Sinh nhật Quân Hàn được tổ chức vào buổi tối, xế chiều Khả Lạc cùng bà Doãn lựa trang phục và trang điểm.
Khả Lạc chọn chiếc váy màu đỏ rượu thay cho bộ váy công chúa xòe màu hồng nhạt do bà Doãn lựa. Khả Lạc mặc lên mình chiếc váy màu đỏ, với tà váy hơi xẻ, cổ áo còn được đính những viên đá nhỏ sáng lấp lánh. Bản thân nguyên chủ Doãn Lạc có gương mặt đáng yêu, giờ đây lại dung hợp với Khả Lạc, nên lúc này cô vừa mang khí chất vừa thanh thuần lại yêu mị. Hai loại khí chất dung hòa vào nhau, khiến Khả Lạc càng có thêm sức hấp dẫn.
Hôm nay chỉ có Khả Lạc đến dự sinh nhật Quân Hàn, ông bà Doãn có việc gấp nên sau khi cùng Khả Lạc chọn trang phục xong đã nhanh chóng ra sân bay rời đi.
Đến nhà họ Quân, không khí yên tĩnh mọi ngày trở nên náo nhiệt, ồn ào hơn. Khả Lạc vừa bước vào sảnh đã thu hút được kha khá ánh nhìn trầm trồ, cô loay quanh kiếm Quân Hàn, thấy anh đang ngồi trên sofa trong một góc khuất, khoác lên mình bộ vest đen, tóc anh được vuốt ngược lên, một vài sợi tóc hơi rũ xuống trán, nhìn anh có vẻ trưởng thành hơn mọi ngày. Bước đến gần, Khả Lạc ém giọng:
- Hey, soái ca.
Quân Hàn vừa nghe đã biết là giọng của Khả Lạc, ngước mắt nhìn cô, anh chút sững sờ, hôm nay cô thật đẹp, khiến anh càng say mê. Mỉm cười ôn nhu, anh nói:
- Đã đến rồi à, nào ngồi xuống đi.
Khả Lạc ngồi cạnh Quân Hàn, cô đưa anh hộp quà mà bản thân đã chuẩn bị:
- Tặng cậu, sinh nhật vui sướng.
- Cảm ơn, tớ mở quà ra luôn có được không?
Quân Hàn mong ngóng, có chút háo hức nói với Khả Lạc, thấy vậy cô cười:
- Được chứ.
Quân Hàn mở hộp quà ra, thật sự là chiếc cà vạt mà hôm qua cô hứa sẽ tặng anh, cầm chiếc cà vạt lên, anh đưa cho cô, tay kia tháo chiếc cà vạt cũ xuống, nói:
- Thắt vô cho tớ.
Khả Lạc ngơ ngác:
- Cậu tự thắt được mà.
Quân Hàn nghe cô nói vậy, nghiêng người về phía cô, khẽ nói vào tai Khả Lạc:
- Nhưng tớ chỉ muốn bạn gái tớ thắt cà vạt cho tớ, được không.
- Được, thắt, thắt, thắt, cậu đừng làm nũng nữa.
Nói rồi, Khả Lạc thắt cà vạt lên cho Quân Hàn, chỉnh lại cổ áo cho anh. Lúc này, mọi người xung quanh bỗng ồ lên, Quân Hàn cùng Khả Lạc đồng điệu mà nhìn theo hướng của mọi người, thì ra là nam nữ chủ xuất hiện.
Nam nữ chủ mà xuất hiện cùng nhau đúng là làm lóa mắt chó của người ta mà, Khả Lạc thầm nghĩ “ Hào quang của Dương Phong Triệt và Lý Nhược Vân mạnh thật. Mị lực của bổn cô nương ta chẳng lẽ thua bọn họ sao? “
Tiểu Cửu mà biết tiếng lòng của Khả Lạc, thế nào cũng sẽ nói “ Sẽ, ngươi thua bọn họ rồi, nên bớt tự luyến giùm cái:> “
Lúc này, ông Quân bước đến phía Quân Hàn, sau lưng ông là nhiều người có tiếng trong giới kinh doanh:
- Đây là con trai của nhà tôi, Quân Hàn.
- Ay da, thằng bé cao ráo lại đẹp thật.
Thấy mọi người bắt đầu chuyển qua trò chuyện về vấn đề kinh doanh, Khả Lạc im lặng rời đi, Quân Hàn thấy cô rời đi thì âm thầm nghĩ “ Lát sẽ đến tìm cô ấy sau vậy. “
Lý Nhược Vân đang trò chuyện cùng Dương Phong Triệt thì liếc thấy Khả Lạc, cô gọi:
- Bạn học Lạc.
Khả Lạc nghe gọi thì tiến lại gần, cùng nam nữ chủ trò chuyện đôi ba câu, bỗng Lý Nhược Vân nói:
- Hai người cứ tiếp tục nói chuyện đi, tớ vào nhà vệ sinh tí.
Lý Nhược Vân vừa rời đi, Dương Phong Triệt hơi cuối đầu nhìn Khả Lạc, giọng anh có chút buồn bã xen chút hối hận:
- Lạc Lạc, chúng ta quay lại không được sao? Tớ sẽ đối xử tốt với cậu.
- Xin lỗi, tớ đã quyết định yêu đương với Quân Hàn rồi, tớ không muốn phụ lòng anh ấy.
Dương Phong Triệt khó chịu trong lòng, hai tay anh đặt lên bả vai Khả Lạc:
- Cậu thực sự không còn tình cảm với tớ sao?
Khả Lạc thấy nơi này đông người, nói chuyện không tiện, cô nói:
- Chúng ta vô phòng cũ của tớ rồi nói.
Dương Phong Triệt kéo tay Khả Lạc lên lầu, Lý Nhược Vân vừa khéo lại nhìn thấy, trong lòng bỗng nổi lên âm mưu “ Doãn Lạc, nếu bạn trai cô biết cô bước vào phòng cùng vị hôn phu cũ thì sao nhở? Tôi thật sự muốn thấy cảnh cô thanh danh tan vỡ, không thể ngẩng cao đầu nữa. “
Tiểu Cửu nhận thấy sát khí của nữ chủ, liền bay ra khỏi không gian, đến trước mặt Khả Lạc, Tiểu Cửu gấp rút nói:
- Đừng bước vào phòng, Lý Nhược Vân đang chạy kêu Quân Hàn bắt quả tang hai người đó, cô nam quả nữ ở chung phòng, ay dôo ngươi nghe ta mau xuống lầu đi.
Khả Lạc nhấp môi cười:
- Cửu Nhi, thế giới này sắp kết thúc rồi.
- Ay dôo, cô nãi nãi của ta ơi, ngươi đừng chơi lớn nữa có được không, ta thấy Quân Hàn không nho nhã, hiền lành như chúng ta nghĩ đâu.
Khả Lạc giơ ngón tay đặt lên đôi môi đỏ mọng của mình:
- Suỵt, ngoan, đây là cách để độ hảo cảm của Quân Hàn tăng.
Tiểu Cửu chịu thua với Khả Lạc, bay vào trong không gian lại, thôi thì cứ để Khả Lạc làm chuyện mà cô muốn, nó ở phía sau yểm trợ cô.