽ giao hết cho cậu thoải mái mua xắm,điều kiện tốt đẹp ưu tiên mong cậu châm trước cho tôi cơ hội theo đuổi được không?”

Mễ Lạc Tranh tròn mắt ngẩn người “a” lên một tiếng,này làm sao mà từ chối được nha???

Hưng phấn kìm nén không được dẫn đến cả người phát run,khuôn mặt vẫn chưa lau khô dẫn đến vài giọt nước lăn dài xuống cổ trượt sâu vào trong thấm ướt ngực áo,làn da trắng dáng người thon gọn tinh tế đặc biệt là vòng eo vừa nắm tay cùng đôi chân dài tối qua quấn chặt lấy eo y,Cổ Tuyên nhìn cảnh xuân vô hạn trước mặt nhịn không được nhớ tới tràng cảnh kiều diễm tối qua,thiếu niên bị y đè dưới thân bất lực nức nở khóc...yết hầu khẩn khô mà bất giác nuốt nước bọt tầm mắt nóng rực nhìn chằm chằm cậu.

Mễ Lạc Tranh bị y nhìn đến toàn thân phát run,bất giác dịch lùi ra sau giơ tay nắm chặt cổ áo trừng mắt nói”Cổ Tuyên anh nhìn tôi như vậy là có ý gì?cho anh biết tôi sẽ không bao giờ khuất phục anh đâu đồ tồi!!”

“Tôi chỉ là muốn quan tâm cậu thôi mà...”Cổ Tuyên ủ rủ mím môi cúi đầu,nam nhân hình thể cao lớn lúc này trông chẳng khác gì một con husky bị chủ mắng vậy.Phảng phất như Mễ Lạc Tranh chính là lũ cường hào ác bá ức hiếp dân lành,muốn bao ủy khuất tội nghiệp liền có bấy nhiêu.

Mễ Lạc Tranh “.....”

Dù bị cậu trừng nhưng vẫn kiên quyết bám theo không bỏ thậm chí còn thấy hưng phấn,y nghĩ mình có bệnh rồi là bệnh tương tư a!!người có lỗi là y nên mặc kệ cậu mắng thế nào cũng ngượng ngùng đáp trả,tùy ý cậu tác oai tác quái đánh lên người mình bởi là nam nhân vốn nên nhường nhịn vợ mình.Đội vợ lên đầu trường sinh bất tử,tuy hiện tại cậu không thích y nhưng cũng đã là người của y rồi nên sớm hay muộn cũng phải kết hôn.Nhất định phải thuyết phục cậu chấp nhận cho y cơ hội,bằng không vạn nhất sảy ra chuyện gì y nhất định sẽ hối hận suốt đời a.

Đứng thẳng thân mình phủi góc áo nhìn cậu hỏi “Em thấy tôi đây thế nào?đẹp trai không?”

Mễ Lạc Tranh thú thật lòng mình hừ lạnh đẹp “Đẹp,rất đẹp vậy đã được chưa?”

Cổ Tuyên cong mắt cười tươi chăm chú nhìn cậu chậm rãi nói”Nếu thích thì tôi đây gả cho em làm ấm giường thế nào hả?”

Cậu không trả lời mà từ từ sát lại gần y khiến Cổ Tuyên bất giác nín thở,thầm nuốt nước bọt toàn thân cứng đờ đứng yên tại chổ nhìn khoảng cách hai người ngày một gần hơn,mãi cho đến khi sát rạt thì thiếu niên chợt giơ tay ra vòng phía eo y.Cổ Tuyên mừng thầm nhắm mắt chờ đợi được ái nhân ôm nhào vào trong ngực nhưng đáng tiếc...một cổ tê dại đau đớn nháy lan truyền chạy dọc sóng lưng khiến y không khỏi cúi đầu nhìn xuống,thiếu niên dùng hai tay dồn sức nhéo eo y mà kéo mạnh ra,tuy chẳng hề hấn nhưng khiến y hiểu hoá ra nãy giờ mình lầm.

Đợi cậu hả hê nhéo đủ rồi mới chịu buông tay,tức giận trừng mắt nhìn y khoanh vòng trước ngực nói “Ai thèm anh làm ấm giường chứ bị điên à?”

Y lại không chút để ý đáp”Tại sao không?một Alpha hoàn mỹ đẹp trai qúy hiếm như tôi em kiếm đâu ra kia chứ?nếu thích ngay trong đêm nay tôi sẽ chuyển tới nhà em ở luôn chịu không?”

Mễ Lạc Tranh bị trình độ mặt dày vô sỉ này chọc cho càng thêm phẫn nộ,ngiến răng hùng hổ đá mạnh vào bắp chân y mấy cái liền “Cổ đại nguyên soái chẳng lẻ không biết hai chữ xấu hổ viết thế nào sao?sống gần 18 năm trên đời lần đầu tiên tôi thấy một Alpha vô liêm sỉ như anh vậy đấy,huống hồ gì chuyện đêm qua ai đúng ai sai chẳng phải đã rất rõ ràng rồi sao?tin tưởng Cổ đại nguyên soái đây chắc sẽ không làm ra việc cưỡng ép Omega nhà lành đâu nhỉ?”

Cổ Tuyên bị đá nhưng lại chẳng hề thấy đau,nhưng việc cậu nói khiến y không thể nào chấp nhận nổi,nhìn thẳng vào cậu hai mắt ươn ướt khàn giọng nói “Anh cứ tưởng chuyện tối qua đã đủ khiến em chấp nhận anh rồi,chẳng lẻ do chưa đủ tốt không xứng ở bên em sao?”song rồi lại vân vê vạt áo cũng chẳng tiếp tục làm phiền cậu nữa,trực tiếp xoay lưng rời đi tới trên giường ôm chân thẩn thơ.

“Rõ ràng anh chỉ muốn chịu trách nhiệm mà em lại nhéo,lại đá người ta...”1

Mễ Lạc Tranh “?????”

What???nguyên soái lạnh lùng vô cảm của tôi đâu rồi?sao tự dưng qua một đêm lại biến thành tiểu nải cẩu rồi?thiết lập trung khuyển này xác thực có chút không quen mà.Con mắt cay cay lại chẳng thể nhìn y tiếp tục diễn trò thế này,rõ ràng mình mới là người chịu thiệt thòi đi?? mặc kệ thật giả nhưng trước tiên cứ hống đã rồi tính sau,biểu tình hoà hoản ra ghế sofa trong phòng ngồi xuống bất đắc dĩ nói “Được rồi tôi không giỡn nữa,anh muốn cái gì thì nói nhanh ra đi.”

Cổ Tuyên đáy lòng run rẫy ngượng ngùng xấu hổ muốn chết,nhưng nhớ tới những gì Cổ Phàm vừa nói sáng nay đành phải tiếp tục kiên trì diễn kịch,ban đầu cậu trách mắng y không thương tiếc nhưng kể từ khi làm theo những gì Cổ Phàm chỉ rồi liền thay đổi,qủa nhiên y thỉnh giáo thằng nhóc này là đúng mà.

Xoay người lại ngẩng đầu nhìn cậu,lấy tay chỉ chỉ má mình “Chổ này đau nên em hôn tôi vài cái được không?”

“....”

Bất lực hết cách đành phải đi lại trên giường,đối diện với ánh mắt nóng bỏng trông mong mà hôn lên má y ba-bốn cái liền rõ vang.Thở dài giương mắt hỏi “Như vậy chắc anh hài lòng rồi đi?”

Trước ánh mắt kinh ngạc ngỡ ngàng của cậu Cổ Tuyên nhanh tay cởi áo,lộ ra thân trên cơ bắp tráng kiện song nhanh chóng chỉ vào nhiều chổ bị cậu cào xước đêm qua”Chổ này rồi chổ này,chổ này nữa em tính đền bù sao đây?”giang tay kéo mạnh khiến cậu ngã vào lòng mình,ngữ khí ngiêm túc nói “Một là hôn hai là chấp nhận hẹn hò với tôi,nhưng mặc kệ em chọn cái nào thì tôi vẫn đi theo em nha?”

Mễ Lạc Tranh vùng vẫy thoát ra nhíu mày nói “Họ Cổ kia anh rốt cuộc có biết xấu hổ hay không hả?”

Y thành thật lắc đầu hồi đáp.

Đoạn nắm lấy tay cậu kéo tới bên miệng dịu dàng hôn nhẹ lên nó,chóp mũi đặt ở lòng bàn tay mà tham lam cọ cọ hơi thở nóng rực vờn quanh khiến cậu run hết cả người.Mễ Lạc Tranh ánh mắt dần trở nên nhu hoà thấy rõ,bởi y như vậy cậu sao có thể nặng lời nữa chứ?

Nam nhân này qủa thực khiến người khó sử mà.

Sau cùng vẫn không kháng nổi dụ hoặc gật đầu đồng ý,Cổ Tuyên vui sướng ôm chặt cậu mà xoay người vòng quanh mãi cho đến khi chóng mặt mới ngừng,trúng tà miệng mồm luyên thuyên hỏi cậu đủ thứ trên đời hớn hở nói”Hay ngày mai chúng ra đính hôn luôn đi?để lỡ tháng sau em có thai trước khi bụng to thì đám cưới vẫn còn kịp á.”

“Yên tâm đi nhà anh giàu lắm đẻ bao nhiêu cũng nuôi được hết,gì chứ tiền anh đây không thiếu chỉ sợ đời này thiếu vắng em.”

Mễ Lạc Tranh “....”

Rốt cuộc y học đâu ra mấy lời thả thính sến súa này vậy chứ?làm ơn trả Cổ Nguyên soái lạnh lùng ngiêm túc lại cho tôi đi!!!

Cổ Tuyên thấy cậu ngẩn người thì trong lòng càng thêm tự hào,xem ra sau này y phải thường xuyên tìm đường đệ học hỏi thỉnh giáo thêm thôi,tuy xấu hổ nhưng hiệu qủa xác thực rõ ràng nha.

Xem ra ngày y cùng cậu kết giao đã không xa nữa rồi.

....

Qua ngày hôm sau Mễ Lạc Tranh tiếp tục bị y kiên trì giữ ở lại nhà,lúc nào cũng nằng nặc đòi ôm hệt như gấu con thiếu sữa mẹ vậy,thậm chí có mấy lầm cậu muốn bỏ đi nhưng bất thành,hết cách rồi ai bảo phía sau có cái đuôi to này chứ?

Bất lực vô pháp phản kháng,không làm gì được y nên đành phải chụp trộm hình sau đó lôi ra vẽ bậy chế nhạo cho bỏ ghét.Chẳng mấy chốc trong bộ sưu tập đã tràn ngập hình ảnh y từ đủ góc độ,mặc dù tấm nào cũng đẹp nhưng cậu xác thực bị y chọc cho tức giận.Ai đời đối sử với Omega giống như y hay không chứ?ngiêm túc không muốn học đâu ra cái thói mè nheo làm nũng vậy hả??

Càng nghĩ càng cảm thấy tức chọc quang não mở ra album,đợi ngày cậu thoát ra rồi nhất định phải đánh y một trận cho hả giận mới được.Dễ dàng tha thứ thì tiện nghi cho y qúa rồi,ít nhất phải giả bộ làm mình làm mẫy bắt y xin lỗi mình thôi.Đang không ngừng tưởng tượng thì nam nhân từ trong nhà tắm bước ra,Mễ Lạc Tranh ngẩng đầu lên nhìn suýt nữa nhịn không nổi hét ầm cả lên.

Ngoạ tào,lão công nhà cậu đẹp trai hảo soái qúa a!!!!!

Chẳng biết bị ai hạ cổ nhưng gu ăn mặc hôm nay của y xác thực khác hẳn bình thường,mọi khi luôn là quân phục chính trang ngiêm túc bất khả xâm phạm.Từ lúc bắt đầu tới nay cậu rất ít khi thấy y chủ động thay đổi phong cách ăn mặc,luôn là kín cổng cao tường dù đẹp nhưng vẫn không lỡ nữa tấc da thịt chứ đừng nói giống như thế này.Áo ba lổ cắt sâu lộ tay trượt xuống tận eo phô ra cơ bắp tráng kiện,phía dưới là quần jean mài rách đầu gối thậm chí trên cổ còn đeo thêm một sợi dây chuyền hình đầu lâu.Mái tóc nhuộm xám vuốt ngược,chân mày bên trái kẻ nhẹ một đường khiến cậu trố mắt ngạc nhiên.

Rốt cuộc là ai dạy cho y ba cái mấy cái tào lao này vậy chứ?

Đợi Cổ Tuyên khoe cậu đủ lại chủ động chạy ngược ra ngoài gõ quang não làm điều mờ ám,Mễ Lạc Tranh bất lực đỡ trán trong lòng chợt nảy ra ý xấu,nếu mình chụp lại đám hình này thì nó có được xem là hắc lịch sử của y không nhỉ?vì thế nhân lúc y đang lọ mọ liền mở ra quang não hướng phía trước âm mưu chụp lén,nào ngờ quên tắt âm thanh khiến *tách vang lên giữa bốn bề phòng ngủ an tĩnh.

Nam nhân nhanh chóng xoay người ra sau nhìn cậu,Mễ Lạc Tranh mím môi giật mình sợ hãi tắt đi quang não,nhìn y đang không ngừng áp sát giơ tay nắm lấy cằm cậu mà nâng lên.Khoé môi khẽ nhếch cười nhạt nói”Phải tôi biết mình rất đẹp trai lại nhiều tiền,nếu em muốn chụp thì cứ nói thẳng,tội gì phải che giấu lấp liếm như vậy chứ?”

Mễ Lạc Tranh “....”

Xem ra so trình mặt dày vô sỉ thì cậu vẫn còn kém xa đi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.