Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc Hóa

Chương 70: Chương 70: Ảnh đế, li hôn đi (3)




Edit: Nhiên Nhiên

Beta: LoBe

Tôi lải nhải một tí nhé.:( Thật sự truyện này không phải gu tôi, tôi thích nữ chính dần trưởng thành, nhưng truyện này mang đến cho tôi cảm giác... Nữ chính quá ngu ngốc đi, mà những điều ngu ngốc đó lại trùng hợp khiến nam chính hiểu nhầm. Đọc nhiều lúc thấy thương nam chính quá. Hố này tôi vẫn sẽ lết, mong vài vị diện sau tác giả sẽ không làm tôi thất vọng.

___

Lật Manh biết tất cả các nam chủ từ tuy thoạt nhìn phong độ nhưng thực ra nội tâm lại hèn hạ, nhát chết.

Nhưng nhất thời vẫn kinh diễm với sắc đẹp của cẩu nam chủ này. Lông mi anh đọng lại chút hơi nước, đôi mắt đào hoa không cười cũng có thể câu hồn đoạt phách, giờ phút này sâu thẳm như hồ nước dưới đêm trăng tròn. Tần Quy Vân im lặng nhìn Lật Manh đứng bên cạnh giường, sau đó lạnh nhạt dời đi.

Thanh âm lạnh lẽo của anh vang lên:

"Cô hạ dược?"

Lời thoại xấu hổ như thế này... phải nói tiếp như thế nào đây? Lật Manh nhanh chóng tìm kiếm trong cốt truyện, ở phân cảnh này, cô không có bất kì cái lời thoại gì hết. Nam chủ cũng sẽ không tỉnh lại sớm như vậy. Cô còn tưởng rằng cái kịch tình sẽ dễ dàng đi qua đoạn này, bởi vì nữ phụ ác độc chưa kịp gặp làm gì, nam chủ đã đi tìm nữ chủ.

Hiện tại thình lình xảy ra chuyện này. Lật Manh cảm thấy thật xấu hổ. Cô căng da đầu, nghiêm túc tìm hiểu hình tượng của nữ phụ độc ác này. Đúng rồi, hình tượng trong tiểu thuyết là.

[Thân phận cô ti tiện tính cách méo mó từ trước, tâm tư tà ác phức tạp, ghen ghét tất cả những ai sống tốt hơn cô. Bởi vì thích nam chính, nên liều mạng tiếp cận hắn nhưng lần nào cũng nhận được chán ghét cùng khinh bỉ. Nữ phụ càng vì vậy mà càng điên cuồng hơn, khiến bản thân trở nên ác độc..... đằng đẵng hơn ngàn chữ miêu tả.]

Lật Manh không có biểu hiện gì, cảm thấy bản thân phải nỗ lực tới một tia cuối cùng.

Tự ti méo mó. Được.

Tà ác phức tạp. Ừ.

Ghen ghét độc ác. Ừm.

Nội tâm điên cuồng... Đây là quy tắc gì? Lật Manh tỏ vẻ quá phức tạp, quá điên cuồng, quá méo mó? Được thôi, quá mệt mỏi.

Thích làm gì thì làm.

Lật Manh bình tĩnh cúi đầu, mái tóc dày trượt xuống từ đỉnh vai, gương mặt trái xoan lọt giữa những lọn tóc càng thêm nhỏ nhắn. Đôi mắt xinh đẹp, lông mi trời sinh vừa cong vừa dày, khẽ cụp xuống tạo thành bóng đen dưới mắt cô.

Lật Manh có vẻ hơi bối rối, đôi môi đỏ mọng mím lại, trên má xuất hiện một lúm đồng tiền ngọt ngào.

Tần Quy Vân lạnh lùng nheo mắt, những giọt mồ hôi nhỏ trên trán ngày một nhiều thêm. Anh thở dốc hai cái, thân thể nóng rực khiến Tần Quy Vân nhịn không được giơ tay muốn bắt lấy Lật Manh. Nhưng đến thiếu nữ trước mắt đột nhiên lại lui lại về phía sau, tránh khỏi bàn tay anh.

Sau đó cô rốt cuộc cũng tìm ra vẻ mặt nên có, khẽ cau mày, có chút lao lực mà nói: "Đúng, là tôi hạ thuốc."

Nếu là nữ phụ ác độc số một thì chuyện xấu gì cô cũng làm được. Không phải cô làm, cũng phải thừa nhận. Rốt cuộc cần phải làm nhiều điều ác độc, gom góp một chút cho nhanh xong nhiệm vụ.

Nghĩ vậy Lật Manh càng thêm nỗ lực tranh thủ, cướp công trạng của ông nội nam chủ "Tôi hạ thuốc là vì muốn cùng anh quan hệ."

Tần Quy Vân nhìn cô hờ hững, hơi thở có chút nóng, nhưng không nói chuyện. Đèn phòng rất sáng, dừng lại ở trên người thiếu nữ, làn da cô có vẻ càng trắng sáng thêm, cánh môi cô càng thêm đỏ tươi, ánh mắt càng thêm rực rỡ. Cô vô cùng nghiêm túc nhấn mạnh lại lần nữa:

"Tần Quy Vân, tôi là vợ của anh, cho nên tôi muốn cùng anh lên giường."

Lông mi Tần Quy Vân run rẩy, ánh mắt khẽ dừng ở trên khuôn mặt xinh đẹp của cô, mơ hồ có thể nhìn thấy lúm đồng tiền trên mặt cô. Tầm mắt anh ngày càng mơ hồ, thân thể cũng bắt đầu kìm chế không được. Biết bản thân đã đến giới hạn.

Ảnh đế trẻ tuổi duỗi tay chống đỡ nửa thân thể, áo sơ mi trắng cởi ra hơn một nửa, cổ trắng, nửa xương quai xanh tinh xảo ẩn hiện dưới lớp áo. Tần Quy Vân suy nghĩ một lúc, gương mặt ngày càng đỏ lên. Sau đó anh cố sức giơ tay muốn túm lấy Lật Manh.

Lật Manh nhìn thấy mím môi nhớ đến cái gì đó, cô chợt xoay người, âm thanh vội vàng:

"Tôi quên chưa tắm, cần phải đi tắm tẩy tế bào chết cho đã..."

Trong đầu miễn cưỡng nhớ được một số bước chăm sóc da từ vị diện trước. Như vậy sẽ vô tình nhắc nhở Tần Quy Vân rằng nữ phụ cần một khoảng thời gian mới ra khỏ hòng tắm.

Nên.

Anh mau tìm cách chạy đến phòng nữ chủ đi.

___

LoBe: Hôm qua bận quá quên beta, tối sẽ đăng bù một chương nhé.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.