【 Cô chết rồi.】
【 Cô chết rồi.】
【 Cô chết rồi.】
Nữ sinh đang nằm rạp trên mặt đất chậm chạp cử động, cô lấy tay bịt hai tai muốn ngăn chặn thứ âm thanh đáng ghét kia lại, nhưng giọng nói trẻ con giòn tan ấy vẫn vang vọng trong đầu như cũ.
Dường như thứ thanh âm này vang lên từ sâu bên trong đầu cô...
Phiền.
Thật cmn quá phiền.
【 Cô chết rồi...... Chết rồi...... chết rồi......】
Nữ sinh ôm đầu.
Chẳng thấy yên tĩnh hơn là bao.
Âm thanh kia vẫn kiên nhẫn nói, giọng điệu thì càng ngày càng thích chí, cuối cùng còn hát vang một bài như đồng dao.
Bận cả đêm rồi, giờ chỉ muốn ngủ một giấc hẳn hoi thôi mà cũng khó thế sao!!!!
Tên mất dạy nào đấy, nửa đêm còn rảnh đi trù ẻo người ta.
Đừng tưởng ngươi là trẻ con thì có thể muốn làm gì thì làm.
Ai? Còn nhỏ nhít lắm chắc?
Giọng con nít kia vẫn tiếp tục vang lên, đã nói lắm lại còn càng nói càng thêm vui.
【 Cô chết rồi, cô chết rồi, cô chết rồi... chết rồi...】
Cuối cùng, nữ sinh nằm trên mặt đất cũng phải ngẩng đầu dậy.
Sơ Tranh lấy tay hất hất đám tóc mái cắt ngang trán xuống, ánh mắt hơi đờ đẫn, lại còn bị một cơn chóng mặt ập tới, mãi một lúc lâu sau cô mới nhìn rõ cảnh tượng xung quanh.
“!!! “
Cô quay đầu, dò xét nhìn bốn phía.
Đây là nơi quái quỷ gì vậy?
Sao cô lại ở đây?
Bị bắt cóc?
Tên chó chết nào làm? Chán sống rồi à mà dám bắt cóc cô?
【 Cô chết rồi!】
“ Cả nhà ngươi mới chết rồi ấy.” Sơ Tranh mặt không đổi sắc bật lại.
【Cô chết thật rồi mà.】Âm thanh kia nói tiếp, 【 Không tin cô tự soi gương đi.】
Gương...
Sơ Tranh nhìn quanh lần nữa, nơi này có vẻ là một phòng KTV (karaoke) được bao thuê. Cô bèn đứng dậy, đi vào nhà vệ sinh ở ngay cạnh.
Bên trong có gương.
Người trong gương ngũ quan đầy đủ nhưng đầu tóc xum xuê lòe loẹt [1], nhìn y như đám ăn chơi nửa mùa [2], trang điểm thì đừng hỏi về độ dọa người, lại còn mặc một bộ quần áo quái đản.
[1] Nguyên văn là Ngũ quan Lục sắc 五颜六色: tai mắt mũi miệng đầy đủ nhưng tóc thì đến 6 màu.
[2] Nguyên văn là “杀马特” Smart - Theo Baidu: Là một trào lưu của giới trẻ bắt đầu từ năm 2008, bị ảnh hưởng bởi phong cách Rock n” Roll từ Mỹ và Nhật, mặc dù người mặc thì tự xưng là “thông minh, đẳng cấp”, nhưng lại bị dân mạng coi là đám “não tàn” đú bửn:v
Tổng quan chung thì nhìn Sơ Tranh nhà ta có lẽ giống thế này (cuối chương):)))) ráo lời...
Nhan sắc trời cho của cô đâu!!!
Đây là......
Thứ chó má gì vậy???
—————————————————
Sơ Tranh nhanh chóng hiểu rõ tình trạng bây giờ của bản thân.
Cô gặp phải hệ thống trong truyền thuyết cmnr.
Bỏ qua chuyện cái thứ hệ thống này từ đâu mà ra, do ai tạo và có mục đích gì, thì hiện tại việc của cô chính là phải hoàn thành nhiệm vụ được giao ở mỗi thế giới khác nhau.
Sơ Tranh lạnh mặt.
Hoàn thành nhiệm vụ rồi thì có thể nhận được cơ hội sống lại.
Mặt Sơ Tranh vẫn lạnh.
Cô cần quái gì cơ hội sống lại? Cô chưa chết! Và cũng không chấp nhận cái thiết lập trời ơi đất hỡi này!
【 Xin hãy nhận thức rõ ràng hiện thực đi!】 Hệ thống vui vẻ cười hả hê trên nỗi đau của người khác.
Mặt Sơ Tranh vẫn không gợn chút biểu cảm.
Lừa đảo!
Hệ thống coi như không nghe thấy, tiếp tục lờ đi mà nói.
Nhiệm vụ của bản hệ thống là để cô phải ——Phá của?
Không tiêu tiền, thì chết.
Còn muốn sống thì cố mà đốt tiền.
Từ từ!
Tại sao phải phá của? Tiền đâu ra mà lắm thế?
Rõ ràng, cái hệ thống này không hề định trả lời mấy câu hỏi của cô.
【Đơn giản là, chúng ta cần phải thông qua thân thể cô đang sử dụng để tán gia bại sản, hoàn thành nghịch tập, một đời toàn thắng.】 Tiếng trẻ con giòn tan càng thêm hoan hỉ,【 Xin hãy chuẩn bị thật tốt để tiếp thu kịch bản nha.】
Lời nói vừa dứt, đầu Sơ Tranh đột nhiên lên cơn đau nhức, vô số ký ức lạ lẫm thoáng hiện lên.
Thân thể này tên là Kỷ Sơ Tranh.
Mẹ mất sớm, cha ngày nào cũng chỉ vùi đầu giải quyết việc trong công ty, không có thời gian quan tâm đến con cái. Chỉ cần Kỷ Sơ Tranh tới, ông liền qua loa tắc trách đưa tiền cho cô. Dần dần Kỷ Sơ Tranh trở nên tùy hứng khó kiểm soát.
Vào năm cô mười ba tuổi, cha cô tái hôn.
Mẹ kế có một đứa con gái, không chênh lệch nhiều tuổi lắm với cô, đổi tên thành Kỷ Đồng Đồng.
Đối với việc hai mẹ con mẹ kế tự dưng xuất hiện, Kỷ Sơ Tranh tuy không chào đón họ chút nào nhưng mẹ kế lại đối đãi với cô rất tốt, chăm lo từng ly từng tí, cứ như cô mới là con gái ruột của bà vậy. Từ họ hàng cho đến người làm, ai cũng cảm thấy mẹ kế cô là người tốt, mà Kỷ Sơ Tranh mới là người không biết điều.
Chẳng qua mẹ kế muốn nuôi cô thành phế vật thì có.
Kỷ Sơ Tranh cũng xác thực lớn lên giống như mẹ kế mong đợi, hút thuốc uống rượu, đánh nhau ẩu đả, còn mỗi chưa giết người phóng hỏa mà thôi.
Mỗi lần như thế đều làm cha Kỷ giận đến nỗi bệnh tim tái phát.
Trái ngược với Sơ Tranh, Kỷ Đồng Đồng lại luôn ra vẻ nhu thuận hiểu chuyện, rất được cha Kỷ yêu quý.
Chỉ cần cô cùng Kỷ Đồng Đồng tranh cãi, cha Kỷ đều sẽ nhận định người sai là Kỷ Sơ Tranh.
Thế nhưng không ai biết, có rất nhiều việc đều do Kỷ Đồng Đồng thiết kế dụ cô vào bẫy. Kỷ Sơ Tranh muốn nói cho cha cô, nhưng trước mấy lời lừa gạt của Kỷ Đồng Đồng, cha Kỷ căn bản chẳng hề tin tưởng cô, ông chỉ cảm thấy tất cả là do cô cố tình gây sự, lừa gạt làm khó Kỷ Đồng Đồng.
Dưới con mắt ông, Kỷ Đồng Đồng vĩnh viễn là một cô bé thuần khiết, tốt đẹp bị người chị kế ác độc khi dễ, là đóa bách hợp nhỏ bé yếu đuối cần được bảo vệ.
Tất cả những điều này làm Kỷ Sơ Tranh càng thêm phản kháng ngỗ nghịch.
Trong mắt mọi người, cô là người con hư đốn, là sự thất bại của giáo dục. Đến cuối cùng còn bị Kỷ Đồng Đồng hãm hại, mất đi sự trong sạch của bản thân.
Ngay cả người cô thích, cũng bị Kỷ Đồng Đồng cướp mất. Đến hắn cũng chỉ thấy cô là một người con gái xấu xa, còn Kỷ Đồng Đồng thì thuần khiết tốt đẹp, thiện lương ôn nhu biết bao nhiêu.
Cuối cùng Kỷ Sơ Tranh thân bại danh liệt, tâm tính thất thường, hậu quả là bị đưa vào bệnh viện tâm thần. Lúc Kỷ Đồng Đồng đi thăm cô, mới nói cho cô biết tất cả mọi chuyện.
Tất cả chẳng qua đều là do mẹ con cô ta tính toán kỹ lưỡng. Bọn họ rắp tâm muốn cô trở thành dạng phế vật này, bị đuổi ra khỏi Kỷ gia, cũng bị Kỷ gia chối bỏ mà mất tất cả.
Không bao lâu sau khi Kỷ Sơ Tranh biết được chân tướng liền tự sát.
Còn Kỷ Đồng Đồng thì kết hôn sinh con, kế thừa Kỷ gia, hạnh phúc viên mãn cả đời.
========================
Sơ Tranh xoa xoa huyệt Thái Dương đang đau nhức, tiêu hoá hết đống ký ức lạ lẫm của bản thể.
Nỗi oán hận của chủ nhân cỗ thân thể này lúc chết đi, dường như cô cũng có thể cảm nhận được.
Nhưng đây không phải là cô.
Sơ Tranh đứng trước bàn, trên mặt bàn có một con dao không biết của ai đặt ở đây.
【...... Cô muốn làm gì!】 Âm thanh trẻ con trở nên hoảng sợ, 【Nhiệm vụ của chúng ta là phá sản nghịch tập, không phải cầm đao chém chết đám tiện nhân kia đâu, cô bình tĩnh một chút.】
Sơ Tranh không thèm để ý đến lời nó nói, cầm chắc đao, đặt trên cổ tay tính toán một chút, rồi đột ngột cắt xuống.
Máu tươi một đường chảy tràn ra.
Nhỏ từng giọt trên mặt đất.
Từng giọt lại từng giọt như nở thành từng đoá hoa đỏ tươi...
__
Sơ Tranh mở mắt ra lần nữa, vẫn chỉ thấy đang đứng ngay tại chỗ cũ.
Cảnh tượng như cũ, diện mạo như cũ, tư thế như cũ, chẳng có cái gì mới.
“......”
【 Vô ích thôi, trừ phi cô hoàn thành nhiệm vụ, không thì chỉ có thể lặp đi lặp lại tình trạng này.】Ngữ khí cái giọng trẻ con kia mừng rỡ ra mặt, nó chẳng buồn che giấu là nó đang cười trên nỗi đau của người khác chút nào.
“......” Còn có thể loại cưỡng chế?? “Hệ thống các ngươi giờ cũng ép mua ép bán thế này à?”
Bộ phận khiếu nại ở đâu?
Đồ hệ thống lòng dạ hiểm ác này.
Ta nhất định phải khiếu nại!!
Sơ Tranh ngồi bệt dưới đất, con dao kia vẫn an tĩnh nằm trên mặt bàn.
Chẳng biết đã qua bao lâu, Sơ Tranh lại cầm lấy dao lần nữa, nhằm vào tim mình đâm thẳng tay.
“ Á! “
Cửa bị đẩy ra, tiếng thét chói tai đột ngột vang lên, bén nhọn xuyên thủng màng nhĩ Sơ Tranh.
Tự dưng hét cái quái gì thế, ồn chết đi được.
Đây là suy nghĩ cuối cùng trước khi Sơ Tranh bị bao trùm bởi bóng tối.
Bóng tối duy trì mấy giây, cô mở mắt ra, lại vẫn là chỗ cũ...
Sau khi chết, có thể lập tức phục sinh ngay tại địa điểm cũ là thể loại tà ma ngoại đạo gì?
【 Từ bỏ đi. Chỉ cần cô cố gắng làm nhiệm vụ là có thể sống trở về a.】Hệ thống hướng dẫn từng bước.
Hay là phương pháp chết không đúng.
【......】
Sơ Tranh tiếp tục tự sát bằng n+1 các kiểu chết khác nhau...
Nhưng bất kể là bằng cách nào, cuối cùng cô đều sẽ tỉnh lại trong gian phòng này.
Sơ Tranh sờ cổ tay, ngồi thừ dưới đất, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Âm thanh chán ghét kia vẫn không ngừng vang lên trong đầu cô, khiến Sơ Tranh chỉ muốn nhanh nhanh thoát khỏi nó.
......
Cuối cùng, Sơ Tranh không thể không tiếp nhận khối thân thể này của cô, những điều đang xảy ra ở hiện tại, và cả cái hệ thống chết dẫm này nữa.
Cô chính thức bị kẹt ở cái nơi dở hơi này.
Không làm nhiệm vụ thì không thể quay về.
Còn về phần hệ thống nói —— cô đã chết thì...
Hoàn! Toàn! Không! Tin!!
Đồ! Lừa! Đảo!