Xuyên Nhanh: Kí Chủ Nhà Ta Bệnh Không Nhẹ

Chương 289: Chương 289: Người Máy Nổi Loạn (16)




Trong tuần vừa qua, có hai tin tức làm chấn động toàn quốc.

Tin thứ nhất là, tất cả trụ sở và chi nhánh của tập đoàn Tường Ân vừa bị đánh bom, gây ra vụ nổ diện rộng cực kỳ nguy hiểm.

Trong vụ nổ này, hàng loạt người máy không kịp chạy thoát, đã bị nổ chết trong các tòa nhà.

Nhưng chuyện kỳ lạ là... hàng loạt con người trong phòng ngủ đông lại sống dậy!

Số lượng người tỉnh dậy cùng số lượng người máy bị nổ chết lại có một tỷ lệ khá trùng khớp.

Chuyện này làm cho dư luận nghi ngờ, những trí tuệ nhân tạo hiện tại có phải thực sự là trí tuệ nhân tạo không? Hay bọn họ... là ý thức con người bị đưa vào máy móc?

Cho nên, khi máy móc chết đi, mới dẫn đến con người đồng thời thức tỉnh.

Nhưng đây chỉ là tin đồn chưa được xác thực, hiện tại xã hội đều đang rất hoang mang.

Về phần tin thứ hai, cũng không hẳn là chấn động với xã hội, nhưng lại là chấn động với Miên Tửu...

“Tiểu Hỉ.” Thiếu niên đi đến bên giường, nhẹ giọng gọi người máy nhỏ.

Khuynh Diễm nhắm chặt mắt. Để ta ngủ! Để ta ngủ!

Mấy hôm nay ta đã đủ vất vả rồi đấy!

“Chuyện đó...” Miên Tửu hơi ngập ngừng: “Là do em làm sao?”

Khuynh Diễm ngẩng đầu không hiểu: “Chuyện gì?”

Miên Tửu nhìn cô một lúc mới chần chờ hỏi lại: “Thật sự không phải là em sao?”

“Là tôi gì cơ?” Khuynh Diễm càng tỏ vẻ mơ hồ hơn.

Miên Tửu vẫn thấy nghi ngờ.

Nhìn cô ngơ ngác như vậy, cứ như không hề liên quan đến cô.

Hắn chưa từng nói quá khứ của hắn với cô, cũng chưa từng cho cô biết mối quan hệ của hắn và Doãn Ân, có lẽ không phải là cô làm... nhưng sao hắn cứ cảm thấy không đúng lắm?

Nếu chỉ là ngẫu nhiên, tại sao mọi chuyện lại trùng hợp như vậy?

Ngày hắn đánh bom Doãn gia, Doãn Tường và Đổng Thi Lam đã sớm được người mang đi, nên bọn họ không chết trong vụ nổ.

Chuyện đầu tiên bọn họ làm khi tỉnh lại là chạy đến cục cảnh sát. Nhưng kỳ quái là, bọn họ không phải đến để tố cáo hắn đánh bom, mà là bọn họ đến để tự thú.

Đổng Thi Lam thừa nhận chính bà ta là người đặt bom cho nổ tập đoàn Tường Ân. Mà Doãn Tường cũng nói bản thân biết rõ mọi việc, nhưng đã cố tình bao che cho mẹ mình.

Mọi lời khai và chứng cứ đều cực kỳ trùng khớp, chứng tỏ thủ phạm là Đổng Thi Lam, còn đồng phạm là Doãn Tường.

Chuyện này rất giống với sự kiện năm xưa, kẻ giết người là Đổng Thi Lam, nhưng tòa án lại tuyên bố Doãn Ân phát bệnh tâm thần tự sát.

Còn hiện tại, người đánh bom là Miên Tửu, nhưng khi kết án hạ xuống, lại là Đổng Thi Lam phát bệnh tâm thần đánh bom diện rộng, Doãn Tường đồng lõa bao che.

Miên Tửu mơ hồ cảm thấy, cứ như có ai đó đang cố tình lặp lại để trả thù cho hắn...

Doãn Tường và Đổng Thi Lam bị xử tử.

Trước khi chết, Doãn Tường như nhìn thấy ma quỷ, luôn miệng kêu gào tập đoàn Tường Ân là của hắn, đây là tâm huyết cả đời của hắn!

Còn Đổng Thi Lam thì không ngừng nói, bà ta rất yêu con trai mình, bà ta rất yêu Tiểu Ân!

Không trực tiếp để họ bị bom nổ chết, mà để họ trải qua cảm giác oan ức của Doãn Ân và Miên Tửu, sau đó khiến họ bị pháp luật xử tử, cái chết này còn tàn nhẫn hơn gấp vạn lần!

Nếu nói việc này không có ai đứng phía sau thao túng, Miên Tửu tuyệt đối không tin.

Nhưng trên đời này, ngoại trừ Tiểu Thiết và Tiểu Hỉ, làm gì có ai khác bảo vệ hắn?

Tiểu Thiết thì chắc chắn không đủ bản lĩnh làm ra chuyện lớn như vậy, chỉ có Tiểu Hỉ... nhưng nhìn cô cứ như hoàn toàn không biết gì cả.

Miên Tửu chần chờ một lúc lâu, cuối cùng vẫn buông xuống, không ép hỏi Khuynh Diễm nữa.

[Kí chủ, sao cô không nói ra đi chứ? Nếu đại nhân vật biết những chuyện cô làm vì hắn, hắn sẽ vô cùng cảm động, sau đó ngoan ngoãn sà vào lòng cô cho mà xem!] Hắc Khuyển xúi giục.

Khuynh Diễm chỉ vào thân thể nhỏ xíu của mình: “Mi nhìn ta như vậy, hắn có thể sà vào lòng ta được sao?” Kích cỡ hai bên chênh lệch hơi nhiều đó.

Hắc Khuyển: [...]

[Đây là trọng điểm hả? Cô nắm bắt trọng điểm đi được không?]

Uổng công nó đi trộm video hành hình, tung lên mạng cho đại nhân vật nhìn thấy!

Vậy mà cuối cùng kí chủ lại không đến nhận công!

Nó làm nhiều như vậy là ai? Vì cái gì hả?

Tức chết nó!!

——

“Chủ nhân, Đổng Thi Lam và Doãn Tường đã bị tòa án xử tử.” Robot phát ra âm thanh máy móc báo cáo.

Doãn gia được giữ lại mạng sống, đều là vì trước đây họ phản bội loài người, trợ giúp trí tuệ nhân tạo xây dựng đế chế.

Nhưng trí tuệ nhân tạo ở thế giới này được lập trình thù hận con người, nên thật ra bọn chúng vẫn luôn nghi kị Doãn gia.

Hiện tại đã nắm được cơ hội kéo Doãn gia xuống đài, bọn chúng đương nhiên sẽ nhân cơ hội xử tử Doãn Tường và Đổng Thi Lam.

Bây giờ hai kẻ này đã chết, sẽ không còn ai đến uy hiếp Miên Tửu, đây là chuyện khiến nam nhân thấy không vui.

Nam nhân xoay xoay tách trà, đáy mắt lóe lên tia sáng: “Hình như gần đây bên cạnh Miên Tửu xuất hiện một món đồ chơi nhỏ.”

“Đúng vậy, là một sản phẩm mô hình.” Robot chiếu hình ảnh người máy tí hon lên màn ảnh lớn trong phòng.

“Ta cảm thấy nó khá đáng yêu, ngươi thấy thế nào?” Nam nhân cười trầm thấp hỏi.

“Đáng yêu, nhưng không có tác dụng, người máy mô hình thì chỉ có thể dùng để trưng bày.” Robot phân tích.

“Không có tác dụng...” Nam nhân lẩm bẩm suy nghĩ, lát sau lại cười lên: “Đừng đánh giá nó qua bề ngoài, chẳng phải nó rất quan trọng với Miên Tửu sao? Tìm cơ hội bắt nó về đây.”

“Vâng chủ nhân.” Robot bổ sung: “Nhưng Miên Tửu lại vừa chuyển nhà, chúng ta cần thêm thời gian để tìm kiếm địa chỉ mới của hắn.”

Nam nhân hứng thú dặn dò: “Nhanh chóng một chút, kịch hay còn chưa bắt đầu đâu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.