Đối diện với sự níu kéo của Lộ Thiệu Quân, Vệ An Huyên vẫn nhớ không quên đứa trẻ chưa chào đời kia, khẽ cắn môi nén lại suy nghĩ không muốn từ chức.
Lộ Thiệu Quân hết cách, chỉ đành để Vệ An Huyên từ chức, đồng thời bồi thường hậu hĩnh cho cô, phần đền bù ấy nhiều đến mức khiến Vệ An Huyên cũng phải ngạc nhiên.
Nhưng Vệ An Huyên vẫn chọn từ chức.
Vệ An Huyên vô công rỗi nghề nằm ở nhà một khoảng thời gian. Tuy ngày ngày không có việc gì làm thì xem mấy tờ quảng cáo thông báo tuyển dụng, nhưng cô hoàn toàn không có lòng dạ nào đi phỏng vấn.
Mặc dù đã từ chức, nhưng tâm trí Vệ An Huyên vẫn đặt ở công ty.
Ngay cả khi thông qua những cuộc phỏng vấn, Vệ An Huyên cũng không nghĩ sẽ đến chuyện đi làm ở công ty khác.
Vệ An Huyên tự phỉ nhổ bản thân không chịu phấn đấu, đã rời khỏi công ty rồi còn suốt ngày nghĩ về công ty. Buổi sáng vừa đến giờ liền dậy, đồng hồ sinh học đã được hình thành, dù muốn nằm trên giường ngủ nướng cũng không được.
Cô bất giác nhớ đến Lộ Thiệu Quân, nghĩ xem hắn đang làm gì, đã ăn sáng chưa, công việc tiến triển có tốt không, những tên cáo già trong công ty có làm khó Lộ Thiệu Quân không.
Cảm giác không yên tâm này đã vượt qua oán hận dành cho Lộ Thiệu Quân. Khi thấy Lộ Thiệu Quân đứng dưới lầu, Vệ An Huyên nước mắt nước mũi chạy xuống, lao vào trong vòng tay của Lộ Thiệu Quân.
Vệ An Huyên về công ty làm, hết lòng hết dạ phụ tá Lộ Thiệu Quân, trợ giúp Lộ Thiệu Quân.
Tâm tình Vệ An Huyên hiện tại biến hóa đôi chút, cô thấy thay vì rầu rĩ vị trí của mình trong lòng Lộ Thiệu Quân, thì chẳng bằng một lòng giúp đỡ Lộ Thiệu Quân, khiến Lộ Thiệu Quân không thể rời khỏi cô.
Đã lâu lắm rồi Lý Y Y không xuất hiện, qua thời gian nữa, tự nhiên Lộ Thiệu Quân sẽ quên mất cô ta.
Trong lúc khó khăn, Lộ Thiệu Quân với Vệ An Huyên đồng tâm hiệp lực, trên một chiếc thuyền chật vật đi về phía trước, giúp đỡ nhau, nương tựa vào nhau. Thứ tình cảm này dường như đã vượt qua cả tình yêu đơn thuần.
Vệ An Huyên cảm thấy như vậy khá tốt.
Thế nhưng bây giờ Lộ Thiệu Quân muốn từ bỏ kết quả mà bọn họ đã dày công sắp xếp, muốn đi ra ngoài. Tóm lại thì có chuyện gì quan trọng đến mức phải ra ngoài bây giờ chứ.
Lộ Thiệu Quân lưỡng lự hai bên, vẻ mặt đấu tranh, nói: “Hội nghị dời lại đi.”
Vệ An Huyên lập tức hỏi: “Tại sao muốn dời lại. Nếu dời thì sẽ khiến cho bọn họ kịp thời ứng phó, lúc này chúng ta sắp thành lại bại. Lộ tổng, đến cùng thì vì chuyện gì mà lại đi ra ngoài chứ?”
Hiện giờ Lộ Thiệu Quân hết sức tin tưởng Vệ An Huyên, vả lại cũng biết rõ tình yêu Vệ An Huyên dành cho hắn.
Vệ An Huyên cống hiến cho hắn nhiều như vậy cũng dựa trên phần tình cảm này, nếu để tình cảm của Vệ An Huyên lung lay, thì hậu quả khá là nghiêm trọng.
Lộ Thiệu Quân là thương nhân, có thể sẽ yêu, nhưng phần tình cảm đó cũng phải trải qua sự cân nhắc và phân tích mặt lợi mặt hại.
Lộ Thiệu Quân yêu Lý Y Y, vì thế giới của Lý Y Y và hắn hoàn toàn khác biệt, Lý Y Y không ảnh hưởng nhiều đến lợi ích của hắn.
Vệ An Huyên lo lắng hỏi: “Lộ tổng…”
Ngay sau đó, Vệ An Huyên lập tức phản ứng, không phải cô không biết Lộ Thiệu Quân thuê thám tử tư tìm kiếm Lý Y Y, nhưng Lý Y Y đã lâu không xuất hiện..
E rằng Lý Y Y đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Hiện giờ Lộ Thiệu Quân muốn hoãn cuộc hội nghị để ra ngoài, chắc là Lý Y Y đã xuất hiện.
Trái tim Vệ An Huyên đau đớn, chua xót đến mức đầu lưỡi cũng tê dại, cô siết chặt tay, móng tay đâm vào lòng bàn tay, âm thanh cô run rẩy: “Có phải anh muốn đi gặp Lý Y Y không?”
Lộ Thiệu Quân do dự một lúc gật đầu: “Đúng vậy, cô ấy đã xuất hiện.”
Vệ An Huyên hít sâu một hơi: “Không phải là em không cho anh đi gặp cô ta, nhưng phải biết bên nào nặng bên nào nhẹ. Nếu cô ta đã chịu xuất hiện, tạm thời sẽ không biến mất đâu.”