“Truyền tống ký chủ đến thế giới đầu tiên...đã xong.”
“Này, cô ta rõ ràng không bình thường, chúng ta không xem hết được thông tin của cô ta....Em muốn về với chủ nhân cơ!” Giọng cô bé có chút nức nở.
“Tiểu Bạch không sao, chủ nhân chọn người này cho chúng ta mà, đừng lo” Cậu bé dịu dàng an ủi.
“Hy vọng là vậy.” Tiểu Bạch mếu máo.
___
“Có muốn tiếp thu kí ức và cốt truyện không?”
“Có.” Vân Yến bình tĩnh đáp.
Vừa nói xong trong đầu Vân Yến được tải đến một lượng thông tin lớn về ký ức của nguyên chủ và cốt truyện của thế giới này.
Cô híp mắt nhìn xung quanh mình, một căn phòng màu xanh rất đơn giản, khẽ cười nhạt.
Thế giới này xoay quanh chuyện tình yêu của hai người là Dạ Tước và Cố Tiểu Điềm cũng chính là nam chính và nữ chính.
Cốt truyện cơ bản nói về Cố Tiểu Điềm xuyên qua nữ phụ trong tiểu thuyết mà cô ta đọc.
Theo quan điểm của cô ta thì nữ phụ cùng tên mình quá đáng thương nên quyết định trả thù giúp nữ phụ ấy.
Nguyên chủ chính là Cố Ninh là em gái của Cố Tiểu Điềm đồng thời là bạn thân của nữ chính Hạ Diễm đã bị cô ta xử lí ngay lúc mạt thế mới bắt đầu vì cô ta nghĩ nguyên chủ là đồ phản bội, không giúp chị mình mà lại giúp người ngoài.
Sau đó cô ta “ tiện tay “ xử lí nữ chính rồi bắt đầu chuỗi ngày yêu đương với nam chính.
Nguyện vọng của nguyên chủ là tìm được cha mẹ ruột của mình và bảo vệ họ, chấm dứt mạt thế.
“Tìm được cha mẹ ruột sao? Còn có chấm dứt mạt thế...” Vân Yến cười trông rất thần kinh, nhưng vẫn còn đẹp.
“Ta sẽ chấm dứt mạt thế nhưng tìm ba mẹ ruột của cô ta thì không.” Vân Yến ngừng cười, mắt nhìn chằm chằm vào không trung.
“Nhưng ký chủ, đó là nguyện vọng của nguyên chủ mà.” Giọng trẻ con non nớt vang lên.
“Ta không nói sẽ hoàn thành hết nhiệm vụ nhưng chẳng phải cốt truyện nói cô ta là con của nhà họ Cố sao?”
“Trước khi chết nguyên chủ biết mình không phải con gái ruột của nhà họ Cố do Cố Tiểu Điềm tiết lộ.” Giọng của hệ thống càng ngày càng yếu ớt, mong manh.
“Vậy thì liên quan gì đến ta?”
“...” Nhưng rõ ràng đó là nhiệm vụ
“ Nhiệm vụ đưa ra cũng chẳng phải để hoàn thành.”
“...” Cô ta đọc được suy nghĩ của chúng ta...
Suy nghĩ được một lúc thì Vân Yến ngẩng đầu dậy nhìn người mở cửa phòng cô, là một cô gái rất đẹp và cũng rất có “khí chất” của người xuyên thư.
“Tiểu Ninh, em có khỏe không, tại sao lại ngất?” Cô gái đối diện nhìn rất lo lắng cho cô nhưng cô hoàn toàn nhìn ra sự giả tạo trong mắt cô ta.
“Ân em khỏe, chị Điềm Điềm.” Vân Yến mỉm cười đáp lại Cố Tiểu Điềm.
“À...vậy là được rồi.” Cố Tiểu Điềm trả lời cứng nhắc vì cảm thấy cô thật kì quái.
“Hửm.” Vân Yến đứng dậy nhìn 'nữ chính.'
“Cô...là người xuyên vào tiểu thế giới này nhỉ?”
“Em, em đang nói gì vậy?” Cố Tiểu Điềm hơi hoảng sợ, tự hỏi bản thân tại sao cô biết được.
“Suỵt, không cần hoảng sợ.” Vân Yến đặt ngón trỏ mình lên môi cô ta.
“...” Làm sao mà cô ta không hoảng sợ được!