Tất cả đám người ở đây đều bị hành động của cậu doạ cho ngây người,Thượng Quan Hiên xiết chặt nắm tay hai mắt bành trướng phẫn nộ nhìn thân ảnh đang ôm cha mình kia,dù sợ hãi nhưng vẫn cố dồn hết can đảm quát “Triển Hàm Dương cậu đây là thiếu dạy dỗ sao? không có mẹ dạy liền không biết điều làm sằng làm bậy hả?”
Mễ Lạc Tranh gác cằm ở trên vai y,ngữ khí nhẹ nhàng làm nũng vừa đủ chỉ hai người nghe thấy, không chút do dự mách lẻo nói “A Cảnh...hắn ta đang chửi nhạc mẫu của anh kìa,còn không mau dạy dỗ nó đi.”
Dù cực kì căm ghét nhưng hắn vẫn phải thừa nhận cậu ta thực sự rất đẹp,nhìn vị hôn phu mặc trên người một bộ thun trắng giản đơn, nhưng dung mạo tinh sảo quyến rũ,ánh mắt tựa như hồ ly mà câu dẫn nhân tâm,trên gương mặt ấy hiện đang treo lên nụ cười tươi rạng rỡ,mang theo chút yếu đuối mỏng manh dựa dẫm người khác.Mà nam nhân đỡ lấy kia ngũ quan sắc bén anh tuấn vô cùng,cả người dường như toả ra khí thế vương giả không giận tự uy,khiến người cam nguyện khuất phục,dưới ánh chiều tà hoàng hôn nhìn thật xứng đôi vừa lứa.
Thượng Quan Hiên vốn không hề nghĩ rằng cậu ta lại có thể đeo bám lên cha mình,chỉ đơn giản nghĩ là trưởng bối đền bù hay chiều chuộng chút vì hắn đã từ hôn,nhưng hắn không hề cảm thấy bản thân sai trái hay tội lỗi gì cả,không yêu thì bỏ sai chỗ nào chứ? Triển Hàm Dương cậu ta còn cắm sừng hắn đi? đối với hạng người bại hoại này hắn yêu thích không nổi a!
Y khẽ vuốt ve,nhu nhu đầu tóc Mễ Lạc Tranh.
Thấy một loạt hành động này trong đầu hắn liền hiện lên vẻ khiếp sợ và nghi ngờ kinh hoàng,nhớ tới thái độ gần đây của cậu ta,đáy lòng dâng lên một cảm giác khó có thể dùng lời diễn tả được.Dù ngu xuẩn bất mãn cỡ nào nhưng cung kính vâng dạ hắn vẫn rất là nhớ rõ,sau một lúc lâu mới chậm rãi tiến lên cúi người chào hỏi “Mừng cha về nhà!“.
Hai nam nhân cùng cha khác mẹ,một người trưởng thành khí thế sắc bén anh tuấn cường hãn khiến người khiếp sợ,một người thanh nhã thư sinh lễ độ.Đều là tuổi trẻ xuất sắc khí chất bất phàm như nhau, nhưng ẩn sâu trong đáy mắt lại là phẫn nộ không cam lòng.Thượng Quan Cảnh nhìn hắn mới biết bản thân lúc trước có bao nhiêu hồ đồ,đem hắn vô cô nhi viện không phải là được rồi sao? việc gì phải tự mình nuôi nấng chứ?
Nghĩ đến chuyện bản thân năm 16 tuổi đã phải làm cha,rồi mang tiếng suốt bao năm chỉ vì một mình Thượng Quan Hiên!! bí mật về thân thế hắn,ban đầu còn bao che không muốn ai biết nhưng y hiện tại liền hối hận rồi,che đậy gì chứ? hắn biết ơn y sao?
Một đứa con rơi thật sự xem mình là đại thiếu gia rồi? còn luôn mở mồm nói thừa kế gia sản của y? si tâm mộng tưởng à??
Đám bạn bè sau lưng hắn hiển nhiên không ngờ tới sẽ gặp được gia chủ thế gia trong tình huống này,cũng lập tức nhìn nhau đồng thanh hô cấp “Chào Cảnh thúc...”
Có một số người chỉ từng nhìn thấy y trên bìa tạp chí kinh tế,lúc này đây ở ngoài đời thực dung mạo lại càng so sánh đẹp hơn không biết bao lần đâu.
Triển Ninh Ninh núp sau lưng hắn lại càng không dám ngẫng cao đầu,nghe tiếng kêu chào mừng mà trong lòng sợ hãi,bởi nàng ta còn nhớ rõ như in ngày hôm đó y lạnh mặt khiển trách mình trước bàn dân thiên hạ không chút nể tình đi.Về sau uy hiếp nói không chấp nhận khiến nàng lo âu sầu khổ,may mắn là sau đó a Hiên vẫn luôn ở bên cạnh chăm sóc an ủi nàng, phải mất tận vài ngày thì tâm trạng mới phấn chấn hồ hởi hơn chút.
Xem ra Thượng Quan Cảnh thật sự vô cùng chán ghét nàng.
Nhưng tình cảm với a Hiên nàng tuyệt đối không thể từ bỏ,nghĩ như vậy Triển Ninh Ninh liền thẳng người bước lên biểu hiện có điều muốn nói nhưng đập vào mắt lại là khuôn mặt xinh đẹp tươi cười rạng rỡ của Triển Hàm Dương.Cậu ta nghiêng đầu nằm trên vai Cảnh thúc,trong đôi mắt đẹp còn mang theo ý châm biếm khiêu khích không thèm che giấu,giống như đang giễu cợt nàng ta,nét vui mừng trên mặt chợt rút đi và lập tức trầm xuống, ánh mắt nhìn về phía Mễ Lạc Tranh mơ hồ mang theo chút địch ý lạnh lẽo.
Tên tiện nhân này lại dám cả gan khiêu khích nàng!!!
Tin tức nàng ngoại tình câu dẫn vị hôn phu của anh trai đã sớm lan truyền khắp đô thành,nay đã sắp tới ngày hủy hôn mà cậu ta vẫn còn chưa hết hi vọng,vẫn mơ ước đoạt chồng sắp cưới của nàng sao? sắc mặt Triển Ninh Ninh tức khắc đen lại mà hạ giọng nghiến răng
“Đồ ti tiện này!!! là mày cố tình gài bẫy đúng không hả?” từng câu từng chữ mang theo đầy thù hận,giống như hàn băng lạnh thấu xương khiến người rợn gáy.
Không khí xung quanh đột nhiên trở nên lạnh buốt,Thượng Quan Hiên đứng ở phía trước lại càng căng thẳng cung kính cúi đầu,mồ hôi lặng lẽ ướt đẫm phía sau lưng.Làm cha con suốt bao năm,dù không mật thiết nhưng hắn hiểu rõ cha mình thủ đoạn tàn nhẫn cao siêu độc ác tới mức nào!! đứng đầu kiên định ở ví trí gia chủ suốt bao năm,những người phản đối bạo loạn đều đã sớm bị y tiễn xuống suối vàng uống canh mạnh bà từ lâu rồi,với hắn mà nói đã là đối sử rất nhân từ,nhưng nàng ta tự tìm được chết thì ai độ nổi đây???
Hận ý trong lòng đối với cậu ngày một tăng cao, nếu không có nó thì nàng ấy sẽ thế này sao? hắn càng nghĩ càng thấy tức giận,hạng người này có tư cách gì để cha hắn bảo hộ như vậy chứ? lần trước cũng vậy,thậm chí là lần này cũng....
Thượng Quan Cảnh không nói một lời chỉ chăm chú nhìn đứa em trai cùng cha khác mẹ của mình,nhớ tới những lời chửi rủa thậm tệ ban nãy, thiếu niên nhỏ bé một thân một mình đối mặt với dè bĩu khinh khi sợ hãi không dám oán than,nếu y không về kịp lúc hắn có phải sẽ lần nữa ra tay đánh người đúng không? hung quang trong mắt dữ dội bạo phát,ánh mắt lãnh lệ đi thẳng về phía Thượng Quan Hiên.Một cái tát không hề báo trước đập thẳng vào mặt khiến đầu hắn quay hẳn sang một bên.
Đám bạn bè phía sau thấy y đột nhiên ra tay đánh người tưởng rằng hắn đã thật sự chọc người tức giận,trong lòng càng thêm sợ hãi không dám lên tiếng,sắc mặt đồng loạt trắng bệch.Cố nén cảm giác khó chịu muốn chạy thân mình ai nấy đều đổ đầy mồ hôi,trên trán sau lưng ướt đẫm khó chịu câm nín cúi đầu.
Còn chưa kịp lên tiếng thì đã bị hành động bất ngờ hung tàn của y trấn nhiếp,ánh mắt giống như rắn độc liếc ngang qua cảnh cáo nàng, Triển Ninh Ninh nổi cả da gà,sắc mặt cực xấu cảm thấy bản thân suýt nữa tắt thở,cố gắng áp chế mà hít thở thật sâu,trong mắt hoang mang và tràn ngập sợ hãi.
Người đàn ông này thật đáng sợ!!! chỉ riêng ánh mắt đã đủ khiến người kinh hoàng.
Nghĩ tới quãng thời gian sau này bản thân sẽ phải sống chung với một người đáng sợ như vậy,Triển Ninh Ninh bất giác rùng mình một cái,bởi nàng sợ một ngày nào đó bản thân sẽ đột nhiên mất đi tính mạng.
“Cha...người ít nhất cũng phải cho con biết lí do vì sao lại đánh con chứ? chẳng lẽ con đã làm sai điều gì sao?” cái tát ban nãy khiến thân thể hắn chao đảo súyt chút nữa đã té ngã ra đất,trên khuôn mặt tuấn mỹ thanh nhã lãnh đạm kia lộ ra một tia tái nhợt cùng ngạc nhiên, nhịn không được đưa mắt nhìn về thiếu niên đang được cha y bế này,đây là linh tính giác quan của hắn,Thượng Quan Hiên cảm thấy cha mình tức giận như vậy chắc chắn là do cậu ta xúi giục rồi.
Mễ Lạc Tranh ngiêng đầu nằm trên vai y trực tiếp đón nhận ánh mắt buộc tội của hắn,cậu hiển nhiên hiểu nó muốn nói gì,cũng không chột dạ hay xấu hổ mà hướng hắn câu môi cười tươi, còn nghịch ngợm nháy mắt trêu ghẹo một cái.
Biểu hiện thiếu đòn khiêu khích giống như muốn nói “Phải!! là lão tử đó!! rồi ngươi làm gì được ta!!”
Thượng Quan Cảnh sau khi nghe được câu chất vấn của hắn,bất mãn trong lòng lại càng tăng, mày kiếm cau chặt,cả người cao lớn toả ra khí thế hung tàn lạnh lẽo.Thanh âm trầm thấp mà sắc bén nói “Tra nam bội tình bạc nghĩa phản bội hôn ước,thông d*âm ngoại tình là điều thứ nhất!”
“Vũ phu đánh người là điều thứ hai!”
“Coi thường lời dặn trưởng bối là điều thứ ba!”
“Không tôn trọng gia huấn quy tắc tổ tiên là điều thứ tư!”
“Bịa đặt vu khống,dối trên ghạt dưới hãm hại người vộ tội là điều thứ năm!”
“Bất trung,bất nghĩa,bất nhân,bất hiếu đã đủ chưa hả?”
Bất trung...bất nghĩa...bất nhân...bất hiếu,bốn tứ đại tội giống như thanh kiếm sắc bén mạnh mẽ đâm vào người hắn,toàn thân chấn động, thần sắc trong mắt không ngừng dãy dụa,nghĩ tới nguyên do để cha nói ra câu này hắn đều hiểu hết toàn bộ,nhưng không hoàn toàn đồng ý buộc tội,bởi hắn cảm thấy bản thân mình không hề làm sai gì cả.Vì cái gì lại chửi mình hắn đâu?
Cậu ta vẫn bình an vô sự là thế nào hả? nếu không phải tên này mách lẻo thì cha làm sao có thể trách phạt hắn chứ?Ỷ vào bề ngoài xinh đẹp mà luôn tỏ vẻ yếu đuối, nhưng thâm tâm thực sự đen tối bẩn thỉu như rắn độc,vu oan giá hoạ ức hiếp người khác cậu ta nào kém hắn đâu?
Vì cái gì mà cha lại ôn nhu che chở nó đến như vậy? hắn mới thực sự là con trai ruột của người mà!!!
Luôn cảm thấy cha đối sử bất công, nhưng hắn lúc này lại không đủ can đảm đòi về,hoặc hắn mãi mãi luôn không dám cùng người đối mặt.
“Chắc hẳn bây giờ trong lòng cậu đang rất không cam tâm nhỉ? cảm thấy tôi đây là đang áp bức hà khắc chứ gì?”
“Con trai không dám!” hắn hoảng loạn mà cật lực lắc đầu,dù bản thân nghĩ thẽ nhưng dũng cảm thừa nhận lại không có.
Thấy hắn chối y chỉ lãnh đạm khẽ hừ một tiếng, đã nói đến chừng này vẫn ngoan cố cứng đầu không biết hối cãi nhận sai,Thượng Quan Hiên này đúng là tốn bao năm công sức dạy dỗ của y.Uổng phí cho dòng máu đang chảy trong thân thể hắn,bởi nam nhân nhà Thượng Quan từ xưa đến nay chưa hề có ai hành xử như hắn cả.
Thượng Quan Cảnh khiển trách,Mễ Lạc Tranh vẫn chỉ ngoan ngoãn bình tĩnh nằm trên vai y, vui sướng cơ hồ ra hết trên mặt,sui xẻo cho hắn hôm nay lại tụ tập đông đủ bạn bè.Còn có kẻ thù hắn căm ghét nhất,mặt mũi hôm nay xem như triệt để mất hết rồi.
Đúng là hảo vận khí a.
Trước mặt bạn bè bị cha giáo huấn không nể nang,ăn trọn một bạt tai,sức lực Thượng Quan Cảnh bao lớn Mễ Lạc Tranh dĩ nhiên hiểu rõ hơn đám người ở đây rồi,mạnh thêm tí nữa là đủ để hộc máu ngất xỉu nha,đáng tiếc thật đó.
Chồng tương lai bị đánh đến tình trạng này, Triển Ninh Ninh chắc hẳn lòng như lửa đốt đi.
Qủa đúng như cậu dự đoán,sau khi đợi y mắng song nàng ta lại bắt đầu ra tay nghĩa hiệp,khiến tất cả mọi người ở đây không kịp đề phòng mà cao giọng chất vấn Mễ Lạc Tranh.
Nghe câu hỏi trong lòng y đột nhiên trầm xuống,ả tiện tì này là muốn tìm chết sao?
“Triển Hàm Dương anh và Cảnh thúc là có một chân đúng không hả? nếu không tại sao vì cái gì mà thúc ấy lại bênh vực anh như vậy chứ?” nàng mặc kệ,tội danh này tuyệt đối không được tính lên đầu bạn trai nàng.
Tứ đại tối nếu truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng cực kì nghiêm trọng,bản thân từ khi sinh ra vốn dĩ đã mang tiếng xấu rồi giờ lại thêm tin đồn này nữa,hảo cảm sẽ chẳng phải tụt xuống số âm đi,dèm pha lời ra tiếng vào sẽ ảnh hưởng đến nhận thức và tình cảm của a Hiên dành cho nàng,này dĩ nhiên không phải chuyện tốt.
Mễ Lạc Tranh thấy nàng ta chạy tới bên cạnh Thượng Quan Hiên thì khoé miệng nở nụ cười nghiền ngẫm,đôi “kim đồng ngọc nữ” này đúng là yêu nhau thật nha,có phước cùng hưởng có hoạ cùng chia,kẻ không biết gì nhìn vào sẽ thấy vô cùng xứng đôi.Nhưng chỉ có ai biết rõ nội tình mới hay bọn họ có bao nhiêu kinh tỡm,bội bạc.
Hắn vô cùng thích Triển Ninh Ninh,nàng tựa như ánh trăng sáng là tâm can bảo bối của hắn, chỉ mong đời đời kiếp kiếp ở bên nhau.Vì nàng hắn không chút do dự ngoại tình lừa dối Triển Hàm Dương, kiên quyết huỷ bỏ hôn ước đã được định ra từ thưở nhỏ,dối trên gạt dưới ra tay đánh người đây là bất trung bất nghĩa.
Không nghe lời cha vẫn kiên quyết bên nàng đó là bất hiếu,cha nói rất đúng,phải!! là hắn sai nhưng hắn kiên quyết không nhận thì ai gì làm được hắn!! Triển Hàm Dương cậu ta cũng ngoại tình mà,không thích cậu ta cho nên ở bên người khác là hắn sai sao? đạo lí ngang ngược gì vậy chứ? Hắn căn bản không hề thấy bản thân vì cái gì phải cúi đầu xin lỗi cả,Triển Hàm Dương cậu ta không xứng được hắn yêu thương.
Áy náy? tội lỗi? lượng thứ đi,hắn không nhận ra a.
Tầm mắt hắn hận thù nhìn về phía thiếu niên nhỏ nhắn đang nằm trên vai cha mình,cố tình làm lơ lời dạy của y,đè nén hận thù đang sôi trào trong lòng và chất vấn vào từng câu từng chữ.
“Triển Hàm Dương!!cha tôi trước nay làm người quang minh lỗi lạc,chuyện này tuyệt đối là chủ ý của cậu đúng không? vì tôi bỏ cậu chọn yêu Ninh Ninh cho nên cậu ghi hận tôi,xúi giục cha làm điều sằng bậy,âm mưu muốn hủy hoại danh tiếng của chúng tôi đúng không? vậy tôi hỏi cậu,ở trước mặt mọi người cậu có gan dám thề rằng bản thân không hề xúi giục cha tôi hay không?”
Hắn muốn phần bất hiếu này một mình hắn gánh là đủ rồi,a Ninh nàng ấy là vì yêu thương hắn nên nhất thời hồ đồ,hắn không muốn nàng vì mình mà bị cha trách phạt.
Hắn vừa thốt song câu đó sắc mặt vốn dĩ đã rất xấu của y lại càng đen thêm,đám bạn bè đằng sau và Mục Thanh vẫn là cúi đầu im lặng nhưng đều nhiều chuyện vểnh tai lên nghe.
Gia tộc hào môn ai mà chẳng có chuyện xấu không muốn cho thiên hạ biết,thế nhưng để mà mắng chửi thậm tệ như Thượng Quan Hiên vẫn là lần đầu tiên thấy.Kỳ thật lí do vì sao Thượng Quan Hiên bị chửi nặng nề như vậy còn không phải vì nàng ta sao? bản thân tạo nghiệp còn bày đặt khí phách lý lẽ hùng hồn,điều này khiến họ cảm thấy buồn cười không thôi.
Chọn chất vấn Triển Hàm Dương là không sai, đúng người nhưng sai thời điểm,chỉ cần không mù đều có thể rõ ràng Thượng Quan Cảnh đang chống lưng cho cậu ta,Triển Ninh Ninh lại tự động đưa dê vào miệng cọp này là chơi trò ai ngu hơn ai sao?
Mễ Lạc Tranh đưa tay vén sợi tóc ngắn củn bên vành tai y,thật ra với độ dài chẳng tày gang đó vốn không cần vén,nhưng Mễ Lạc Tranh chính là muốn diễu võ dương oai,muốn cho họ thấy chỗ dựa của mình cường đại cỡ nào.Vuốt nhẹ lên nơi sườn mặt góc cạnh của y,cũng không quay đầu lại nhìn,khẽ cười nói “Có xúi hay không tôi nghĩ cậu nên hỏi rõ cha mình mới phải chứ?chất vấn ta thì có ích gì? Cảnh thúc... người xem ta nói có đúng không?”
Thanh âm thiếu niên mềm mại dịu dàng như gió xuân,hơi thở ngọt ngào ấm áp phà thẳng vào da mặt y,nghe vào trong tai thực rất thoải mái dễ chịu.
Không biết ả ta lấy đâu ra tự tin mà can đảm đến vậy,hay là tại Thượng Quan Hiên qúa cưng chiều chưa hề để nàng ta chịu một tia ủy khuất, vì lẽ đó khiến nàng ta ảo tưởng,động chạm chút liền không chịu nổi, cao giọng lớn tiếng đòi công bằng.Thượng Quan Hiên may ra còn chút đầu óc,dù không nhận sai nhưng biết điều im lặng nghe chửi,chờ y nguôi giận thì bỏ qua xí xoá,mọi chuyện coi như giải quyết êm xuôi.
Nhưng “nữ hán tử” Triển Ninh Ninh lại nhất quyết bám riết không tha,âm mưu đem hướng gió lửa giận hướng về phía cậu,có lẽ chính bản thân nàng ta và hắn vẫn còn nghĩ rằng tất cả là do cậu xúi giục,yêu không được nên sinh hận,cố tình bày kế trả thù hai người.
Đúng là chúa tể suy diễn,bà tổ IQ,vị thần của câu trả lời a...
“Thượng Quan Cảnh tôi không phải kẻ mù, đầu óc cũng chưa lú lẫn đến nổi bị người xúi giục bất phân đúng sai,nếu cậu yêu nàng ta trong tình trạng cả hai độc thân tôi không nói,nhưng lại cố tình lúc còn hôn ước...đã vậy còn không chỉ một lần duy nhất,Thượng Quan Hiên tôi hỏi cậu hành vi này đã đủ bất nhân bất nghĩa hay chưa? “
“Bất trung,bất hiếu có cần tôi nói rõ luôn không?”
Mày kiếm cau chặt bất mãn vô cùng,thanh âm trầm khàn lạnh lẽo ẩn chứa uy nghiêm mạnh mẽ,lần này lại đối nghịch y vì cô gái không ra gì kia,hạng tiểu tam xấu xa giả dối này luôn muốn phần lợi về mình mà bất chấp tất cả hãm hại người khác.Trách không được thiếu niên thanh danh ăn chơi bất lợi lan truyền,thì ra ngọn nguồn căn nguyên tất cả chính là do nàng ta tạo thành.
“Chuyện nhà chúng tôi không đến lượt hạng người ngoại lai như cô xen vào,chuyện lần trước tôi nói cô đã quên rồi sao?”
Triển Ninh Ninh cảm thấy lạnh người sắc mặt xanh trắng chuyển biến rõ rệt,mồ hôi lạnh toàn thân chảy ròng mà cắn chặt môi dưới,nàng ta sợ hãi á khẩu không dám trả lời,bởi những gì y nói đều đúng,nếu cứ ngoan cố cứng đầu cải lại thì người thiệt sẽ chỉ là mỗi mình nàng ta.
“Đời tôi ghét nhất chính là hạng người tiểu tam thượng vị,phá hủy gia đình hạnh phúc người khác giống như cô và người mẹ mẫu mực của cô vậy.Nhân lúc tôi còn bình tĩnh thì cô nên tự động rời khỏi đây đi...đừng để đến lúc gọi người đuổi ra thì mất mặt lắm,Triển tiểu thư làm người mưu mô thủ đoạn chắc nghe hiểu tôi nói gì mà đúng không?”
sáu chữ “làm người mưu mô thủ đoạn” y trực tiếp châm chọc nàng ta,nó như mũi tên cắm xâu vào nhận thức của tất cả mọi người có mặt tại đây.
Có cây bách tùng khổng lồ Thượng Quan Cảnh chống lưng,Mễ Lạc Tranh cảm thấy mình có thể cùng bọn họ đại chiến thêm 300 hiệp nữa,dù không có y thì cậu cũng không phải qủa hồng mềm tùy người nắn bóp,cơ hội trời cho ngàn năm có một này cậu đương nhiên sẽ không bỏ qua.
“Mẹ tôi từ khi còn sống,lúc mang thai tôi thì đã cùng lão thái thái nhà Thượng Quan có quan hệ rất tốt rồi.Bà rất qúy mẹ tôi,vì lẽ khi tôi còn chưa sinh ra hai nhà đã hứa hôn với nhau rồi”
“Khi còn nhỏ tôi thật sự rất thích Thượng Quan Hiên,nhưng thời gian vật đổi sao dời,cho tới khi cô xuất hiện thì mọi thứ thay đổi,thái độ hắn ta với tôi nhạt dần.Ban đầu thực sự vô cùng thương tâm khổ sở,nhưng trãi qua nhiều năm lại trực tiếp phai nhạt đi gần như toàn bộ.Chính thái độ lạnh lùng vô cảm của hắn ta đã giết đi phần cảm tình còn sót lại lại trong tôi”
“Cho đến hiện tại thì mối quan hệ giữa với tôi hắn cũng chỉ là một người dưng không hơn không kém”
Mễ Lạc Tranh mỉm cười,trên gương mặt biểu cảm hoàn toàn không có chút gì gọi là thương tâm khổ sở,ngữ khí vô cùng dịu dàng “Có thể vì người mình yêu mà hi sinh rước lấy tứ đại tội danh qủa là hiếm thấy,trên đời này không phải ai cũng làm được giống hắn ta,Ninh Ninh à phần tình cảm mặn nồng hi sinh cao cả này em nhất định phải giữ lấy thật tốt nha!”
“Anh hai thì không phải là người hoạt ngôn,cũng không có nhiều tiền mua tặng em qùa cưới sa sỉ hay giá trị lên thành,thôi thì sẵn có mặt mọi người ở đây anh chính thức cùng Thượng Quan Hiên hủy hôn!”
“Kể từ nay hai người có thể thoải mái yêu đương tự do mà không cần vụng trộm nữa rồi,chúc mừng nhé!”
Miệng nói không hoạt ngôn,nhưng từng câu từng chữ phun ra có cái nào không phải con dao hai lưỡi đâu? bọn họ không cam lòng thì thế nào? còn dám phản bác lại nữa chắc??
Hôm nay đúng là ngày may mắn của cậu mà, một mũi tên trúng hai con nhạn,vừa thành công hủy hôn phủi sạch quan hệ,vừa đem tất cả thanh của đôi tra nam tiện nữ kia hủy hoại không còn một mống,nhưng thật sự chỉ có vậy vẫn chưa làm cậu thoả mãn hoàn toàn, nếu có thể Mễ Lạc Tranh thực hi vọng trời giáng cửu lôi thiên kiếp trực tiếp đánh tan hồn phách hai người...khoan khoan...nếu chết dễ dành như vậy thì tiện nghi cho họ qúa,nhất định phải đì họ xuống 18 tầng địa ngục nếm thử núi đao chảo dầu và cắt lưỡi rút xương là như thế nào,để bọn họ nếm trãi cảm giác muốn chết không được muốn sống không song này,để bọn họ thấu hiểu đau khổ mà Triển Hàm Dương từng trãi qua là như thế nào!!
Thượng Quan Cảnh bế cậu trên tay từ đầu chí cuối vẫn luôn chú ý biểu hiện của cậu,y cảm thấy thiếu niên vẫn là qúa mức rộng lượng nhân từ,vẫn cứ dễ dàng tốt bụng tha thứ cho người khác như vậy.Luôn nhận thiệt thòi về phía mình,tương lai về sau hãy để y tới lấp đầy và che chở phần lương thiện ấy cho cậu đi.
__________________
#Trường Kịch Ngoài Lề:
- Hắc tâm liên°Bụng đầy dao găm°ăn miếng trả miếng Mễ Lạc Tranh”Em là người tốt mà! anh phải tin em chứ!”
- Thúc Thúc (Ngây Thơ) Thượng Quan Cảnh “....”