Xuyên Nhanh: Cứu Mạng, Tất Cả Nam Chủ Đều Tan Vỡ!

Chương 22: Chương 22: Bạch nguyệt quang của bệnh kiều tổng tài (phát sóng trực tiếp) 1




Edit by AShu ^_^.

Bắt đầu thế giới 2.

__________

Tô Đường nghỉ ngơi ở không gian mấy ngày, chờ những ký ức ở thế giới trước bị xử lý tốt, nàng mới bắt đầu tiến vào thế giới mới.

Nàng vừa mở mắt, liền đập vào mắt là một gian nhà ở keo kiệt. Nhà chỉ có bốn bức tường, toàn bộ trong phòng ngoại trừ cái giường mà nàng đang nằm là còn nguyên vẹn, ngay cả ghế dựa cũng bị thiếu cái chân. . Truyện Quan Trường

“Hệ thống, tình huống hiện tại là như thế nào.”

Nàng nỗ lực nhớ lại hồi ức, ở cái thế giới thứ hai, nhiệm vụ chính của nàng là nuôi dưỡng nam chủ a. Thế giới này nam chủ tên là Hoắc Phi, vốn nên là trưởng tử của Hoắc gia, nhưng bởi vì những việc xấu xa mà Hoắc gia làm, mười tuổi đã bị người ta bắt cóc. Cuối cùng cố gắng lắm mới từ tay kẻ bắt cóc trốn thoát, lại ngã đụng đầu.

Mà địa phương hắn đào tẩu là một cái làng nghèo nàn, tin tức không thông. Hơn nữa người Hoắc gia cũng thật tuyệt tình, tuy rằng không tìm được người, nhưng cho người làm giả thi thể của hắn, từ đây về sau, Hoắc Phi hoàn toàn không có hy vọng.

Cuối cùng Hoắc Phi được một bà lão thiện lương cứu được, chỉ là bà lão tuổi tác đã cao, tuy rằng cứu được hắn, nhưng chỉ sống được ba năm. Cuối cùng chỉ có thể đem hắn phó thác cho con trai duy nhất của bà. Mà gia đình người con trai kia sống tại thành phố, nhưng bởi vì sinh hoạt túng quẫn, nuôi dưỡng nữ nhi đã là cố hết sức, huống chi lại nuôi thêm một nam hài, cũng bởi vậy, Hoắc Phi không được đối xử tốt trong cái nhà này, cuối cùng còn sinh ra tích cách vặn vẹo.

Mà thân phận lần này của Tô Đường chính là cháu gái của bà lão đó, tên là Khương Ngư. Trong cốt truyện nguyên bản, nàng cùng mẹ ngược đãi Hoắc Phi, cuối cùng hại hắn bị mù một con mắt. Hơn thế nữa, vào mùa đông giá rét còn ném người ta ra khỏi nhà. Cuối cùng, Hoắc Phi trở về Hoắc gia, nhưng do nhiều năm bị Khương gia giày xéo, thân thể hắn sớm đã không thể rời xa thuốc men, hơn nữa bên trong Hoắc gia đấu đá nhau, nên tính cách cũng sớm trở nên cực kỳ tối tăm, cuối cùng hắn trở thành phần tử nguy hiểm của xã hội.

Khi Tô Đường xuyên tới, đương nhiên là muốn sửa lại cốt truyện. Cũng may, Khương mẫu tuy khắc nhiệt, nhưng tới năm thứ hai sau khi Hoắc Phi chuyển tới, bà cùng Khương phụ lần lượt qua đời, cuối cùng chỉ còn hai người sống nương tựa vào nhau.

Nguyên bản nhiệm vụ lần này không khó, chỉ cần chăm sóc thật tốt Hoắc Phi mấy năm, chờ đến khi hắn thành niên trở lại Hoắc gia, nàng có thể thành công lui thân. Thế nhưng ngay khi nhiệm vụ sắp hoàn thành thì Hoắc Phi bỗng nhiên cầu hôn nàng!

Nàng chỉ coi hắn là mục tiêu công lược, hắn lại muốn cưới nàng, sao có thể như vậy được! Vì thế, Tô Đường nghĩ ra một cách tuyệt diệu, cố ý liên hệ với những người khác trong Hoắc gia, sau khi bị hắn phát hiện, không những không giải thích, ngược lại còn cầm tiền của những người Hoắc gia đó nhục nhã hắn.

Cái gì mà cưới hắn chỉ có thể sống bần cùng, yêu đương chỉ tổ tốn thời gian.

Ngay từ đầu Hoắc Phi không tiếp thu được, thậm chí còn muốn níu kéo nàng, nhưng khi đó Tô Đường đã nói những lời nói cay nghiệt. Nàng nói nàng vừa thấy hắn lại nghĩ ngay đến việc trong tương lai mình sẽ sống chung với một con gián, làm cả người nàng ghê tởm. Ngay từ đầu đối tốt với hắn chỉ là cho hắn một chút hy vọng rồi về sau khi đạp đổ hy vọng nhỏ nhoi đó của hắn, nàng mới cảm thấy sướng. (Ác quá chị ơi L)

Hiện tại, đã qua một năm nàng đoạn tuyệt với Hoắc Phi.

Nàng bước xuống khỏi cái giường đang lung lay sắp đổ, nhìn đầu giường rỉ sắt loang lổ, khóe miệng kéo lên, “Hiện tại ta đang ở thời điểm nào? Ở đây là ở đâu?”

Hệ thống đã cùng nàng nói qua, sau khi nàng rời đi, sẽ có hệ thống khác tới đây thiết lập một trình tự dưỡng lão một cách hoàn mỹ, nói chung là sẽ tìm một nơi không người, làm nàng chậm rãi từ từ chết đi.

“Đây là nhà cũ của bà ngươi.”

Tô Đường hiểu rồi, hệ thống là tính toán cho nàng chết ở nhà cũ, rốt cuộc nơi này ở vùng núi, xung quanh lại ít hàng xóm, chết ở địa phương này, chỉ sợ không ai tìm thấy được.

Thời gian một năm có thể làm được rất nhiều việc, tỷ như nói đến Hoắc gia, nàng nhớ sau khi Hoắc Phi trở về, mới có hai năm là đã khống chế được Hoắc gia.

Hai người nguyên bản còn có thể liên hệ, nhưng những việc mà Tô Đường làm, Hoắc Phi khi nhìn thấy nàng, không đem nàng xé ra là may lắm rồi.

“Ngươi hiện tại dự định làm như thế nào?” Hệ thống nhìn Tô Đường phát ngốc, nhịn không được mà hỏi.

“Sửa nhà.” Tô Đường xem xét bốn phía, nhà cũ này thật sự nát quá rồi, cũng may hiện tại là cuối thu nên mát mẻ, nếu là mùa đông, chỉ sợ cái cửa sổ không có kính chắn kia đã làm nàng chết vì lạnh rồi.

Hệ thống hỏi, “Ngươi có tiền sao?”

Tô Đường lúc trước cầm tiền Hoắc gia đưa, liền quyên góp vào cô nhi viện, lấy danh nghĩa làm việc tốt để tích đức.

Hệ thống bỗng nghĩ tới một sự kiện, nói: “Đúng rồi, tuy ngươi đã làm rã băng tích phân ở thế giới trước, nhưng mà ngươi vẫn còn ở trong thời gian bị trừng phạt, cho nên thân thể vẫn mang bệnh tật như cũ.”

Tô Đường nghe xong, tim đập thình thịch, “Sau đó thì sao?”

Hệ thống, “Tin tốt là, thế giới trước chỉ cho ngươi thời gian 3 năm để hoàn thành nhiệm vụ, thế giới này cho ngươi 5 năm. Nói cách khác nếu ngươi hoàn thành nhiệm vụ sớm, ngươi còn có thể lại tùy tiện thời gian còn lại.”

Tô Đường nghe xong, thoáng nhẹ nhàng thở ra, thời gian 5 năm vẫn rất dư dả a. Nhưng mà khi nàng tra xét lại tài khoản của mình, nhìn số tiền còn lại trong tài khoản tiết kiệm, nàng cảm thấy mình không sống tới ngày mai.

Quá nghèo, một trăm đồng mà cũng không có.

Tay không thể nâng, vai không thể khiêng, mà ở rừng núi xa xôi bán nghệ thì không ai thèm xem!

Từ từ đã!

Linh quang trong đầu chợt lóe lên, nơi này không phải ở cổ đại, mà là ở hiện đại tin tức dễ dàng lan truyền a, nếu như muốn đơn thuần 'bán nghệ', nàng hoàn toàn có thể phát sóng trực tiếp a.

“Cẩu tử, tích phân còn dư của ta có thể tăng giá trị may mắn lên không?”

Chủ bá* nhiều như cẩu, muốn trong khoảng thời gian ngắn trổ hết tài năng thì quá khó khăn, bất quá nếu có thể tăng giá trị may mắn, như vậy cơ hội bạo hồng* cũng có thể tăng lên.

*Chủ bá: phòng livestream, streamer

*Bạo hồng: nổi tiếng sau một đêm

Nhớ trước đây tích phân có cả vạn nguyên, hiện giờ số giá trị tích phân nàng có cũng giống như tiền trong tài khoản, chỉ có hai số, nghèo thấy sợ, thật sự là quá thảm rồi.

Hệ thống, “Mười tích phân tăng được một trăm giá trị may mắn, nhưng ngươi chỉ có thể dùng một lần.”

Tô Đường cắn răng đồng ý, dùng một lần thì dùng một lần, nàng tranh thủ thành công trong một lần.

Livestream cũng có nhiều loại, về trò chơi, về trang điểm, còn có các loại troll người khác, nhưng những cái đó đều không thích hợp với nàng. Tô Đường nghĩ nghĩ, cuối cùng nàng quyết định làm về ăn uống. Nơi này là sơn thôn xa xôi, trong núi món ăn hoang dã nhiều, có rất nhiều nguyên liệu tại chỗ, cũng coi như là một ưu điểm đi.

Nàng nghĩ đến liền bắt tay vào làm, nhà cũ này của bà có không ít nông cụ, nàng còn làm cho mình một cái cung tên đơn giản. Làm nhiều nhiệm vụ như vậy, đã hành tẩu qua nhiều thế giới, bàn tay vàng lớn nhất của nàng là chính bản thân mình, học tập tích lũy, nàng cũng không biết chính mình rốt cuộc tích lũy được bao nhiêu kỹ năng.

Tuy nói tính toán làm chủ bá mỹ thực, bất quá vào thời điểm làm cung tên, nàng cũng thuận tay quay lại.

Mùa thu mát mẻ trên núi rừng làm cho ý chí hừng hực, Tô Đường một tay cầm di động, vừa nghĩ đợi lát nữa săn con thỏ hoang, kết quả đi không bao lâu, thỏ thì chưa thấy, nhưng lại bắt gặp một con heo rừng đang phát điên.

Đây hẳn là heo rừng trưởng thành, thân hình cường tráng, răng nanh to lớn, đặc biệt khi nhìn cái răng nanh kia là đã thấy hung tàn.

Di động còn đang phát sóng trực tiếp, lúc này đã có hai ba người vào xem, chợt thấy có heo rừng, sợ tới mức mà sôi nổi điên cuồng bình luận.

“Ngọa tào, đây là thứ gì? Nhìn cái răng nanh kia kìa, là heo rừng sao?!”

“Trời đất ơi, tui không tới lộn kênh đó chứ, đây là kênh mỹ thực đúng không?”

Bình luận viết cái gì Tô Đường không biết, hai mắt nàng lúc này sáng lên, đây chính là heo rừng a, làm thịt nó, nàng có thể ăn được nhiều thịt hầm a.

(tấu chương xong)

__________

Đã beta.

Cầu vote a

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.