Editor: Sam
Chuyện này diễn ra trong bảy ngày, triều thần ngây người trong đại điện bảy ngày. Lúc rời khỏi, ánh mặt trời bên ngoài vô cùng chói mắt.
Trong mắt nhiều người chảy ra nước mắt, có thể nói sự tra tấn trong bảy ngày này, là điều mà cả đời bọn họ không thể quên được.
Cả đám vô cùng thảm hại, đầu tóc bù xù, thần sắc uể oải, giống như vừa đại chiến bảy ngày bảy đêm.
Sóng ngầm bên ngoài bắt đầu khởi động, máu gột rửa ngoài hoàng cung.
Lúc bọn họ rời hoàng cung, bước chân vội vã như thể phía sau có lệ quỷ dí tới.
Mấy ngày qua, cả thiên hạ thay đổi, có cảm giác biển xanh biến thành nương dâu*.
*Biển xanh biến thành nương dâu: chỉ những thay đổi lớn lao trong cuộc đời.
Việc thu lương thực từ các thế gia thoáng đã làm quốc khố đầy lên, biểu cảm Dịch Hi tựa tiếu tựa phi*: “Bắt bá tánh trên người chỉ có hai lạng thịt nộp thuế, đám thế gia vọng tộc này càng phải cần nộp thuế hơn.”
*Tựa tiếu tựa phi: cười như không cười, không lộ rõ cảm xúc.
Đặc quyền của giai cấp quý tộc đó là không cần nộp thuế, nhưng trong tay bọn họ có rất nhiều đất đai, thâu tóm không ít ruộng đất.
Thôn tính đất đai, người dân sẽ không thể sống. Vậy họ phải làm gì bây giờ, chỉ còn cách tạo phản. Tiếp đến họ bắt đầu từ từ thâu tóm đất đai, của cải của tầng lớp phía trên đã tích lũy. Sau đó, họ sẽ bắt đầu chia lại quyền lợi, tài phú một lần nữa.
Đống lương thực đó đương nhiên là dùng để cứu tế, nhưng không phải cho miễn phí, mà sẽ giới hạn số lượng. Giá của lương thực sẽ được giữ nguyên như cũ.
Hiện giờ thị trường khan hiếm lương thực, có rất nhiều thương nhân đầu cơ tích trữ lương thực. Thức ăn trên thị trường không có bao nhiêu, mà giá cả thì bị đẩy lên cao.
Nếu muốn bình ổn giá cả, phải giết thêm một đợt nữa. Số lương trong tay đám thương nhân, mấy người muốn đôn giá bao nhiêu thì đôn.
Bây giờ Dịch Hi giết người tới điên. Ngay cả giới quý tộc hắn còn giết, thì nói gì tới thương nhân. Sĩ nông công thương, thương nhân ở dưới cuối, đương nhiên phải giết đã tay đám dê béo này rồi.
Có rất nhiều thương nhân bị giết, số lương thực tích trữ bị tịch thu. Những thương nhân khác thấy vậy, bị dọa đến tiểu ra quần. Bọn hắn chưa thấy qua ai thô bạo, điên khùng như vậy.
Được rồi, ngươi nói hạ giá thì hạ giá. Tuy so với giá cũ thì có hơi cao, nhưng dân chúng vẫn chấp nhận được.
Trong lúc nhất thời, bá tánh kinh thành reo hò nhảy nhót. Đáng lẽ phải giết những tên thương nhân tham lam đó từ sớm.
Hoàng đế là một vị vua tốt. Về phần những câu ca dao xướng Dịch Hi là bạo quân ngu ngốc, bá tánh hoàn toàn không thèm quan tâm.
Bọn họ là đơn giản như vậy, ai cho bọn họ ăn no, thì người đó chính là vị vua tốt.
Còn những nơi nổi lên bạo loạn chờ Dịch Hi đến dẹp, Dịch Hi cũng không phái binh đi đàn áp, tất cả lực lượng đều tập trung ở kinh thành. Dịch Hi điên nhưng không có ngu, hắn cũng biết có rất nhiều người muốn hắn chết.
Cho nên tất cả binh lực đều bố trí bảo vệ kinh thành.
Dịch Hi còn thông báo lên bảng vàng, đó là ở trong Đại Tấn, không cần biết là ai, nhà nào, chỉ cần biết là lén nuôi dưỡng tư binh, với lại chiếm quặng sắt làm của riêng, sẽ bị tính vào tội mưu phản. Hoan nghênh bá tánh tới tố cáo, nếu là thật, sẽ được khen thưởng 30 cân lương thực.
30 cân lương thực không phải là số ít. Đặc biệt là bây giờ, một hộ gia đình mỗi tháng chỉ được mua 20 cân lương thực. Lương thực làm lay động không ít lòng người.
Rất nhanh đã có người đi tố cáo, có một vài quặng sắt bị thế gia hoặc là người có thân phận đặc thù nắm giữ. Bây giờ bỗng nhiên có người đi báo tin, sau đó có một đoàn binh tới tiếp quản những mỏ sắt này.
Còn những nhà nuôi dưỡng tư binh, Dịch Hi cũng nói, hoặc là giải tán tư binh, chúng ta nói chuyện vui vẻ với nhau, hoặc là đánh nhau một trận.
Vốn dĩ các thế gia còn định liên minh lại lật đổ tên hoàng đế khùng điên này. Nhưng giờ hoàng đế bất ngờ ra đòn, những quặng sắt được giấu kỹ đều bị đưa ra ánh sáng.
Một đám dân đen, tiện dân, chỉ vì 30 cân lương thực.