Xuyên Nhanh: Mười Kiếp Nhân Duyên

Chương 159: Chương 159: Đen trắng (10)




“Tiểu chủ nhân...đừng ngủ.”

Lúc Tiểu Hạ định từ bỏ sự sống, giọng nói kia lại vang lên lần nữa.

Cô có chút mơ hồ.

Tiểu chủ nhân?

Ai đang gọi cô vậy nhỉ?

Tiểu Hạ muốn mở mắt nhìn rõ chủ nhân của giọng nói đó nhưng mí mắt cô nặng như đeo trì, cố gắng một lúc liền không cầm cự được nữa...dần chìm sâu vào giấc ngủ.

...

- tình hình bên cô Tiểu Hạ đã không còn gì đáng ngại nữa rồi, chỉ có bên đại thiếu gia...dù sao cậu ấy cũng là người đâm trực diện với chiếc xe tải đó.

- đừng lo lắng, kỹ năng của đại thiếu gia không phải cậu không biết, chắc chắn sẽ ổn thôi.

- ừm...này hình như tôi vừa thấy mắt cô Tiểu Hạ động đậy thì phải...đúng rồi, cậu mau đi gọi bác sỹ đi.

Đây..là đâu vậy?

Ý thức Tiểu Hạ hơi tan rã, cô nhớ lúc đó khi bản thân sắp bị một chiếc xe tải đâm trúng, một chiếc Daimler màu đen đột nhiên lao tới chắn giữa cô và chiếc xe tải đó, trước khi hôn mê cô nhìn thấy chiếc xe đó bị văng ra xa, hơn nửa xe đều bị đâm đến bẹp dí...

Sau đó cô đã nhìn thấy một thứ gì đó màu đen tuyền xông đến chỗ cô.

Là ai đã cứu cô vậy?

Người đó liệu có còn sống không?

Vì sao hắn phải liều mạng như vậy?

Là để cứu cô sao?

Trong thời khắc đó vô số những ký ức xa lạ đột nhiên tràn vào đầu cô, nhưng chưa đợi cô bắt được trọng điểm thì nó đã biến mất.

Lần nữa tỉnh lại, cô đã xuất hiện ở nơi này, xung quanh là những người mặc áo blue trắng đang bận rộn kiểm tra...họ đang kiểm tra cái gì vậy?

Tiểu Hạ muốn nói chuyện nhưng ý thức cô mơ hồ, cả người đều không có sức lực, chỉ gắng gượng thêm được một lúc lại tiếp tục chìm vào hôn mê.

...

Một lần nữa tỉnh lại, khung cảnh xung quanh đã thay đổi, Tiểu Hạ hơi chớp mắt mấy cái, nhớ đến nguyên nhân mình nằm ở đây, cô ngay lập tức ngồi dậy.

Phải rồi...

Bố mẹ và em trai của cô, cô phải xác minh lại lần nữa.

A...

Bởi vì động tác quá mạnh, động tới vết thương trên người đặc biệt là phần đầu, đau đến nổ đom đóm mắt.

- Hoàng tiểu thư, cô đang bị thương đừng cử động mạnh.

Nữ y tá thấy cô ngồi dậy liền hoảng sợ không thôi, vội vã đi tới đỡ cô nằm xuống giường.

- đau quá...

Có thể bởi vì cử động mạnh, động đến vết thương trên đầu, cho nên hiện tại đầu cô đau như búa bổ, giống như có cây kim cắm trong đầu, chỉ đến khi rút ra cơn đau mới có thể biến mất.

Nữ y tá thấy tâm lý cô bất ổn, ngay lập tức tiêm cho cô một mũi an thần, lúc này người trên giường mới dần bình ổn trở lại.

Y tá thấy cô đã ngủ liền gọi người giám hộ tới.

Chú Ngôn bên này vừa đón Lục Cửu từ phòng chăm sóc đặc biệt ra, nghe thấy y tá báo tình hình của Tiểu Hạ, sắc mặt ông hơi trầm xuống, nhưng cuối cùng vẫn sang chỗ cô xem một chút.

Người này là do đại thiếu gia dùng mạng mình để đổi về, ông tuyệt đối không thể để cô chết dễ thế được.

Lúc đại quản gia tới nơi, Tiểu Hạ đã ngủ say rồi, bên cạnh cô là một người đàn ông áo đen đang tiêm cho cô thứ gì đó.

Người đàn ông thấy có người vào phòng liền rút dao ra trực tiếp đâm xuống ngực Tiểu Hạ, nhưng giữa chừng lại gặp phải lực cản, tạo điều kiện cho chú Ngôn tới cứu cô kịp thời.

Hai người giằng co hồi lâu, cuối cùng con dao trên tay người đàn ông bị đại quản gia đá bay, ông ta ôm lấy cổ tay mình chửi thề một tiếng rồi phi thân ra ngoài cửa sổ, lúc chú Ngôn đuổi tới người đã không còn bóng dáng rồi, ông lập tức quay lại chỗ Tiểu Hạ, thấy các chỉ số trên màn hình máy tính lên xuống thất thường liền lập tức gọi bác sỹ tới, nhờ vậy mới may mắn nhặt về cho cô một mạng.

Nhưng mà sau đó thi thoảng Tiểu Hạ lại bị thần chết ghé thăm bất ngờ.

Không phải tiêm thuốc độc thì chính là ám sát, thậm chí còn dàn cảnh bị cháy để giết chết cô.

Đám người chú Ngôn có chút không theo kịp tình hình rồi.

Theo lý mà nói, đối tượng ám sát hiện tại phải là đại thiếu gia nhà họ mới đúng, vì sao lại là một cô nhóc không có gì nổi bật như cô chứ?

- rốt cuộc là ai muốn giết cô vậy?

Vốn chỉ là một lời nói dối, không nghĩ tới bây giờ lại thành sự thật rồi.

Lẽ nào con nhóc này thật sự đắc tội với ai đó rồi sao?

Bên kia đại quản gia còn đang điều tra tìm hiểu, bên này Diêm Vương đại nhân tức đến mức muốn từ chức luôn cho rồi.

Không hổ danh là thần, dù có đầu thai làm người bình thường thì mạng vẫn cứng như cũ.

Lần đầu dàn cảnh bị tai nạn ô tô, ngờ đâu lại bị tên Lục Cửu kia tráo người đi mất, hại ông ta hại chết oan mấy mạng người.

Lần hai định hạ độc cô nhưng chưa kịp hạ độc bản thân đã suýt bị người của thằng nhóc Lục Cửu đánh chết.

Lần ba định cho xe tải đâm chết cô, kết quả vẫn là thằng nhóc Lục Cửu kia lần nữa xông ra cản trở.

Mấy lần gần đây vốn tưởng thằng nhóc Lục Cửu hôn mê rồi không cứu nổi cô nữa, ai biết đâu người của hắn vẫn cứ như âm hồn không tan, phá ông hết lần này đến lần khác.

Trước thì bị thằng nhóc Hạ Lăng phá đám, sau thì Cảnh Thiên cố chấp muốn thò một chân vào.

Không lẽ đúng như lời thằng nhóc Hạ Lăng nói, ngoại trừ cách khôi phục ký ức cho cô để cô tự trở về thì không còn cách nào khác nữa sao?

Diêm Vương đại nhân vẫn là lần đầu tự thân đi lấy đầu người lại bị thất bại thảm hại như thế.

Sầu đến cả người uể oải, thần chết số 8 ở bên cạnh đồng cảm nhìn ông.

Diêm Vương đại nhân, ngài thấy rồi đó, trước đây không phải tôi không nghe lời ngài, không muốn lấy mạng Hạ đại nhân, nhưng mà mạng cô ấy thực sự rất cứng.

Còn có tà vật ở bên cạnh thi thoảng giúp đỡ cô ấy quấy phá hắn nữa, cho nên hắn mới không hoàn thành trọng trách mà ngài ấy giao được.

Vì vậy...hy vọng tháng này ngài đừng tiếp tục trừ lương của hắn nữa, hắn đã bị trừ đến số âm rồi, huhu!!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.