Xuyên Nhanh: Hành Trình Cứu Vớt Nữ Phụ

Chương 85: Chương 85: Thế giới 4: CHINH PHỤC LÃNH ĐẠM GIẢNG VIÊN (4)




Lâm Chính Thần dời mắt khỏi Khả Lạc, anh cầm viên phấn lên, bắt đầu viết lên bảng, vừa viết bài vừa giảng. Tiết học trôi qua khá êm đềm, cuối tiết lí, Lâm Chính Thần ghi một bài vật lí lên bảng, anh nói:

- Bài tập về nhà, là bài nâng cao nên tôi không bắt buộc mọi người phải làm, cứ canh theo khả năng của mình.

Khả Lạc nheo mắt nhìn đề trên bảng, cô vừa mới đến thế giới mà đã bị một đống kiến thức hành hạ rồi, chợt Khả Lạc nghe thấy giọng Tịnh Nhi vang lên:

- Lâm lão sư, làm đúng thì có thưởng không?

Lâm Chính Thần liếc mắt nhìn đề, suy nghĩ một hồi thì anh cất lời đáp:

- Nếu bạn học muốn thưởng thì để tôi đưa đề khác, bạn học có chấp nhận không?

Tịnh Nhi vươn tay vén tóc ra phía sau vành tai, cười ngại:

- À không cần đâu.

Khả Lạc nhìn nữ chủ Tịnh Nhi, thầm nhủ: “ Nữ chủ thích thầm Lâm Chính Thần rồi sao? Chả lẽ cô ấy yêu từ cái nhìn đầu tiên? “.Lúc này, nam chủ Cao Minh Viễn lên tiếng:

- Lão sư, có thể hướng dẫn cách giải chút không thầy?

Lâm Chính Thần lắc đầu, nói:

- Thật ra đề này cần áp dụng lại kiến thức năm cấp 3, mọi người trước hết nên ôn lại lí thuyết sau đó mới bắt đầu áp dụng công thức. Tôi chỉ gợi ý nhiêu đó thôi.

Tiếng chuông báo hết tiết chợt reo lên, Lâm Chính Thần rời khỏi lớp, Khả Lạc vẫn đưa mắt nhìn theo bóng lưng anh. Sau khi học xong các tiết còn lại trong ngày, cô nhanh chóng thu xếp tập sách rồi đi nhanh đến phòng của giảng viên, bỗng có một nữ giảng viên khác từng dạy lớp cô, vị giảng viên lên tiếng:

- Bạn học Nguyệt, em cần tìm ai sao?

Khả Lạc gật đầu, cô ló đầu nghiêng sang trái để nhìn vào phòng giảng viên, hỏi:

- Lâm lão sư có ở đây không cô?

Vị nữ giảng viên đó hỏi lại:

- Lâm lão sư? Ý em là giảng viên mới chuyển đến phải không?

- Vâng. - Khả Lạc đáp.

- Thầy ấy đang ở bên trong đấy.

Vị nữ giảng viên chỉ hướng Lâm Chính Thần cho Khả Lạc, xong cô ấy vẫy tay chào Khả Lạc rồi rời đi, Khả Lạc nhìn Lâm Chính Thần đang cúi đầu ghi chép gì đó, thở dài rồi bước vào trong phòng giảng viên, cô đi lại phía anh. Lâm Chính Thần dừng bút, ngước đầu nhìn Khả Lạc:

- Có vấn đề gì sao?

Khả Lạc ngại ngùng nói:

- Thầy có thể giảng rõ hơn về bài tập ban nãy trên lớp không ạ?

Lâm Chính Thần nhìn cô, anh hạ bút xuống, xoay hướng ghế đối diện phía cô, nghiêm túc giảng giải:

- Nội năng của hệ là tổng nhiệt năng và thế năng giữa các phân tử. Tại sao có nhiệt năng là vì các phân tử chuyển động không ngừng nên tạo ra nhiệt năng. Tại sao có thế năng là vì giữa các phân tử có khoảng cách nên có thế năng.

Lâm Chính Thần nhìn Khả Lạc đang lôi sổ ra để ghi chép lại, anh hạ giọng nói chậm lại:

- Có thể hiểu nôm na là khi ta chạy nhanh thì cơ thể mình nóng lên nhiều, sinh ra nhiệt năng, thì các phân tử cũng vậy. Một vật có độ cao so với mặt đất thì có thế năng trọng trường, do Trái Đất tương tác với vật. Phân tử cũng vậy, chúng sẽ tương tác với nhau thông qua lực phân tử nên giữa chúng cũng có thế năng. Kiến thức chính là như vậy, còn thắc mắc gì không?

Khả Lạc khép sổ lại, cười đáp:

- Không ạ, cảm ơn Lâm lão sư đã chỉ giảng.

Lâm Chính Thần lấy chiếc kính gọng titan trên bàn đeo vào, anh nhẹ tay chỉnh lại chiếc kính, chợt thấy Khả Lạc đang chăm chú nhìn mình, anh hỏi:

- Có chuyện gì sao?

Khả Lạc xua tay, chỉ chỉ vào phía gần mắt mình, cô nói:

- Thấy thầy đeo kính nên hơi lạ mắt.

Anh đưa mắt nhìn cô, nhướng mày đáp:

- Ừm, gần 12 giờ trưa rồi.

Cô nghe vậy liền giật mình, vội vàng nói:

- Vậy em về trước đây, tạm biệt Lâm lão sư.

Lâm Chính Thần nhẹ gật đầu, nhìn cô đã rời khỏi phòng giảng viên rồi, anh xoay ghế ngồi lại vị trí cũ, cầm bút lên tiếp tục công việc.

Khả Lạc lúc này đang chạy nhanh về nhà, hên là nhà nguyên chủ cũng không xa trường lắm, chỉ chốc lát cô đã về tới nhà. Sau khi ăn uống cùng bà xong, Khả Lạc lên phòng, vừa khép cửa phòng lại, cô lên tiếng gọi hồn Tiểu Cửu quay lại:

- Tên bất hiếu tử kia, ngươi lăn ra đây cho lão nương.

Tiểu Cửu bay ra khỏi không gian, cười khúc khích nhìn Khả Lạc:

- Hó hó, lâu rồi ta mới thấy có người khiến ngươi nhục nhã như vậy.

Khả Lạc nắm lấy đuôi của Tiểu Cửu, ánh mắt cong cong như đang cười:

- Ngươi tin sau hôm nay ngươi sẽ thành hồ ly trụi lông không?

Cửu vĩ hồ nhanh chóng nhìn Khả Lạc với ánh mắt long lanh:

- Ay da, ta nhận sai là được rồi mà.

Khả Lạc buông đuôi Tiểu Cửu ra, đi đến tủ quần áo của nguyên chủ, lựa lấy một bộ quần áo gọn gàng, rồi đi tắm rửa. Lát sau, cô đứng trước gương chỉnh sửa lại chiếc áo sơ mi phông rộng cùng chiếc quần baggy jean cơ bản, tóc buột cao lên, nhìn trẻ trung lại đầy năng động, Tiểu Cửu nhìn Khả Lạc, thắc mắc:

- Ngươi tính đi đâu sao?

Khả Lạc gật gật đầu:

- Ta tính đi tìm một công việc làm thêm, có gì thì kiếm thêm tí thu nhập.

Tiểu Cửu giật mình, nó bay lại gần Khả Lạc hơn:

- Ngươi đã bàn với bà ngoại chưa đó?

Khả Lạc lên tiếng đáp:

- Ban nãy ta đã nói rồi, bà ấy nói ta cứ thoải mái làm nhưng nhớ giữ sức khỏe là được.

Thấy vẻ mặt tán thành của Tiểu Cửu, cô nhìn sang tấm gương, cười rạng rỡ nói:

- Được rồi, đi thôi nào.

...****************...

Giải Viên: chả là mị vừa mới học lí xong nên muốn lan truyền nguồn năng lượng này đến cho mọi người:)))

# Học xong rồi mà não mị còn lâng lâng luôn á trời, đoạn ở trên là một phần trong tiết lí mà thầy mị giảng á:)))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.