Trở lại không gian trắng xóa với chiếc giường màu tím kingsize, một cô gái ngồi đó với khuôn mặt âm trầm.
“Hệ thống, ta chưa kịp ăn hết thanh chocolate thì bị đưa ra khỏi vị diện là có ý gì?”
“Đáng lẽ một ngày nữa cô mới chết, lý do là ăn thịt nghẹn chết, tôi cũng không hiểu tại sao mà cô lại bị độc chết nữa.”
“Ăn thịt nghẹn chết? Hệ thống, ngươi có trí tưởng tượng lắm đó.” Vân Yến mỉm cười, một nụ cười rất đỗi hiền hòa nhưng lại khiến 000 rùng mình.
“...” Quá khen.
“Ký chủ có muốn xem xét số liệu không?”
“Có.”
“Xem xét số liệu.
Tên: Vân Yến.
Giới tính: Nữ.
Tuổi: 2?
Tinh thần lực: 100.
Vũ lực: 200.
Trí lực: 50?
Mị lực: 100?
Giá trị may mắn:???
Công đức: 6555.
Tín ngưỡng lực: 6555.
Tích Phân: 24000.
Kỹ năng: Đàm phán trung cấp, Võ lực trung cấp, đoán trước tương lai, Nắm giữ nguyên tố.
Hào quang: Kẻ tàn nhẫn, Anh hùng cứu thế giới, Thiên sứ thánh thiện.
Pháp tắc: Không gian, Thời gian, Sinh mệnh...”
“Nhiệm vụ chính tuyến: Vạch trần và bảo vệ nạn nhân của bạo lực học đường. Khiến mẹ nguyên chủ tự hào về con gái của bà.
Thành công nhận 4000 tích phân.
Nhiệm vụ phụ tuyến: Phá hoại tình cảm nam nữ chính, giúp Trạch Từ và Lục Tuân đến với nhau.
Không thành công trừ 1000 tích phân.
Nhiệm vụ ẩn: Tìm hiểu thân phận của cha nguyên chủ Tịnh Kỳ.
Thành công nhận 3000 tích phân.
Vì ký chủ đã tiêu diệt tổ chức Killer, nhận 1000 công đức lực.
Được nhiều người kính trọng, nhận 1000 tín ngưỡng lực.”
Vân Yến nhìn lướt qua bảng số liệu, đến chỗ bị trừ 1000 tích phân thì dừng lại một chút, liếc nhìn hệ thống rồi ngã xuống giường ngủ.
Thời gian ngủ của Vân Yến không lâu lắm, lúc cô tỉnh dậy thì cả không gian trắng đã chuyển sang màu hồng nhạt.
Vân Yến: “?”
Nhìn thấy Vân Yến đang bất ngờ trước sự thay đổi này, 000 nghĩ cô không thích liền đổi lại màu trắng.
“Không, đổi lại màu hồng đi.” Cô dường như hiểu ý nó liền bảo nó đổi lại.
000 tiếp tục đổi lại màu hồng.
Hệ thống nhìn thấy Vân Yến đã nghỉ ngơi xong liền hỏi:“Ký chủ, làm nhiệm vụ chứ?”
“Tiếp tục.”
“Truyền tống ký chủ đến vị diện tiếp theo...”
“10%...50%....100%”
“Thành công.”
_______
Vân Yến vừa mở mắt ra đã thấy một khuôn mặt quỷ dị trước mặt mình, mắt thì bị lòi ra, máu me đầy mặt, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng gừ như chó.
Vân Yến lấy từ không gian ra cây kiếm màu tím của mình, đâm thẳng vào mặt con ma nữ đó, nó mở to mắt ra, vẻ mặt như không thể tin được.
Nó dần dần tan biến.
Nhìn xung quanh tối đen như mực, lại rất rộng lớn, cô nghĩ đây là một cái nhà kho, với rất nhiều âm khí quay quanh, và một đống ma quỷ.
“Ai nào muốn đi đầu thai trước, bước ra đây, ta cho các ngươi toại nguyện.” Giọng nói của cô có chút hung hăng, ngồi lên trên cây kiếm như một nữ hoàng.
Đám ma quỷ nghe thấy vậy có chút sợ hãi, bọn nó không muốn như con ma nữ lúc nãy đâu.
Từng con ma bước ra, xếp hàng ngay ngắn, không đứa nào dám nói gì, thái độ kính trọng mà quỳ gối.
“Vậy là các ngươi đều muốn đầu thai?” Vân Yến chống cằm nhìn bọn ma quỷ đang run sợ trước khí thế của mình.
“Dạ không...chúng tôi là muốn phục vụ cho nữ vương.” Con ma A.
“Đúng vậy.” Con ma B.
Bỗng bọn chúng cùng đồng thanh hô lên.
“Nữ vương vạn tuế, vạn vạn tuế.”
Hệ thống:“...” Ký chủ của ta có khác, vừa xuyên qua đã có đàn em hùng hậu.
“Suỵt.” Vân Yến ra dấu im lặng, chúng nó liền im lặng theo cô.
“Mời ký chủ tiếp thu cốt truyện.” Hệ thống vừa nói xong, một đống thông tin đã liên tục nhồi vào đầu cô.
Đây là một vị diện hiện đại nhưng có ma quỷ, có ma quỷ tất nhiên là có người bắt quỷ, người bắt quỷ được gọi là thiên sư.
Nam chính là Bạch Vũ Huyền, nữ chính là Tô Nguyệt Đóa.
Bạch Vũ Huyền và Tô Nguyệt Đóa đều là thiên sư, nam chính là một thiên tài nghìn năm có một của giới thiên sư, nữ chính là đồ đệ của Vô Thi thiên sư - người được mệnh danh là đệ nhất thiên sư.
Cốt truyện bắt đầu khi Tô Nguyệt Đóa vì nghe lời sư phụ liền xuống núi trừ ma, gia tộc của Bạch Vũ Huyền vì muốn có quan hệ tốt với đệ nhất thiên sư liền bắt hắn quan tâm, che chở cho Tô Nguyệt Đóa.
Hai người ban đầu là oan gia hễ gặp nhau là cãi nhau, lúc sau thì lại là một cặp tình nhân ngọt ngào.
Tính cách của nữ chính rất mạnh mẽ khiến cho nam chính cảm thấy hứng thú, sau nhiều lần cọ xát đi bắt ma cùng nhau thì hai người họ đã có cảm tình.
Nguyên chủ chính là Khổng Nhược Vũ, thành viên còn lại duy nhất của Khổng gia, cũng chính là người giữ cuốn sách gồm các loại bùa chú đã biến mất từ nhiều thế kỉ trước.
Cuốn sách này do Khổng gia chủ đầu tiên viết ra và được truyền cho các gia chủ đời tiếp theo để bổ sung, vì thế trong giới thiên sư, cuốn sách này rất quý hiếm khiến ai cũng muốn cướp đoạt.
Khổng gia vì đụng độ phải một kẻ thù mạnh nên đã diệt vong chỉ còn lại mình nguyên chủ. Vì thế dù nguyên chủ là gia chủ Khổng gia nhưng vẫn chưa học gì về các loại bùa chú.
Ngay cả Tô Nguyệt Đóa cũng rất muốn có cuốn sách này, Bạch Vũ Huyền cũng không ngoại lệ, hai người dùng mọi cách để dành lấy cuốn sách từ tay nguyên chủ.
Nguyên chủ chỉ là một cô bé mười hai tuổi, ngay cả loại bùa chú đơn giản nhất cũng chưa chắc đã làm được, thế mà hai người đó vì muốn lấy được cuốn sách đã sai khiến ma quỷ hù cô bé khiến cô bé sợ hãi hóa điên rồi chết.
Tô Nguyệt Đóa và Bạch Vũ Huyền không cảm thấy chút tội lỗi mà lấy đi quyển sách.
Sau này nhờ có cuốn sách mà hai người họ đã đánh bại được Quỷ Vương, trở thành hai cái tên được lưu danh muôn đời. Hai người cùng nhau quy ẩn và hạnh phúc bên nhau.
Còn nguyên chủ và Khổng gia đã bị Tô Nguyệt Đóa bôi xấu đến tận cùng, nguyên chủ cho tới lúc chết cũng không cam tâm.
Nguyên chủ muốn phục hưng Khổng gia, khiến cho Tô Nguyệt Đóa và Bạch Vũ Huyền thân bại danh liệt, sống không bằng chết.
Đám ma quỷ vẫn đang nhìn chằm chằm vào cây kiếm của cô, cây kiếm màu tím được bao bọc xung quanh với nhiều đá quý.
Một con quỷ trong đó nhận ra được một loại đá quý trong số nhiều loại đá quý, nó thì thầm kể với mấy con quỷ gần nó.
Đó là một loại đá quý hiếm, có công dụng diệt trừ ma quỷ, cho dù có là Quỷ Vương cũng phải sợ hãi nó, bọn chúng yên lặng lắng nghe, trong lòng càng ngày càng sợ hãi.
Thiên a, nếu biết chị gái này khủng bố như thế này, tụi nó thề là không dám đến gần.
Tiếp thu xong cốt truyện, cô liền sai bảo tụi nó mở cửa ra.
Cửa vừa mở, không gian đã sáng lên hẳn, cô nhìn ra ngoài trời, đã chiều tối rồi.
Vân Yến lấy ra từ trong không khí một cái gương cầm tay, bọn ma quỷ căng thẳng nhìn cô.
“Mới mười hai tuổi đã như thế này, đúng là *băng thanh ngọc khiết.”
Trong gương phản chiếu hình ảnh của một cô bé tóc bạch kim dài qua hông, đôi mắt màu xanh lá trong veo.
Cả thân vẫn còn rất sạch sẽ, quần áo còn ngay ngắn thì chắc là mới bị nam nữ chính bắt đi, quyển sách vẫn còn ở đây.
Vân Yến cho cuốn sách vào không gian rồi mỉm cười, bọn ma quỷ nào từng khiến nguyên chủ sợ đến chết, nguyên chủ vẫn còn nhớ rõ.
Vậy thì cô chỉ cần cho chúng nó siêu sinh sớm là được.
*Băng thanh ngọc khiết: trong như băng, sạch như ngọc.