Hạ Kỳ Như đánh người xong liền nghênh ngang rời đi bằng cửa chính, thái độ còn vô cùng phách lối, tự tin, khiến người khác không thể không cúi đầu, vệ sỹ lại không biết bên trong xảy ra chuyện gì nên vẫn thả cô đi, trước khi đi còn cung kính cúi chào một cái.
“...”
Tiểu Hắc cảm thấy bản thân bị lừa sâu sắc.
Tiểu chủ nhân còn mặt nào của cô mà tôi không biết không?
Mặc dù vẫn là cái người nó gặp ở thế giới thứ ba kia, nhưng càng ngày cô lại càng khác.
Cô thật sự chỉ là một người bình thường bị Âm giới bắt nhầm hồn thôi sao?
Nhưng Tiểu Hắc nghi hoặc thế nào cũng vô ích, tiểu chủ nhân nhà nó sáng nắng chiều mưa, tính cách lúc lạnh lúc nóng, nhìn chẳng khác nào con dở cả, hơn nữa nó từng đọc thử ký ức của cô, bình thường đến không thể bình thường hơn.
Nhưng cái khí chất trời sinh kia...lại là thế nào vậy?
Vì sao lần đầu tiên nó vừa gặp cô liền muốn bảo vệ cô chứ?
Nó đã bỏ sót cái gì đó sao?
...
- bà chủ, đại tiểu thư, hai người làm sao vậy?
Lúc vệ sỹ chạy vào bà Hà và Hà Nguyệt Nhi đã an ổn nằm ngay ngắn trên nền nhà, bộ dạng có chút nhếch nhác.
Vệ sỹ ngơ ngác nhìn nhau một lúc mới chạy tới đỡ mẹ con nhà họ lên.
- Hà Nguyệt Vy ở đâu, đi bắt nó về đây cho ta.
Bà Hà nghiến răng nói từng chữ, nói xong liền đỡ lấy eo mình.
Con ranh đó ra tay cũng thật tàn nhẫn.
Thực ra Hạ Kỳ Như vẫn nể mặt bà là người lớn thế nên ra tay không nặng, nhưng bà Hà nào bị người ta đánh bao giờ, đã vậy thủ pháp đánh người của Hạ Kỳ Như còn rất kỳ lạ.
Rõ là đánh rất đau nhưng trên người bà Hà và Hạ Nguyệt Nhi lại không có chút dấu vết gì, đến cả vết bầm cũng không có nốt.
Thế nên dù hai mẹ con bị đánh đến sống dở chết dở, nhưng khi kiểm tra chụp chiếu xong, bác sỹ lại nói thân thể họ hoàn toàn lành lặn không chịu chút tổn thương nào, bà Hà không tin bắt bác sỹ kiểm tra lại cho họ lần nữa.
Nhưng dù họ có kiểm tra bao nhiêu lần đi chăng nữa thì kết quả vẫn như cũ, hoàn toàn không có vết tích nào chứng minh mình bị thương, ngược lại còn cho rằng bọn họ làm quá lên.
- Ngọc Lan, Nguyệt Nhi hai người thế nào rồi?
Ông Hà nghe tin vợ và con gái bị đánh liền lập tức chạy đến bệnh viện hỏi thăm, Hà Nguyệt Nhi thấy ông đến liền gào khóc càng thảm.
- ba, Hà Nguyệt Vy thay đổi rồi, nó không chỉ dám đánh con mà còn dám đánh cả mẹ nữa.
- cái gì?
- ba, ba mau đi bắt nó về cho con đi.
Hà Nguyệt Nhi càng khóc càng thương tâm, cái này là khóc thật, bởi vì Hạ Kỳ Như thật sự đánh rất đau.
- được rồi bảo bối của ba, ba nhất định sẽ đòi lại công bằng cho hai mẹ con.
Ông Hạ thấy con gái khóc lóc khổ sở như thế thì đau lòng không nguôi, lập tức sai người đi chỉnh Hà Nguyệt Vy.
Tuy con bé cũng là con gái ông nhưng so với Nguyệt Nhi, Hà Nguyệt Vy không là cái gì cả.
Hơn nữa cô còn dám đánh cả mẹ mình, đây là việc không thể tha thứ được.
Hà Nguyệt Nhi đã đạt được ý đồ, lúc này mới sụt sùi nín khóc, chỉ là cô ta vừa cử động, tay chân lại đau như bị người ta bẻ gãy rồi lắp lại vậy.
Thế là Hạ Nguyệt Nhi lại khóc ầm lên, bà Hà đang đau mà vẫn phải chạy sang xoa tay chân cho cô ta, còn bắt bác sĩ kiểm tra thêm lần nữa.
Hà Nguyệt Nhi ôm một cục tức to đùng, thề khi tìm được Hà Nguyệt Vy rồi nhất định sẽ khiến cô sống dở chết dở.
Kết quả Hà Nguyệt Nhi chưa kịp báo thù, người mà ông Hà phái đi đã được gửi trả lại ngay sau đó.
...
Buổi tối.
Bởi vì không kiểm tra ra cái gì nên bà Hà và Hà Nguyệt Nhi bị bệnh viện trả hàng về, hai người bọn họ vừa lên phòng nghỉ ngơi, vệ sỹ liền chạy vào, hốt ha hốt hoảng nói.
- ông chủ không ổn rồi, ông mau ra ngoài cổng đi.
Ông Hà nghi hoặc đi ra ngoài, lúc thấy một hàng người xếp ngay ngắn bên ngoài cổng căn biệt thự, vẻ mặt ông có dấu hiệu tan vỡ.
- Hà Nguyệt Vy.
Ông Hà bị chọc tức không nhẹ, sau khi vào nhà liền gọi điện cho trợ lý của mình.
- mau điều tra xem dạo gần đây Hà Nguyệt Vy đã tiếp xúc với những ai cho tôi.
Ông Hà nói xong liền cúp máy, trong lòng cũng tự có suy đoán của mình.
Nhất định là có người ở phía sau giúp đỡ con bé đó, nếu không một người vẫn luôn sợ hãi nhút nhát mỗi khi gặp ông vì sao lại đột nhiên có sự thay đổi lớn như thế chứ.
Nếu là trước kia ông Hà sẽ không quá để tâm tới vấn đề này, bởi Hà gia tốt xấu gì cũng thuộc tầng đỉnh chóp của kim tự tháp, hiếm người dám đắc tội, nhưng Hà gia bây giờ đã không còn ở thời kỳ hoàng kim kia nữa, tuy bên ngoài vẫn hào nhoáng nhưng bên trong đã sớm mục nát rồi, nếu không ông bà cũng không đến nỗi phải bán con gái mình cho Triệu gia để đổi lấy cơ hội hồi sinh gia tộc này.
Nghĩ đến Triệu gia, vẻ mặt ông Hà có hơi phức tạp.
Nhất định phải tìm Hà Nguyệt Vy trở về càng sớm càng tốt mới được.
Ông Hà vừa nghĩ vậy, trợ lý liền bảo ông lên mạng xem tin tức.
Hà Nguyệt Vy hiện tại đang ngồi chễm trệ trên bảng xếp hạng lượt xem và chia sẻ nhiều nhất trên facebook.
Lý do à, bởi vì cô đã công khai đoạn video nói chuyện với bà Hạ cùng lời đính chính lên trang cá nhân của mình, đáng sợ hơn là cái tin tức đó của cô còn bị một vị ảnh đế, chính là đối thủ một mất một còn của Nam Hành chia sẻ, vì vậy mới nhanh chóng leo lên hotsearch như vậy, mà cái acc nhỏ vốn chưa có tới một nghìn người theo dõi của Hạ Kỳ Như đột nhiên tăng lên chóng mặt, trong chớp mắt đã đột phá con số 50k lượt theo dõi.
Một số ngươi chủ yếu là fan nhà vị ảnh đế kia theo dõi cô, phần vì hóng hớt tin bát quái, phần tò mò vì sao thần tượng của mình lại đột nhiên chú ý đến cái acc nhỏ không tên tuổi này, một số là antifan từ hai nhà Nguyệt Nhi và Nam Hành kéo sang, số người thật sự thích Hà Nguyệt Vy thật sự rất ít, chỉ đếm trên đầu ngón tay.
“Thật không nghĩ tới Hạ Nguyệt Vy lại là thiên kim nhà họ Hà.”
“Lầu trên thật ngây thơ, ta đã biết từ lúc Hà Nguyệt Vy mới nổi rồi cơ.”
“Ta cũng nghĩ thế, nếu không trên đời này làm gì có chuyện trùng tên, trùng cả khuôn mặt chứ.”
“Nếu vậy thì Hà gia cũng quá tuyệt tình rồi đấy, vì cứu đứa lớn mà bỏ đứa nhỏ.”
“Nhỡ đâu là cắt ghép thì sao? Hổ dữ còn không ăn thịt con cơ mà.”
“Lầu trên suy nghĩ thật đơn giản, trên đời này đáng sợ nhất chính là lòng người”
“...”
“Mấy lầu trên ơi, trọng điểm không phải ở đó đâu, nhìn lại tiêu đề đi.”
Mấy người được nhắc nhở lại quay lại chủ đề chính.
“Tôi thấy đoạn video này rất có thể đã bị cắt ghép, nếu không làm gì có người mẹ nào lại nhẫn tâm dồn con gái mình vào chỗ chết chứ.”
“Chuẩn đó Tiểu Nguyệt nhà ta thiện lương như vậy sao có thể hãm hại người khác được.”
“Đúng rồi, nhất định là Hà Nguyệt Vy giở trò bỉ ổi, lại muốn đổ tội cho Tiểu Nguyệt nhà ta lần nữa.”
“Tiểu Nguyệt thật đáng thương.”
“Đúng là người họ Hà có khác, mặt dày như nhau, muốn nổi tiếng thiếu gì cách, sao cứ lôi chồng nhà tôi vào chứ?”
“Chị thì ảnh đế đất bắc, em thì ảnh đế đất nam, thật trơ trẽn.”
“Này lầu trên, rõ ràng vị ảnh đế kia tự chia sẻ giúp tỷ tỷ nhà tôi mà, cô lôi tên tỷ nhà tôi vào làm gì?”
“Này lầu trên, Hà Nguyệt Vy không làm gì, chồng nhà tôi tự dưng giúp cô ta chắc?”
“Ngươi mới ngây thơ, nhỡ đâu người ta bị tỷ nhà ta thu hút, muốn nhân cơ hội này lấy lòng tỷ tỷ ta thì sao? Tỷ tỷ ta đẹp như vậy cơ mà.”
“Lầu trên thật không biết xấu hổ.”
“Không biết xấu hổ+1”
“Không biết xấu hổ +2”
“...”
“Làm sao không biết xấu hổ bằng tiểu tiên nữ nhà mấy người, cẫu dẫn người ta không thành còn đổ cho em gái, trơ trẽn.”
“Lầu trên đừng nói linh tinh, video này là cắt ghép nhé.”
“Mọi người, video này là thật nhé.”
“Chuẩn rồi đấy, tôi có học qua photoshop nhìn là biết không phải ảnh cắt ghép.”
Người này tích V xanh, trong giới cũng rất nổi tiếng, thế nên tin này vừa phát ra, trên mạng lại dậy sóng lần nữa.
Người bảo đúng, người bảo sai, nói chung khu bình luận hiện tại rất loạn.
Mà Hạ Kỳ Như sau khi phát tin tức xong liền offline đi ngủ, hoàn toàn không quan tâm xem bản thân vừa làm ra chuyện gì.
Hà gia thì loạn thành một đống, hết bị làm phiền trực tiếp đến khủng bố điện thoại.
Có những lúc Hà Nguyệt Nhi bị fan tag nhiều đến mức lag cả máy tính lẫn điện thoại, hệ thống mạng cũng bị tắc nghẽn một lúc do quá nhiều người dùng cùng lúc.
Ông bà Hà tức giận không thôi, lập tức cho người đi tìm Hạ Kỳ Như khắp nơi mà không biết cô lại đang ở rất gần nơi ở của mình.