Xuyên Nhanh: Kí Chủ Cùng Ta Đi Bắt Yêu Quái

Chương 1: Chương 1: Gặp được một cái hệ thống




Tiếng gió buốt lạnh rít gào thành từng hồi. Bóng dáng nữ tử hồng y đỏ rực tay cầm một cái kiếm kì lạ đứng trên đỉnh núi bất giác gợi cho người ta cảm giác ghê sợ.

Mắt ngọc linh động rà soát một hồi giang sơn trước mắt, miệng đỏ khẽ cong lên một đường cong kiều diễm.

- Tìm thấy rồi.

Dứt lời, hồng y nữ tử đạp gió xông thẳng đến cái “con vật” đen ngòm đến buồn nôn kia, thẳng tay giơ kiếm, chém xuống một nhát. Trong chớp mắt, cái “con vật” to lớn ấy đổ rạp xuống rồi tan dần vào không khí.

Hồng y nữ tử ngạo nghễ khoanh tay nhìn con quái đang vào không khí kia, tiêu soái toan bước chân trở về thì bỗng nhận thấy rằng cơ thể không còn nghe theo ý bản thân, đứng bất động một chỗ.

- Grừ... Grừ...

Lại thêm một con quái đen ngòm nữa xuất hiện. Nếu không sai thì đây là anh em chí cốt với con quái mà hồng y nữ tử vừa tiêu diệt, nó đang muốn trả thù cô vì sát hại anh em nó. Hồng y nữ tử tặc lưỡi, mắt ngọc khẽ híp lại, môi đỏ chúm chím hỏi nhỏ.

- Muốn chiến không?

Dứt lời, trận pháp dưới chân cô vỡ tan, con quỷ rơi vào trạng thái hoảng loạn. Hồng y nữ tử chậm rãi bước đến bên con quỷ. Thôi thì nó cũng có lòng với anh em mình, cô sẽ ban cho nó cái chết giống tên kia vậy. Đường kiếm lại giáng xuống, vệt máu xanh đen bốc mùi bắn thẳng vào gương mặt xinh đẹp ấy. Cô khẽ cau mày, bẩn mất rồi, mau quay về tắm rửa sạch sẽ và ôm “mĩ nhân giường” của ta thôi.

Hồng y nữ tử nghĩ là làm, bước chân thật nhanh ra khỏi núi, chỉ là cô không ngờ tới, vẫn còn một con quái khác. Nó nhân lúc cô không để ý mà đâm bàn tay nhọn hoắt của mình về phía ngực cô. Quân Dao chẳng nhìn được gì ngoài một mảng đen rồi mất đi ý thức.

Không biết đã qua bao lâu, chỉ biết khi tỉnh dậy, vết hổng to đùng ở ngực cô đã biến mất. Không chỉ vậy, nơi này cũng lạ quá đi. Toàn một màu đen, làm cô liên tưởng đến con quái đâm cô. Mà khoan! Đây không phải vấn đề. Vấn đề là cô đã chết rồi cơ mà? Kể cả đây là hoàng tuyền thì cũng thật xấu!

[ Tinh ]

Âm thanh máy móc vang lên, cả không gian bừng sáng trở lại. Tổng quan mà nói thì nơi đây cũng khá đẹp, thảo nguyên mênh mông rộng lớn, gió vi vu thổi, mây trôi bồng bềnh. Quân Dao thầm suy tính đến việc từ bỏ làm Đệ Nhất Ma Sư đến đây sống.

“Xin chào kí chủ.”

Âm thanh non nớt của trẻ con vang lên, Quân Dao cảnh giác đưa mắt tìm chủ nhân của giọng nói ấy. Dù gì thì lần trước cũng vì chủ quan mà bị con quái đâm xuyên một nhát, lần này vẫn lên cẩn thận thì hơn.

- Ngươi là ai?

“Kí chủ không cần cảnh giác như vậy. Ta là Hệ Thống Nhỏ, tên A Liên, mã hiệu N00, cũng là hệ thống tân tiến nhất đó!”

- ...

“Kí chủ, cô bị sao vậy? Mau trả lời ta đi chứ! Đừng làm ta sợ nha huhu.”

Thấy Quân Dao đứng yên không trả lời, A Liên sợ hãi mà khóc nấc lên, nó thật sự ưng kí chủ này nha, nó không muốn cô bị làm sao đâu.

- Vậy sao ta lại ở đâu?

“Ừm... Nói trắng ra là cô chết rồi, bị con quái cấp F đâm một phát thủng ngực. Sau đó ta liền đưa cô về đây.”

Quân Dao nghe vậy liền ôm tim, Hệ Thống Nhỏ có thể đừng chạm vào nỗi đau đó của cô được không vậy?

- Được rồi. Vậy ta ở đây làm gì?

[ Tinh ]

“Kí chủ ở đây là để làm vương nha!”

- Làm vương như thế nào?

[ Đi qua 3000 thế giới, công lược mỹ nam! ]



Quân Dao cô biết vụ này, ở Thiên Giới hôm nọ có mời cô thử trải nghiệm nghiên cứu này. Và tất nhiên cô từ chối. Cô còn bận đi bắt yêu và sủng ái tiểu bảo bối Giường nha.

- Có bắt quái không?

[ Tinh ]

“Tất nhiên là có! 3000 Thế giới, nơi nào cũng có quái cho cô tha hồ bắt đó!”

- Được! Vậy kí khế ước đi.

[ Xác nhận kí khế ước. ]

- Xác nhận.

[Tinh ]

“Bây giờ cô chính thức là kí chủ của ta rồi.”

Một cái củ cải trắng biết nói bay đến ôm chầm lấy cô. Quân Dao cũng nhẹ nhàng bế củ cải nhỏ lên, lịch thiệp giới thiệu.

- Được! Ta tên Quân Dao, cả Quân và Dao đều là ngọc đẹp. Ta từ nay xin nhờ ngươi giúp đỡ.

*Note: Đây là bộ truyện đầu tiên mình viết nên còn nhiều sai sót. Mong mọi người thông cảm. Mình sẽ rút kinh nghiệm ở nhưng chương sau. Cảm ơn mọi người!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.