Thẩm Vĩ giúp Lục Sanh nấu canh giải rượu, nhận được công ty điện thoại, liền cáo từ đi trước.
Lục Miểu vốn định đuổi theo đi, nhưng lại không thể ở Lục Sanh trước mặt biểu hiện đến quá rõ ràng, liền cưỡng chế kiềm chế.
“Anh, em về phòng đổi kiện quần áo, một hồi liền đi công ty trước. Anh hôm nay có thông cáo sao, cùng nhau đi?”
“Không có, hôm nay không có việc gì, anh có chút đau đầu liền ở nhà nghỉ ngơi một ngày.”
Nghe cậu nói đau đầu, Lục Miểu liền nhớ tới phòng bếp mới vừa nấu xong nồi canh giải rượu, trong lòng chua lòm, “Kia anh nhớ uống canh giải rượu Thẩm ca nấu, Thẩm ca đối với anh cũng thật tốt!”
Nghe lời nói của cậu ta bí mật mang theo ẩn ẩn ghen ghét, Lục Sanh nhướng mày khẽ cười một tiếng, “Nấu chén canh giải rượu liền cảm thấy hắn tốt? Miểu Miểu, xem người cũng không thể xem ngoài mặt, có một số người ngoài mặt làm cùng trong lòng nghĩ chính là hai việc khác nhau!”
Lục Miểu nghe cậu lời nói không rõ ý vị, lại xem cậu bên môi gợi lên tươi cười, thấy thế nào đều mang theo một tia châm chọc.
Cậu ta trong lòng lộp bộp một tiếng, không biết vì cái gì liền cảm thấy Lục Sanh hôm nay giống như có điểm không giống, nhưng là rốt cuộc nơi nào không giống, cậu lại không thể tìm ra.
“Được, anh, em biết, em đi về phòng trước.”
Lục Miểu trong lòng có điểm thấp thỏm, bỗng nhiên không biết nên như thế nào đối mặt Lục Sanh, liền dứt khoát xoay người chuẩn bị về phòng thay quần áo.
Lục Sanh nhìn bóng dáng của cậu ta, đáy mắt trào phúng sâu hơn vài phần, thanh âm lạnh nhạt mà mở miệng nói, “Miểu Miểu, đi công ty tốt nhất vẫn là ăn mặc đoan chính một chút, áo phông cổ thấp cũng đừng mặc đi. Em phía trước không phải đối bên ngoài tuyên bố không yêu đương, nay đầy người dấu vết ái muội bị phóng viên chụp được, bọn họ chính là viết đến cái gì ra tới! Mấy ngày hôm trước sao nam mới debut, đã bị chụp đến mấy cái dấu hôn, cư dân mạng đều công kích hắn là dựa vào bán mông thượng vị, em vẫn là chú ý một chút đi!”
Cậu nói xong liền chậm rì rì từ trên sô pha đứng lên, cũng mặc kệ Lục Miểu phản ứng như thế nào, liền nhấc chân hướng phòng bếp đi tới.
Lục Miểu đột nhiên quay đầu lại, trừng mắt nhìn bóng dáng Lục Sanh, đôi tay nắm chặt thành quyền, khớp xương đều bởi vì dùng sức bị niết đến trắng bệch.
Đêm qua cậu ta cùng Thẩm Vĩ đều uống rượu, cả hai đều thực điên cuồng, hiện tại trên người cậu ta nơi nơi đều là dấu vết mà Thẩm Vĩ lưu lại.
Có thể mang theo này một thân dấu vết ở Lục Sanh trước mặt, cậu ta là thực hưng phấn, bởi vì này đại biểu Thẩm Vĩ là thuộc về cậu ta!
Chính là Lục Sanh vừa rồi như vậy nhẹ nhàng bâng quơ nói mấy câu, lại như là trực tiếp ném một cái tát lên mặt cậu ta, cái gì kêu dựa bán mông thượng vị, Lục Sanh thế nhưng đem cậu ta so sánh cái kia tiện / hóa?!
Cậu tức giận đến khó thở, lại không có tư cách cùng Lục Sanh cãi cọ.
Bởi vì Thẩm Vĩ không cho phép!
“Lục Sanh, chờ ta tìm được khối ngọc bội kia, chờ ngươi không có giá trị lợi dụng, hôm nay nhục nhã ta tuyệt đối muốn ngươi trả lại gấp đôi!”
Lục Miểu nghiến răng nghiến lợi dưới đáy lòng thề, đôi tay nắm thành quyền, lỏng lại khẩn, hòa hoãn nửa ngày, trong lòng lửa giận mới chậm rãi bình ổn đi xuống.
Lục Sanh nghe được tiếng đóng cửa, cong môi cười đến phá lệ tùy ý, cậu duỗi tay bưng lên nồi canh giải rượu mà Thẩm Vĩ nấu, không chút do dự trực tiếp liền đổ vào bồn nước.
【 đại đại, cảnh sát cùng truyền thông đã chạy tới hội sở Cực Dạ, hiện tại bên kia phi thường náo nhiệt, đại đại có muốn xem hiện trường không? 】
Trong đầu giọng nói của 444 bỗng nhiên vang lên, còn mang theo một chút vui sướng khi người gặp họa tiểu hưng phấn.
Lục Sanh mím môi, đang muốn đáp ứng, di động trong túi lại bỗng nhiên vang lên.
Cậu thuận tay cầm lấy liếc nhìn một cái, là một dãy số xa lạ gửi tới một tin nhắn.
Mở ra nhìn thoáng qua, Lục Sanh liền đột nhiên siết chặt lòng bàn tay nắm di động, trong mắt xẹt qua tia sáng lạnh lùng.
Tin nhắn kia là một tấm ảnh chụp, là ảnh cậu đang trần truồng nằm ở Thẩm Lâm Thần trong lòng ngực, trên người che kín các loại dấu vết ái muội, mà Thẩm Lâm Thần tay chiếm hữu dục vọng mười phần đặt ở trên eo của cậu, vừa thấy liền biết hai người mới vừa làm cái gì!
Ngay sau đó dãy số xa lạ kia lại phát một cái tin nhắn lại đây, chỉ có một câu.
“Khách sạn Cảnh Trình phòng 808, 8 giờ tối, không được đến trễ, tôi ở nơi còn có rất nhiều ảnh chụp một người.”