Xuyên Nhanh: Kí Chủ Nhà Ta Bệnh Không Nhẹ

Chương 213: Chương 213: Huyết Mạch Tương Liên (7)




Thân ảnh hai người trên giường quấn lấy nhau, trong đêm an tĩnh vang lên tiếng cắn nuốt cực kỳ rõ ràng.

Ban đầu chỉ đơn thuần là tiết mục ăn uống của Huyết Tộc, không biết về sau làm thế nào lại phát triển thành âm thanh ái muội.

Ngày Viện Nghiên Cứu phát sinh hỏa hoạn, Khâu Thương được Hứa Vân cứu về.

Trong tất cả những Huyết Tộc bị bắt nhốt làm nô lệ, Hứa Vân chỉ cứu một mình Khâu Thương. Bởi vì hắn chưa bị tiêm thuốc, đầu óc vẫn còn tỉnh táo.

Thiên đạo thế giới này có vẻ rất gắn kết nam nữ chính.

Ban đầu Khuynh Diễm phá rối khiến nữ chính không thể dẫn nam chính về nhà. Nhưng cuối cùng vẫn đi vào đúng quỹ đạo, là do cô đốt Viện Nghiên Cứu, sau đó Khâu Thương được Hứa Vân mang về, mọi thứ vẫn tiến triển theo kịch bản.

“Viện Nghiên Cứu đang đẩy nhanh tốc độ săn bắt Huyết Tộc, trong thành cũng phát lệnh giới nghiêm, thời gian này anh tạm thời đừng đi ra ngoài.” Hứa Vân cẩn thận dặn dò.

“Tại sao lại đẩy nhanh việc săn Huyết Tộc?” Khâu Thương ngồi dậy dựa vào đầu giường, giọng nói lạnh lùng không nghe ra cảm xúc.

“Có lẽ là lần trước xảy ra hỏa hoạn, tất cả nô... Huyết Tộc bên trong đều đã biến mất.” Hứa Vân thận trọng lựa lời, lòng tự trọng của Khâu Thương rất cao, gọi đồng tộc hắn là nô lệ, chắc chắn hắn sẽ tức giận.

Khâu Thương nhíu mày càng sâu.

Hắn xâm nhập Viện Nghiên Cứu là vì muốn tìm công thức thuốc khống chế, đem về Huyết Tộc lập công để tranh cử ngôi Vương.

Nữ Vương mất tích đã lâu, gia tộc hắn nhân cơ hội này nắm giữ không ít quyền lực, nhưng cũng không chỉ có gia tộc hắn biết tận dụng thời cơ.

Tất cả các gia tộc đều nhắm vào ngôi Vương, nếu hắn muốn chiếm được lợi thế và sự ủng hộ của quần chúng, thì bắt buộc phải đem về lợi ích lớn.

Nhưng lần này đội ngũ của hắn đều bị trọng thương, ngay cả bản thân hắn cũng không thoát khỏi.

Bọn hắn tổn thất lớn, vậy mà lại có một Huyết Tộc khác có thể phóng hỏa Viện Nghiên Cứu, còn cứu ra đồng tộc bị nhốt bên trong.

Đây chính là một sự sỉ nhục gián tiếp với Khâu Thương, hắn cảm thấy địa vị mình đang bị đe dọa nghiêm trọng. Có kẻ hèn nhát trốn trong bóng tối muốn đoạt ngôi Vương của hắn!

“Khâu Thương, anh làm sao vậy?” Hứa Vân thấy sắc mặt hắn trầm xuống liền lo lắng hỏi.

“Cô chắc chắn là Viện Nghiên Cứu chỉ truy tìm Huyết Tộc vì tổn thất sau hỏa hoạn?”

Hứa Vân hơi chần chờ, Khâu Thương nhìn ra được, thái độ lập tức xa cách: “Cô không muốn nói thì tôi cũng không miễn cưỡng, chủng tộc của tôi và cô vốn khác biệt.”

“Không phải tôi không muốn nói, mà là cấp dưới như chúng tôi không nắm rõ tình hình.” Hứa Vân gấp gáp giải thích.

“Thông thường Viện Nghiên Cứu chỉ săn bắt Huyết Tộc cấp cao, nhưng hiện tại bọn họ lại truy bắt cả Quỷ Hút Máu.“. Ngôn Tình Hài

Gọi là Quỷ Hút Máu, bởi vì đây là loại Huyết Tộc cấp thấp, không có lý trí cũng không có lực lượng, chỉ biết điên cuồng hút máu lấp đầy bụng đói, chẳng khác gì loài ác quỷ.

“Tại sao?” Khâu Thương hòa hoãn xuống, cho Hứa Vân một cơ hội tiếp tục cung cấp thông tin.

Hứa Vân thở phào, may mà hắn không tức giận cô nữa.

“Bọn họ săn Quỷ Hút Máu vì chúng dễ bắt hơn Huyết Tộc cấp cao, họ muốn dùng khứu giác chúng để đánh hơi...” Hứa Vân ngập ngừng, cảm giác như mình đang bán đứng đồng loại.

“Đánh hơi cái gì?”

“Tôi cũng không rõ, hình như là máu của ai đó.” Trong lòng Hứa Vân cảm thấy áy náy.

Khâu Thương híp mắt, dùng giọng bề trên ra lệnh: “Lấy máu đó về cho tôi.”

“Tôi...” Hứa Vân muốn từ chối.

“Cô đã nói không đồng ý với cách làm của loài người, đồng cảm với Huyết Tộc bọn tôi, nhưng giờ chỉ mỗi chuyện này cô cũng không làm được?” Khâu Thương cố ý tỏ ra nghi ngờ.

Hứa Vân không muốn bị nhìn nhận là dối trá, nên chỉ có thể dùng hành động chứng minh bản thân mình, nghĩ biện pháp trộm máu về cho Khâu Thương.

——

Tiểu Tam hối hả từ bên ngoài chạy vào.

“Không ở tầng hầm ngầm mà đến đây làm gì?” Khuynh Diễm đang xem phim bị làm phiền, thái độ liền không kiên nhẫn.

“Tầng hầm ngầm phù phù... xảy ra chuyện rồi phù phù... Huyết Tộc ở đó phù phù...” Tiểu Tam chạy nhanh đến thở hồng hộc nói không ra hơi.

“Nói cho rõ ràng.” Khuynh Diễm liếc mắt nhắc nhở.

Tiểu Tam lắc đầu.

Thở hồng hộc, nói rõ ràng không nổi.

“Cần tôi đăng ký một khóa huấn luyện thể lực cho cậu không?” Khuynh Diễm cười quan tâm.

Tiểu Tam lập tức hít sâu một hơi, ngay cả thở hồng hộc cũng biến mất: “Không cần đâu chị hai, em khỏe lại rồi!”

Hắn dám chắc rằng, khóa huấn luyện thể lực đó không phải thứ dễ chơi.

Những trò của cô đều là hành hạ tra tấn.

Có chết hắn cũng không tham gia!

Tiểu Tam dồn nỗi sợ hóa thành sức mạnh, thở hồng hộc đều tiêu tán, bình tĩnh nói: “Có một Huyết Tộc đã tỉnh táo, hắn nói muốn gặp chị hai thảo luận chút vấn đề.”

“Không quen, không rảnh, không gặp.” Khuynh Diễm tung ra một loạt “ba không“.

Kẻ râu ria không quan trọng, cô lười phí thời gian.

“Nhưng hắn nói mình là thân vương Cao Viễn của gia tộc Holbrick, rất có tiền!” Tiểu Tam nhấn mạnh ba chữ cuối.

Thái độ của Khuynh Diễm lập tức khác biệt. Có tiền sao?

Cao Viễn? Holbrick?

Lần đầu tiên làm Huyết Tộc, còn là Huyết Tộc lớn lên ở thế giới loài người, hoàn toàn mù kiến thức về các gia tộc.

Khuynh Diễm tỏ vẻ mình vẫn ổn, tùy cơ ứng biến, hợp thì thu tiền, không hợp thì đập một trận là xong.

Nghĩ tốt rồi, cô liền thong thả dựa vào ghế, nói: “Cậu về canh giữ, lát nữa tôi qua.”

Tiểu Tam muốn hỏi, tại sao không phải bây giờ mà lại là lát nữa?

Nhưng rồi hắn nghe được âm thanh cãi nhau khóc lóc phát ra từ ti vi, nháy mắt liền tự giác hiểu.

Phim truyền hình còn chưa hết tập, không ai đủ khả năng kéo cô ra đường.

Rốt cuộc tại sao một Huyết Tộc uy vũ như chị hai lại xem loại phim cẩu huyết này?

Đây là bệnh chứng trong ngoài bất nhất sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.