Trans: mamtommamtep
“Vậy thì đừng trách chúng ta không khách khí!”
Con ngươi đen nhánh của tông chủ xuất hiện một ánh hào quang, hạ quyết tâm.
“Ừ.” Sơ Tranh gật đầu, tỏ vẻ mình cũng không trách họ.
Nàng nâng mũi chân lên, nhún nhẹ một cái liền mang theo Ly Đường rời khỏi trận pháp, dừng lại trên nóc nhà gần đấy.
Trên nóc nhà thiếu nữ khẽ giơ tay, tay áo rộng tung bay trước gió. Đầu ngón tay cô xẹt qua không khí khiến cho Vạn La bên kia bị một lực đánh phải rơi từ trên không trung xuống, các trưởng lão bên cạnh luống cuống tay chân đỡ lấy hắn.
“Tông...” Vạn La vừa nói được một chữ thì há mồm phun ra một bũng máu.
“Sư huynh? Sư huynh, huynh không sao chứ?”
“Ta...” Vạn La muốn nói chuyện nhưng vừa mở miệng ra máu lại trào ra ngoài.
“Sư huynh!”
“Sơ Tranh! Ngươi đã làm gì sư huynh ta!” Trưởng lão nào nó rống lên.
“Vừa rồi hắn làm gì Ly Đường, ta trả lại y nguyên cho hắn.” Thanh âm nữ tử lạnh lùng theo cơn gió bay xuống dưới.
Trưởng lão kia tức giận mắng một tiếng, mẹ kiếp, Ly Đường có hộc máu không ngừng sao?!
“Sơ Tranh, ngươi thực sự vì một tên ma tộc như hắn mà đối địch với cả Tử Vân tông?”
Sơ Tranh suy nghĩ, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc, trịnh trọng gật đầu: “Ừ.”
Thẻ người tốt quan trọng hơn mấy người các ngươi nhiều.
“Tông chủ, đừng nói nhảm với nàng nữa. Đừng để Ly Đường hoàn toàn nhập ma!”
“Tông chủ, động thủ đi!”
“Tông chủ!”
Tông chủ nhíu mày thành hình chữ xuyên (川).
Cho người trông coi Vạn La xong, tông chủ mang theo vài vị trưởng lão lao về phía Sơ Tranh. Từng người bắn ra linh khí, xuyên qua không khí lao tới.
Thiếu nữ đứng trên nóc nhà, làn váy theo cơn gió khẽ tung bay, sắc mặt không đổi, chỉ lạnh nhạt nhìn những người đang bay vọt đến chỗ mình.
Sơ Tranh giơ tay ra, ma khí màu đen trong lòng bàn tay nàng hội tụ thành một quả cầu.
Trưởng lão nào đó trừng lớn mắt: “Ngươi cũng là ma tộc!”
Sơ Tranh bình tĩnh hỏi lại: “Ta chưa nói cho ngươi sao?”
Tông chủ: “...” Ngươi chưa từng nói!!!
“Hiện tại biết cũng không muộn.”
Sơ Tranh phất tay, ma khí trong lòng bàn tay cô bay ra, bay về phía tông chủ cùng vài vị trưởng lão kia. Ma khí khi bắn ra nhìn không có chút uy lực nào nhưng khi ma khí đến gần bọn họ thì ai nấy đều cảm nhận được uy lực lớn mạnh của ma khí này. Cả một đoàn người đều bị rơi từ trên không xuống như nước chảy.
Quả cầu ma khí nhanh chóng mở rộng, nổ tung tạo thành tiếng vang lớn.
Khí đen từ quả cầu ma khí đi đến đâu đều khiến cho đá vỡ nát, cây cối xanh tươi trở nên khô héo, xung quanh trong chớp mắt đều là phế tích.
Tông chủ cùng vài vị trưởng lão có chút chật vật, cũng may không ai bị thương hết.
“Tông chủ...Tông chủ, thực lực của nàng ta...”
“Có thể che dấu đến cả chúng ta cũng không phát hiện ra, đương nhiên thực lực sẽ không dưới ta đâu.” Tâm tình tông chủ trầm trọng.
Cô chính là ma tộc mà những người ở Bách Ứng cốc từng nói.
Tông chủ lừa Sơ Tranh đến đại điện vốn chỉ là lo lắng nàng ở chung lâu với Ly Đường nảy sinh tình cảm, ngăn cản bọn họ đối phó với Ly Đường. Nhưng ngàn vạn lần họ đều không nghĩ tới cô cũng là Ma tộc.
Hai Ma tộc thế mà đã sống dưới mí mắt bọn họ bấy lâu nay...
Tông chủ nghĩ đến lời của Bách Ứng Cốc, sắc mặt đột nhiên tối lại. Hắn hướng tới Sơ Tranh kêu lên: “Nàng ta chính là ma cốt!”
Khi nghe tin của Bách Ứng Cốc, người hắn nghĩ là Ly Đường. Nhưng giờ xem ra không phải là Ly Đường, mà cốt sẽ không dễ dàng sinh ra tâm ma như vậy.
Lời tông chủ vừa nói ra khiến vài vị trưởng lão sửng sốt. Nàng ta là ma cốt?
Sơ Tranh không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Không khí có chút xấu hổ.
“Ngươi muốn dẫn dắt Ma tộc trở về Nhân gian!” Tông chủ lớn mật suy đoán, cô đến Tử Vân tông chắc chắn là vì tìm hiểu tin tức: “Sơ Tranh, ngươi sẽ không thực hiện được âm mưu đâu!”
“Nhìn ta nhàm chán như vậy sao?” Ma Tộc có trở nên thế nào cũng chả có một xu nào quan hệ với co nhé.
Cơ mà lúc này cho dù Sơ Tranh có nói nhìn thì họ cũng không tin. Người thức thời nên biết im lặng.
“Giết chết nàng ta!”
Ma cốt theo lời đồn dù là có thật hay giả, bọn họ cũng đều không dám mạo hiểm, không thể để Ma tộc có cơ hội quay về nhân gian.
“Mau bày trận pháp của tông môn.”
Ly Đường bị Sơ Tranh ôm lúc này đang run rẩy như con cầy sấy, hắc khí trong mắt hắn đã chiếm lấy ánh sáng, hắn chợt duỗi tay đánh về phía Sơ Tranh.
Sơ Tranh nắm lấy tay của Ly Đường, kéo đến, lôi ra phía sau khiến hắn không động thủ được: “Đừng làm bừa.”
“Buông ta ra!” Ly Đường hung ác gầm nhẹ một tiếng, tung một chiêu công kích Sơ Tranh.
Cơ hội tốt như vậy tông chủ cùng vài vị trưởng lão sao có thể buông tha, lập tức tiến lên công kích.
Ly Đường không nghĩ sẽ làm tổn thương cô nhưng hắn lại không thể khống chế được chính mình. Hắn muốn gọi tên cô nhưng dù thế nào âm thanh cũng không thể phát ra, chỉ đành bất lực nhìn mình làm tổn thương cô.
“Phanh!”
“Ầm ầm----.”
Phế tích đập vào vài bóng người rồi trở nên nát vụn, linh khí cùng ma khí va chạm, tạo thành một âm thanh chấn động như mang thế giới một lần nữa gột rửa.
Ma khí trên không trung dày đặc, không ngừng quay cuồng tưởng chừng lúc nào cũng có thể lao xuống.
“Cẩn thận!”
Ly Đường bất lực hét lên một tiếng, nhanh chóng chạy về phía bên kia, dùng sức ôm lấy Sơ Tranh. Một đòn của tông chủ đều bị Ly Đường chặn lại.
Ầm ầm---
Trong không trung có tiếng sét mang theo lôi điện cùng ma khí đánh xuống dưới. Hư không liền có chút vặn vẹo.
Ngay sau đó mây đen tản ra, ánh sáng mặt trời dần dần ló mặt.
Toàn bộ không gian khôi phục lại sự tĩnh lặng ban đầu.
--
Sơ Tranh bị Ly Đường nhào vào, bên tai cô có một tiếng vang lớn, tiếp đó cả người đều ngã về phía sau, rơi vào trong bóng đêm.
Cơ thể cô không ngừng rơi xuống, trong bóng tối cái gì cũng không thấy, chỉ cảm nhận được nhiệt độ cơ thể trên người Ly Đường.
Trong lúc Sơ Tranh đang nghi hoặc cuộc đời thì cánh môi chợt nóng lên, mang theo làn nước ấm áp, cạy răng môi cô ra, luồn vào trong, bá đạo chiếm lấy hơi thở của cô.
Đầu lưỡi mang theo xúc cảm kì lạ đi khắp toàn thân cô.
Trong bóng tối Sơ Tranh hơi trừng mắt, dường như cũng quên phản ứng lại.
Rầm---
Rơi vào trong dòng nước, cơ thể cô không ngừng trầm xuống. Ly Đường đang ôm lấy cô không biết từ khi nào đã kéo quần áo cô ra.
Sơ Tranh đột nhiên bừng tỉnh, cô giữ tay Ly Đường lại: “Ly Đường!”
“Ta thích nàng.” Đôi môi nóng bỏng của Ly Đường dừng lại trên cổ cô.
Ma khí vẫn từng đợt từng đợt nhè nhẹ giỏ giọt rơi xuống nước, lan tràn ra bốn phía khiến xung quanh như mộng như ảo.
Sơ Tranh bị hắn ôm không thể động đậy, chỉ có thể ngửa đầu: “Ly Đường, ngươi mau tỉnh lại!”
“Ta đang rất tỉnh táo.” Âm thanh Ly Đường mang theo áp lực.
“Ngươi không tỉnh táo.” Sơ Tranh căm giận kéo quần áo mình về. Đừng có giống như người điên như thế! Thẻ người tốt điên rồi!! Kéo quần áo cô làm cái quái gì?! Đừng kéo nữa!! Kéo nữa là hỏng bây giờ!!
Ma khí quấn quanh hai người, đem nước ngăn cách ra bên ngoài.
Ngón tay Ly Đường để trên hông Sơ Tranh, lòng bàn tay dần dần ấm lên. Hắn tìm đến khóe môi Sơ Tranh hôn xuống.
Sơ Tranh giãy giụa một chút, Ly Đường lại càng ôm cô chặt hơn. Cô có cảm giác mình đang ôm một cái bếp lò, nhiệt độ kia có thể nung nóng cô luôn đấy! Chân tay đều có cảm giác là lạ.
Đầu lưỡi hắn một lần nữa tiến vào, quấn lấy đầu lưỡi cô, bàn tay nóng bỏng đi từ trên hông cô, dừng lại ở phía sau lưng, nâng gáy cô lên.
Sơ Tranh mở to mắt, trong nước có ánh sáng khiến cô nhìn rõ người trước mặt.
Hắn hơi nhắm mắt lại, nước chảy từ lông mi hắn xuống, không ngừng run rẩy. Gương mặt mang theo nước mắt kia giờ đây có chút bình tĩnh, không điên cuồng như lúc trước nữa.
Sơ Tranh thử lùi ra sau một chút, mày thiếu niên lập tức chau lại, gắt gao ôm lấy cô, hôn mạnh
Sơ Tranh thả lỏng thì hắn cũng thả lỏng, ôn nhu ấm áp như đang trân trọng một trân bảo nào đó.