Nhờ có hệ thống gian thương mà cô rất nhanh đã hoàn thành xong đống bài tập trên bảng. Cô Lộc Ngữ nhìn lên liền há hốc mồm. Hoàn toàn không sai một câu! Trình độ này cũng quá là siêu đi!
Hệ thống: Cảm ơn đã khen.
“ Reng “
Chuông tan tiết vang lên, Quân Dao ngay lập tức chạy xuống bàn của mình, lấy ra hai hộp cơm rồi vụt ra khỏi cửa.
Cô vui vẻ nhảy chân sáo đến lớp của Lăng Lãnh thì lỡ vai phải một người con trai đang cầm một bó hoa lớn, chắc là đang định đi tỏ tình. Quân Dao cúi đầu xin lỗi cho qua chuyện rồi lại định nhảy chân sáo đi tìm Tiểu Lãnh nhà cô thì bị một cánh tay giữ chặt.
Người con trai vừa nãy quỳ một chân xuống đất. Thâm tình nhìn cô. Ơ thế là thế nào? Đừng nói với cô là tên này tình tỏ tình với cô nhé.
Xung quanh mọi người kéo đến ngày càng đông, Tiêu San cũng đứng một góc che miệng cười khanh khách.
||||| Truyện đề cử: Con Rể Chiến Thần |||||
- Lạc Quân Dao, ngay từ lần đầu gặp em, anh đã bị thu hút bởi em. Lúc đó mặc dù em đang rất vội những vẫn giúp một bà lão qua đường. Lần thứ hai gặp em ở trường, anh mới nhận ra đây chính là định mệnh. Quân Dao, anh thực sự rất thích em, làm bạn gái anh được chứ?
Tất cả mọi người xung quanh ồ lên đầy kinh ngạc, đâu đó còn có người lấy điện thoại quay lại khoảnh khắc tỏ tình ấy.
Lăng Lãnh rất ngoan ngoãn ở trong lớp chờ cô đến nhưng mãi vẫn chưa thấy cô đâu, thành viên còn lại ở trong ngày càng ít. Đúng lúc bên ngoài vang lên tiếng ồ thật lớn, hắn mới bỏ ra ngoài xem thử.
Đập vào mắt hắn chính là cảnh một đàn anh khối trên đang quỳ xuống trước một nữ sinh. Dù chỉ là bóng lưng nhưng anh vừa nhìn vào đã nhận ra, đó chính là Quân Dao. Lúc ấy, còn đang vươn tay ra như muốn nhận hoa. Lăng Lãnh đột nhiên cảm thấy rất khó chịu. Hắn hừ lạnh một tiếng rồi bỏ đi.
Quân Dao lúc ấy đưa tay ra, vỗ nhẹ vào vai của nam sinh kia, nhẹ giọng nói.
- Xin lỗi, em có người mình thích rồi.
Cô quay người đi thẳng, vừa đúng lúc thấy bóng dáng quen thuộc khuất sau hành lang. Ôi trời! Đừng nói tên điên kia thấy cảnh này rồi hiểu lầm nhé!
Cô tăng tốc chạy thật nhanh theo bóng lưng ấy, cuối cùng dừng lại trước cánh cửa sân thượng. Quân Dao mở nhẹ cửa. Phía ngoài là hình ảnh một nam sinh dùng tay không đấm liên tục vào bức tường cứng. Bàn tay rắn chắc rỉ ra rất nhiều thứ chất lỏng màu đỏ hăng nồng.
Cô vội vàng chạy đến cản lại nắm đấm của người kia, lục lại túi áo lấy ra một cái băng gạt, băng lại nơi đang rỉ máu.
- Cậu bị điên sao!
- Lo cho tôi làm gì? Cậu có người yêu rồi, giữ khoảng cách một chút đi!
Lăng Lãnh gần như gào lên, giật tay ra khỏi bàn tay mềm mại của thiếu nữ, quay người bỏ đi.
- Cậu... ghen sao?
Âm thanh nghi ngờ của thiếu nữ vang lên khiến cho thân hình thiếu niên có chút khựng lại. Hắn chính là cũng không hiểu bản thân tại sao lại tức giận khi cô nhận lời tỏ tình từ người khác.
Quân Dao bật cười đi đến vòng tay ôm lấy thiếu niên thật chặt, đem cả khuôn mặt nhỏ áp vào bờ lưng vững chãi.
- Đừng lo, tôi sẽ chỉ thích một mình cậu, mãi mãi như vậy.
Lăng Lãnh có chút thả lỏng nhưng ban nãy hắn đã thấy cô nhận hoa. Mà cho dù không phải cô nhận hoa thì cũng là cô cho hắn leo cây! Nghĩ đến vậy, hắn gỡ đôi tay nhỏ đang đặt trên bụng mình ra. Quay người nhìn thẳng vào cô. Chỉ là chưa kịp mở miệng chất vấn đã bị một thứ mềm ấm áp lên môi.
Thiếu niên trợn tròn mắt nhìn thẳng vào khuôn mặt phóng đại của nữ nhân phía trước. Hơi thở ấm nóng của cô cứ vậy phả vào má của hắn.
Lăng Lãnh xoay người đè cô vào tường, một tay giữ gáy cô, một tay vòng qua ôm lấy bờ eo mảnh khảnh.
Quân Dao từ từ thả lỏng ra, nhân cơ hội đó, Lăng Lãnh ngay lập tức lùa lưỡi vào bên trong khoang miệng nhỏ, tham lam vét sạch mật ngọt của nữ nhân. Hai đầu lưỡi cuốn lấy nhau triền miên. Không khí xung quanh thập phần ái muội.
Vài phút sau, cảm thấy nữ nhân trong lòng đang dần mềm nhũn, hắn mới buông tha cho môi nhỏ. Quân Dao mệt mỏi run lẩy bẩy ngã nhào vào lòng hắn thở dốc. Chết tiệt! Sưng vù cả môi của bổn cô nương rồi.
Lăng Lãnh ôm chầm lấy nữ nhân trong lòng, bế cô lên tiến về ghế đá. Hắn âu yếm vuốt ve khuôn mặt nhỏ, nhẹ nhàng cài gọn lại những sợi tóc có phần hơi rối của cô.
Bây giờ, hắn đã có được câu trả lời cho riêng mình. Người đầu tiên mang đến cho hắn sự quan tâm là cô, người đầu tiên bảo vệ cho hắn cũng là cô, người đầu tiên tin tưởng hắn cũng là cô và người đầu tiên khiến hắn để tâm nhiều đến vậy cũng là cô. Chính là hắn đã rung động.
Quân Dao nhìn hắn hồi lâu, sau lại bày ra bộ mặt ngại ngùng rúc vào trong lồng ngực hắn.
- Nụ hôn đầu của tôi cũng đã trao cho cậu rồi, bây giờ, tôi chính là người của cậu.
- Được!
Hắn đáp lại một tiếng chắc nịch.
[ Tinh ]
[ Hảo cảm tăng 25%, hiện là 75%. Thỉnh kí chủ cố gắng thêm. ]
Quân Dao: Hoá ra hôn một cái liền có thể tăng 25% hảo cảm. Đã vậy, những nhiệm vụ sau ta trực tiếp đem người lên giường!